Tần Húc liếc nhìn xung quanh, sắc mặt cùng dáng vẻ ưu tú không đổi, lúc ánh mắt rơi xuống trên mặt Cố Hân, khuôn mặt nhu hòa đi rất nhiều, “Có người muốn ngồi ở vị trí tốt để xem cô phiên dịch, xét thấy tôi và cậu ta đã quen biết hơn hai mươi năm, đương nhiên chỉ có thể đồng ý.”

Trong lời nói Tần Húc ẩn chứa thâm ý, cô tự nhiên nghe được rõ ràng.

Hội trường ồn ào, những giáo sư chuyên gia trong những bệnh viện lớn kia đang ngồi xuống, thỉnh thoảng trò chuyện hai câu. Lẩn quẩn bên tai đủ loại âm thanh, Cố Hân nghe thấy chính mình thấp giọng hỏi Tần Húc, “Bình thường anh ấy không mặc âu phục sao?”

“Có, nhưng không nhiều, ít nhất ở trong những trường hợp này, cũng không cần bác sĩ khoa chỉnh hình như anh ta mặc âu phục, đeo cà vạt tới tham gia.” Ánh mắt Tần Húc chăm chú nhìn xuống dưới sân khấu, thấy La Diễm Văn đã ngồi vào chỗ của mình, ánh mắt nhìn thẳng vào một góc phía trên bục -- đó là chỗ lát nữa Cố Hân đứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play