Chương 1307

Liếc mắt một cái cũng biết là bị dao làm bị thương, cơ hồ là trực tiếp xuyên từ bên này sang bên kia bụng của anh.

Toàn bộ vùng bụng, đều bị những vết sẹo của dao, thật sự là làm cho người ta choáng váng mà.

Bởi vì không có kịp thời xử lý cho nên miệng vết thương đã chuyển nặng, một số chỗ đã đóng vảy máu, một số chỗ lại vẫn đang rỉ máu, có chỗ thì đã sưng đỏ lên.

Vết thương lớn như vậy, sao có thể không đau đây?

Nhưng thời điểm cô cẩn thận xử lý, anh từ đầu tới cuối cho dù là lông mày cũng không có nhăn lại dù chỉ một chút, đây rốt cuộc là kiểu kiên cường gì vậy!

“Tiếp theo tôi sẽ khử trùng cho anh, vẫn sẽ có chút đau đó.” Đông Họa mở miệng.

“Không có việc gì, cô cứ yên tâm xử lý.”

“Được.”

Đông Họa cúi đầu nghiêm túc xử lý.

Lúc này, đèn trong phòng giải phẫu đã tắt.

Ngay sau đó, cửa bị mở ra.

Đột nhiên, Chu Tiễn Nam cái gì cũng đều quên đi, anh thẳng tắp đứng dậy.

Đông Họa đang xử lý miệng vết thương cho anh, không nghĩ tới anh sẽ đột nhiên đứng lên, hơn nữa động tác quá nhanh, cô ngay cả muốn phản ứng lại cũng không kịp.

Cho nên ngay lập tức, công cụ trong tay của cô trực tiếp chọc vào miệng vết thương của Chu Tiễn Nam.

Khoảng khắc đó, chỉ cần nghĩ một chút là có thể biết được đau đến nhường nào.

Chỉ nghe thấy kêu lên một tiếng, ý thức được cái gì, Đông Họa còn không kịp xin lỗi, Chu Tiễn Nam đã nhanh chóng chạy đến cửa phòng giải phẫu sốt ruột hỏi.

“Bác sĩ, cộng sự của tôi thế nào rồi?”

“Cuộc giải phẫu vô cùng thành công, đừng lo lắng, tĩnh dưỡng một đoạn thời gian là có thể hồi phục.”

Mãi cho đến lúc này, Chu Tiễn Nam mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cộng sự của anh được đầy về hướng phòng bệnh.

Thấy Đông Họa, Chu Tiễn Nam lập tức đi qua đi: “Thật ngại quá, tôi vừa rồi đã làm cho cô sợ rồi!”

Đông Họa lắc đầu, ánh mắt vội vàng dừng ở trên miệng vết thương của anh: “Miệng vết thương thế nào rồi? Cái chọc vừa rồi chắc chắn là rất đau!”

Lúc này, Chu Tiễn Nam cũng không có cố gắng ra vẻ: “Đúng là có một chút, bất quá sau khi biết hắn đã tỉnh, không còn nguy hiểm, lòng tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ cho nên cảm thấy miệng vết thương cũng không còn quá đau nữa.”

“Vậy anh còn không mau ngồi xuống, tôi sẽ xử lý nhanh cho anh.”

“Được.”

Xử lý xong miệng vết thương, Chu Tiễn Nam nói lời cảm ơn, sau đó liền gấp không chờ nổi và đi đến phòng bệnh.

Đông Họa cũng cầm hòm thuốc trở về phòng.

Đồng nghiệp nhìn thấy cô vội vàng hô lên: “Họa Họa, cô vừa về sao, mau nhanh đi ăn cơm đi, nhà ăn cũng không đông người lắm, hôm nay thức ăn cũng không tồi, còn có tôm hấp muối mà cô thích nữa đấy!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play