Chu Minh Thần, rõ ràng anh đã từng nói chỉ cần em đến dỗ anh thì anh sẽ không tức giận nữa, anh không được lừa em. Du Sướng chớp mắt hòng giấu đi những giọt nước mắt trong đó, cố gắng đè nén sự chua xót trong lòng. Cậu cố gắng thể hiện ra gương mặt tươi cười.
Du Sướng không biết nên đối mặt như thế nào với người bệnh trầm cảm, cũng không biết như thế nào mới có thể giúp được Chu Minh Thần. Cậu chỉ hy vọng lúc Chu Minh Thần cảm thấy buồn bực khổ sở, nhìn thấy nụ cười trên mặt cậu thì có thể vui vẻ hơn một chút, dù cho chỉ có một chút cũng tốt rồi.
Chu Minh Thần vốn đang mệt mỏi nhắm mắt lại, sau khi nghe thấy âm thanh quen thuộc, anh mở to hai mắt đầy vẻ khó tin. Dưới sự làm nền của sắc mặt tái nhợt, màu sắc của đôi đồng tử lại càng nhạt hơn, cả người tỏa ra một loại cảm giác giống như có thể biến mất bất cứ lúc nào. Chỉ khi trong ánh mắt đó chứa hình bóng của Du Sướng, con ngươi lặng như nước mới xuất hiện gợn sóng.
Thật ra Du Sướng cũng có chút gì đó lo lắng, sợ rằng Chu Minh Thần sẽ không muốn gặp cậu, cậu cũng đã chuẩn bị tinh thần bị đối xử lạnh nhạt. Còn Chu Minh Thần thì sau khi xác nhận người trước mặt đúng là Du Sướng, anh cố gắng cong môi, lộ ra một nụ cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT