CHƯƠNG 240
Giản Nghệ Hân cũng không dám nhắc đến chủ đề này nữa, lặng lẽ suy nghĩ những chuyện khác, ban nãy cô đã thăm dò rồi, có vẻ như ông cụ Trình đã thật sự làm một mặt dây chuyền tặng cho cháu gái ông ấy, vậy là không phải cái của cô rồi…
Chiếc xe ổn định di chuyển trên đường, sắc mặt Giản Nghệ Hân hiện lên vẻ hụt hẫng, nếu là như vậy, không phải manh mối đã bị chặt đứt rồi sao?
Cô thở dài một hơi.
Lại không biết mọi biểu cảm của mình đã bị Lâm Thế Kiệt thấy hết, sắc mặt cô như vậy là sao? Đang buồn sao?
Tại sao lại buồn?
Giản Nghệ Hân nghĩ ngợi, vô thức nhìn thấy tiệm thuốc bên ngoài cửa sổ, trái tim chợt đánh mất một nhịp, mặt cô lập tức nóng lên, cô nhìn Lâm Thế Kiệt: “Lâm Thế Kiệt, có thể dừng ở phía trước một lúc không, tôi muốn đi mua thứ này.”
“Ừm?” Lâm Thế Kiệt nhướng mày: “Cô muốn gì, nhất định phải mua vào lúc này sao?”
Bây giờ đang là thời kì nhạy cảm, huống chi trong nhà có thiếu thứ gì đâu?
Giản Nghệ Hân gật đầu, sao cô có thể không biết xấu hổ mà nói ra cô muốn mua gì được, chỉ có thể miễn cưỡng bịa ra một lời nói dối: “Tôi, tôi đến cái đó rồi. Đi mua thuốc giảm đau.”
“…” Lâm Thế Kiệt im lặng một lúc, có điều vẫn thả chậm tốc độ lại, sau đó anh tháo giây an toàn ra, lúc đầu Giản Nghệ Hân còn chưa hiểu anh định làm gì, thấy anh định xuống xe cùng cô, cô vội nói: “Tôi đi một mình là được rồi.”
Nếu Lâm Thế Kiệt đi cùng cô, thì cô sẽ bị vạch trần mất.
“Tôi giúp cô.”
Đôi môi mỏng của Lâm Thế Kiệt thốt ra ba chữ, Giản Nghệ Hân ngơ ra, ngay sau đó lập tức hiểu ra anh đang nói gì, mặt của Giản Nghệ Hân lập tức đỏ rực, cô vội tháo dây an toàn rồi nhảy xuống xe: “Tôi tự đi mua là được.”
Như là đang có gì đó đuổi theo phía sau, Giản Nghệ Hân chạy vội đi.
Lâm Thế Kiệt nhìn bóng lưng của cô, sắc mặt hiện lên vẻ sâu xa.
Giản Nghệ Hân đến trước cửa hàng thuốc, lúc này mới thở phào một hơi, may mà Lâm Thế Kiệt không đi theo, cô đi quanh tiệm thuốc một vòng, cuối cùng tầm mắt hướng về hàng thuốc tránh thai, cô căng thẳng nuốt nước miếng.
Hôm qua, cô xảy ra quan hệ ngoài ý muốn với Lâm Thế Kiệt.
Nhưng cô biết, lúc đó bọn họ không có bất cứ biện pháp tránh thai nào, lỡ như cô mang thai thì phải làm sao? Tuy cô có chút tình cảm với Lâm Thế Kiệt, hơn nữa Lâm Thế Kiệt vừa đẹp trai, vừa có tiền lại còn thông minh, đứa trẻ sinh ra nhất định sẽ rất ưu tú, nhưng cô mới hai mươi hai tuổi thôi, cô vẫn chưa chuẩn bị tốt.
Nghĩ vậy, Giản Nghệ Hân đã nhanh chóng chọn hộp thuốc tránh thai trong vòng hai mươi tư giờ, rồi lập tức cầm ra quầy thanh toán, như sợ bị người khác nhìn thấy.
Thanh toán xong, nhân viên thu ngân chợt kêu lên một tiếng: “Cô có phải là vợ của tổng giám đốc tập đoàn Đế Quốc không? Là cô sao?”
“Không phải, cô nhận nhầm người rồi!”