Vân Mạn luôn giữ hình tượng hiền thục, đoan trang trước mặt mọi người. Đặc biệt là trước mặt Kiều Thanh Vũ. Cho đến hiện tại, dù cô ta có trưởng thành hơn nhiều so với trước đây nhưng cũng không mất đi tính nhu mì. Hôm nay, Vân Mạn chua ngoa như vậy quả thực hiếm thấy.

Mặc dù Kiều Thanh Vũ rất tức giận nhưng vẫn cố gắng kìm nén cơn giận này xuống, chỉ vào cửa ra vào rồi nói: "Tôi cũng không cần cô chăm sóc, mời cô về cho."

Mắt của Vân Mạn ngân ngấn lệ, anh ta sững sờ đứng tại chỗ cũng chẳng biết nên làm thế nào cho đúng.

Lúc này trong lòng Vân Mạn có chút hối hận vì những lời thẳng thắn vừa rồi. Dù đã nói sảng khoái tuy nhiên lại khiến Kiều Thanh Vũ tức giận. Cô ta nhớ tới trước khi đến thành phố C, dì Kiều có dặn dò: "Đối với đàn ông, thứ không có được mới là thứ tốt nhất. Đoạn tình cảm trước kia giữa Thanh Vũ và Cố Hân bị chia cắt trong lúc vẫn còn yêu nhau cho nên Thanh Vũ mới không thể buông bỏ. Vân Mạn à, con có bước đến thì nhất thời cũng không chia rẽ được hai đứa chúng nó. Thanh Vũ là con bác nên bác biết, chỉ cần để hai đứa nó ở bên nhau một thời gian, tất nhiên nó sẽ biết bản thân không phù hợp với Cố Hân."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play