Chương 219

Cơm nước xong xuôi, Nam Khuê còn tưởng Lục Kiến Thành sẽ đi làm, kết quả anh vẫn ở nhà, ngược lại là Lâm Tiêu đưa mấy văn kiện tới.

Sau đó, Lục Kiến Thành vẫn dùng sổ ghi chép làm việc.

Nam Khuê còn đang chờ kết quả phỏng vấn, mấy ngày nay khá rảnh rỗi, cứ nằm đọc sách trên sofa trong phòng làm việc của Lục Kiến Thành.

Hai người, mỗi người đều bận rộn với công việc của mình.

Chẳng bao lâu, trời đã tối.

Khi Phương Tiếu gọi điện thoại cho Phương Thanh Liên, Phương Thanh Liên lại nhíu mày.

Cuộc xem mắt quỷ quái gì đó, cô ta ngàn vạn lần không muốn đi.

Tuy nói là đi thay Phương Tiếu, đi cũng không sao đàn ông chỉ cần vừa nhìn thấy cô ta ngồi trên xe lăn, nhất định sẽ bỏ chạy.

Tuy nhiên trên đời này làm có bức tường nào kín gió, nếu chuyện cô ta đi xem mắt bị Kiến Thành biết, cho dù cô ta có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch.

Phương Thanh Liên càng nghĩ càng cảm thấy phiền não.

Cô ta cầm lấy di động, định gọi điện trực tiếp cho Phương Tiếu để từ chối buổi xem mắt này thì chuông cửa vang lên.

Phương Thanh Liên để điện thoại xuống, ra mở cửa.

Kết quả, cô ta nằm mơ cũng không ngờ, giờ phút này người đứng ở ngoài cửa chính là Phương Tiếu.

“Chị, rốt cục tìm được chị rồi, chỗ này của chị thật đúng là không dễ tìm nha, em tìm rất lâu!” Vẻ mặt Phương Tiếu cười đến sáng lạn rồi đi vào nhà.

Phương Thanh Liên cố gắng nặn ra một nụ cười nói: “Làm sao em biết chị ở đây?”

“Lúc trước em có nói sẽ bảo tài xế đến đón chị, không phải chị đã nói địa chỉ với tài xế sao?”

“À…” Phương Thanh Liên gật đầu, lập tức hỏi: “Sao em lại tự mình tới đây?”

“Vừa hay hôm nay không có việc gì, em khá rảnh, hơn nữa em lo lắng chị không tiện lắm, nên tới đây cùng tài xế.” Phương Tiếu nói.

Phương Thanh Liên trong lòng hừ lạnh, nói thẳng ra chính là sợ cô ta đổi ý thôi.

“Tiếu Tiếu, chị muốn thương lượng một chuyện với em, có thể không?”

“Chị, có chuyện gì vậy, chị cứ nói thẳng đi!”

“Tiếu Tiếu, hôm nay chị có chút không thoải mái, em có thể đổi một người khác đi không?”

Phương Thanh Liên nói xong, trong không khí nhất thời yên tĩnh.

Phương Tiếu mở to hai mắt, không thể tin nhìn về phía Phương Thanh Liên: “Chị, không phải chúng ta đã nói xong rồi sao? Chị có biết làm thế nào em xin cha cho ba trăm vạn đó không? Chính là vì em nói sẽ ngoan ngoãn đi xem mắt, cha mới đồng ý.”

“Chị, em cũng không gạt chị, thật ra em có bạn trai rồi.”

“Em rất thích anh ấy rất yêu anh ấy, nếu anh ấy biết em đi xem mắt, nhất định sẽ chia tay với em, chị, em cầu xin chị, giúp em đi, bây giờ chỉ có chị mới có thể giúp em thôi.”

Phương Tiếu khóc lóc, khuôn mặt đầm đìa nước mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play