Edit: Tagoon

Người nguyên thủy ở thời điểm nào đó thật sự rất đáng yêu, tỷ như có suy nghĩ gì sẽ nói thẳng ra luôn mà không hề nghĩ tới như vậy có thể sẽ mất mặt.

Hùng Dã nói mình thoạt nhìn giống mang thai xong còn cười ha ha.

Chu Tịch có loại xúc động đem y "tử hình ngay tại chỗ".

Nhưng cho dù Hùng Dã nhìn rất có sức sống thì cũng là người bị thương, thậm chí bị thương rất nghiêm trọng...... Chu Tịch xoa đầu Hùng Dã, nói: "Đi ngủ chưa?"

"Chu Tịch, ngươi về sau không được xoa đầu ta!" Hùng Dã nhíu mày. Động tác này của Chu Tịch đã lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần!

"Ừ." Chu Tịch đồng ý.

"Ngươi sờ sờ cho ta đi." Hùng Dã lại nói: "Ta hơi muốn." Vừa nãy Chu Tịch sờ bụng y, sờ đến nỗi y bắt đầu muốn làm cái gì......

"Đừng hòng." Chu Tịch vô ngữ đẩy y nằm vào bên trong —— Bị thương nặng như vậy còn suy nghĩ vớ vẩn, đây đúng là không muốn sống nữa mà!
Hùng Dã chỉ có thể bất đắc dĩ nằm xuống ngủ.

Thật ra y định tự mình động thủ, nhưng trên cánh tay cũng có vết thương.

Hơn nữa...... Y kỳ thật rất khó chịu.

Hùng Dã nói là muốn, nhưng vừa nằm xuống đã nhanh chóng ngủ thϊếp đi, còn ngủ rất say.

Đại khái là bởi vì quá mệt mỏi, y bình thường vốn không ngáy ngủ mà giờ cũng bắt đầu khò khè.

Chu Tịch nhéo nhéo mũi y, y nghiêng đầu ngủ rồi không ngáy nữa. Thấy thế, Chu Tịch mới đi xem chân y.

Lúc ban ngày, Chu Tịch cũng đã định giúp Hùng Dã xem vết thương. Nhưng hôm qua lăn lộn một phen, tinh thần lực của hắn bị hao tổn nghiêm trọng nhất, mãi cho đến bây giờ mới thoáng tốt hơn một chút nên mới có thể giúp y kiểm tra.

Hắn không thấy sốt ruột cũng là vì trạng thái của Hùng Dã thoạt nhìn không tồi.........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play