Cố Hân vô thức sờ lên bụng, cô vẫn đang lo lắng chuyện học phí và hồ sơ xuất viện vì thế không có tâm trạng nghĩ đến bữa trưa. Tuy nhiên chuyện học phí xem như đã được giải quyết, cô cũng thoải mái hơn nên bụng bắt đầu kêu.

Nghĩ tới đây Cố Hân không thể tin được: “Cho nên thầy La đưa em đi ăn trưa?”

“Đúng vậy.” Ánh mắt của La Diễm Văn vẫn nhìn chằm chằm về phía trước, lười biếng nói: “Chẳng lẽ tôi đưa cô đi ra ngoài ăn cơm tối?”

Thanh âm của La Diễm Văn luôn trầm ấm, nhẹ nhàng thêm vào đó là sự lạnh lùng lúc phẫu thuật nên Cố Hân nhanh chóng nhận ra rằng anh không còn như những ngày đầu luôn nghiêm khắc nữa ngược lại bọn họ còn giống như bạn bè với nhau, thỉnh thoảng còn đùa giỡn với cô. Nghĩ một hồi Cố Hân vô thức ngẩng đầu nhìn về phía La Diễm Văn. Sau khi tan làm cả hai đều trạng thái thả lỏng, một tay của anh cầm tay lái, một tay khác khẽ nhịp nhàng gõ lên xe. Trên đường kẹt xe, anh hơi nheo mắt lại, giảm tốc độ.

La Diễm Văn quay đầu nhìn Cố Hân một lượt: “Cô lại ngây người?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play