Đại khái là quá nhàm chán, Chu Tịch coi giấc mộng này như phim truyền hình để xem.
Xem nhiều, đứng ở góc độ người ngoài cuộc, hắn hoài nghi tên Sư Lệ này cũng xuyên qua giống như hắn.
Nhưng hắn rất nhanh đã phủ định điều đó, bởi Sư Lệ đối với thế giới này vô cùng quen thuộc. Gã còn nổi lên sát ý với Hổ Nguyệt vốn chẳng liên quan gì đến gã trong bộ lạc.
Càng quan trọng hơn là, gã tựa hồ quen Tượng Thiên, còn biết rõ thân phận của hắn.
Đây là...... Trọng sinh?
Chu Tịch có chút thương hại Hùng Dã. Bạn lữ mà y yêu thích thế nhưng sau khi trọng sinh gấp không chờ nổi muốn bỏ rơi y.
Chẳng qua, Chu Tịch cũng không đồng tình quá lâu, bởi vì Hùng Dã cầu hôn với "hắn" trong mộng, "hắn" trong mộng còn đồng ý......
Chu Tịch bị cốt truyện bất ngờ doạ đến sợ ngây người!
Hắn không thể tưởng tượng chuyện mình có bạn lữ.
Nhưng mà...... "Hắn" trong mộng có bạn lữ, cuộc sống trải qua còn rất không tồi.
Chu Tịch nhìn Hùng Dã nỗ lực săn sóc "hắn", nhìn giữa hai người càng ngày càng thân mật, lại cùng nhau nỗ lực vì sự phát triển của bộ lạc......
Chu Tịch đột nhiên tỉnh lại.
Lọt vào trong tầm mắt vẫn là phòng ngủ quạnh quẽ của mình, tinh thần lực rời khỏi thân thể, xung quanh vẫn là nơi hắn quen thuộc.
Chu Tịch nhắm mắt lại, nghiêng người ngủ tiếp.
"Hắn" trong mộng cùng Hùng Dã tiếp tục sinh hoạt.
Không có khắc khẩu, không có hiểu lầm, chỉ là chút chuyện nhỏ nhặt củi gạo mắm muối, lại khiến lòng hắn ấm áp, trầm mê trong đó.
Giấc mộng này giằng co rất nhiều ngày, hắn cũng đi theo kia hai người trải qua rất nhiều năm.
Hắn ngày càng ghen ghét Chu Tịch ở trong mộng. Người nọ cũng giống như hắn trở thành Thần Thú. Nhưng trong khi hắn lẻ loi nằm ở trong thần điện, người nọ mang theo Hùng Dã khắp nơi ăn uống du ngoạn.
Đại khái là để hưởng lạc, Chu Tịch kia còn rất có động lực mày mò ra một vài thứ mà hắn vốn lười đi làm, sau đó trải qua đến càng thoải mái!
Ở tuổi này của hắn, người nọ đã được ăn đậu hủ, dùng nước tương, thậm chí còn có người viết sách truyện cho người nọ đọc!
Hắn thì sao?
Bởi vì hắn lười, hơn nữa bản thân đối với Thú Thần Điện cũng không có bao nhiêu hảo cảm, không chỉ không dạy người Thú Thần Điện biết chữ, cũng chưa từng mân mê đậu hủ nước tương linh tinh, chỉ giao một vài loại thực vật mình tìm được cho người Thú Thần Điện đi trồng.
Hôm nay, Chu Tịch từ trên giường thức dậy, tùy tiện nấu chút đồ ăn lấp đầy bụng, sau đó lén lút rời khỏi Thú Thần Điện. Hắn muốn đi xem hai tân Thú Vương mới tới Thú Thần Điện —— Hùng Dã và Sư Lệ.
Từ biệt nhiều năm, chẳng biết hai người bây giờ như thế nào.
Chu Tịch rất nhanh đã tìm được Hùng Dã.
Hùng Dã và Sư Lệ được an bài ở cung điện dành cho Thú Vương cư trú. Nhưng lúc này, chỉ có một mình Hùng Dã ở trong phòng chuyên tâm tu luyện.
Công pháp tu luyện lúc trước hắn cho Hùng Dã kỳ thật cũng không quá tốt, bây giờ Hùng Dã đã thành Thú Vương, hiệu quả công pháp này mang đến lại càng cực kỳ bé nhỏ.
Nhưng Hùng Dã vẫn tu luyện, còn vô cùng nỗ lực.
Chu Tịch dùng tinh thần lực quan sát một lúc, phát hiện Hùng Dã trước mặt so với với Hùng Dã trong mộng của hắn khác biệt quá lớn.
Hùng Dã ở trong mộng vẫn luôn sống rất tốt, mặc dù sau này lớn tuổi nhưng nhìn vẫn trẻ trung như cũ. Hùng Dã trước mặt thì lại khác. Y đã gần 50 tuổi, tuy rằng bởi vì trở thành Thú Vương, thân thể còn duy trì ở trạng thái đỉnh, nhưng trên mặt ít nhiều có dấu vết của gió sương, nửa người trên còn có không ít vết thương.
Thậm chí, giữa mày Hùng Dã còn có nếp nhăn sâu hoắm.
Khi hắn vừa xuyên tới, Hùng Dã mới 18 tuổi, tuy rằng luôn phải lo lắng đói bụng nhưng trước nay đều không phải cái dạng này...... Mấy năm nay, y chỉ e đã trải qua thật sự khổ cực.
Chu Tịch trong lòng nổi lên một vài suy nghĩ không rõ ràng.
Dù sao không có việc gì để làm, Chu Tịch bèn ở bên ngoài nhiều hơn chút. Một lúc sau, Sư Lệ đã trở lại.
Hùng Dã chỉ đơn giản mặc váy da thú, Sư Lệ lại không giống. Gã mặc trường bào, còn đeo rất nhiều phối sức, nhìn rất có bộ dáng của một Thú Vương.
"Hùng Dã, ngươi lại tu luyện sao? Chúng ta đều đã là Thú Vương rồi, công pháp tu luyện này đã sớm vô dụng đối với chúng ta." Sư Lệ vừa vào đã nói. Kỳ thật phương pháp tu luyện này từ sau khi bọn họ trở thành chiến sĩ thú cao cấp hiệu quả đã không còn lớn, gã cũng không thèm luyện, còn lại vẫn là dựa vào hấp thu tinh hạch động vật để tu luyện.
Nhưng Hùng Dã vẫn luôn rất ngốc, luôn không chịu dùng tinh hạch, chỉ kiên trì tu luyện công pháp này.
Đương nhiên, điều này với gã mà nói là chuyện tốt. Nếu không phải như vậy, gã không nhất định có thể đuổi kịp được Hùng Dã, cùng Hùng Dã đồng thời trở thành Thú Vương.
Hùng Dã nhìn về phía Sư Lệ, ánh mắt nhu hòa rất nhiều: "Ta quen rồi."
Sư Lệ bĩu môi, lại nói: "Ngươi hẳn nên mặc quần áo, sao còn mặc váy da thú thế này?"
"Ta lại không ra ngoài." Hùng Dã nói.
"Cho dù là ở nhà thì cũng không thể lôi thôi như thế được." Sư Lệ hơi bất mãn.
Nhu hoà trong mắt Hùng Dã biến mất, chân mày cau lại. Nhưng Sư Lệ không phát hiện, lại nói: "Chúng ta không phải sinh ra từ bộ lạc lớn, rất nhiều chuyện không hiểu. Ngươi hẳn nên đi ra ngoài nhiều hơn, kiến thức một chút, miễn cho bị người khác xem thường."
Hùng Dã nói: "Ta đã là Thú Vương, ai dám xem thường ta?"
Không khí giữa hai người không tốt. Đúng lúc này, người Thú Thần Điện tới đưa đồ ăn.
Sư Lệ im lặng không lên tiếng, ăn qua loa rồi lại đi ra ngoài.........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT