Chương 1232

“Con cũng đừng trách mẹ quá cưng chiều chúng, cháu trai nhỏ của mẹ mới năm tuổi, còn là lần đầu tiên gặp mặt, mẹ có thể không cưng chiều sao?”

“Tuy nhiên, mẹ vẫn biết điều quan trọng và cùng nguyên tắc.”

Chính là biết mẹ mình quá vui mừng, sợ bà sẽ cưng chiều hai đứa nhỏ quá mức, cho nên Lục Kiến Thành mới nhắc nhở.

Nhưng hiện tại, nghe Vân Thư nói như thế, anh đã yên tâm rất nhiều.

Tất cả đã sẵn sàng, ngay sau đó, bánh sinh nhật đã được đẩy lên.

Lục Kiến Thành tự mình đặt một chiếc bánh ngọt rất lớn, quan trọng hơn là hình ảnh trên vừa hay chính là Vân Thư cùng một nhà bốn người.

Về phần Lục Minh Bác, lại không có trên bánh ngọt.

Vân Thư nhìn bức ảnh gia đình kia, trong lòng vừa ấm áp vừa vui vẻ.

Bà của hiện tại, quả thực đã trở thành cuộc sống gia đình, đã có con dâu, hai đứa cháu ngoan cũng có.

Những ngày sau này, bà không mong muốn điều to lớn gì.

Chỉ hy vọng cả gia đình hòa thuận, hạnh phúc.

“Ôi, vì sao trong hình gia đình không có ông nội?” Đột nhiên, Tiểu Niệm Khanh nghi ngờ hỏi.

Lời này vừa nói ra, bầu không khí trên bàn ăn bỗng nhiên trầm xuống một chút.

Lục Minh Bác vội vàng cười giải vây: “Bởi vì ông nội làm sai, nên vắng mặt, lần sau ông nội sẽ cố gắng cùng mọi người xuất hiện trong ảnh gia đình được không?”

“Được ạ, ông nội, vậy ông nhất định phải cố gắng nhé!” Tiểu Niệm Khanh cổ vũ Lục Minh Bác.

Tiểu Tư Mục cũng mở miệng: “Ông nội, mẹ con từng nói, biết sai thì sửa mới là đứa bé ngoan, làm sai chuyện không quan trọng, chỉ cần ông nội chịu sửa chữa, thì vẫn là một người ông tốt.”

Những lời này, thành công làm cho tất cả mọi người cười.

Bầu không khí căng thẳng trên bàn ăn cũng thoáng cái được giảm bớt.

Về phần mũ đội sinh nhật, Vân Thư đội nó lên đầu Tiểu Tư Mục.

Nhìn thấy Tiểu Niệm Khanh thích, Tiểu Tư Mục lập tức lấy xuống đưa cho cậu: “Em trai, cho em nè, em đội đi!”

“Anh trai không đeo sao?”

“Em thích, vậy anh sẽ nhường cho rm, ai bảo em là em trai của anh chứ!” Tiểu Tư Mục rộng lượng nói.

“Cảm ơn anh trai!”

Sau khi đội mũ giấy sinh nhật, Tiểu Niệm Khanh lập tức tự kỷ hỏi: “Ba mẹ, ông bà nội, con đội có đẹp trai không?”

“Đẹp trai!” Mọi người đều mỉm cười trở lại.

Thấy bọn họ vui vẻ như vậy, bác gái Chu tiến lên nói: “Phu nhân, hôm nay là ngày quan trọng như vậy, khó có dịp thiếu gia và thiếu phu nhân có mặt, còn có các tiểu thiếu gia đều ở đây, để tôi bảo người chụp vài tấm ảnh cho mọi người nhé, làm một kỷ niệm!”

Đúng là một ngày rất đáng nhớ, đề nghị này cũng rất hay, cho nên Vân Thư lập tức gật đầu: “Được! ”

“Được, vậy tôi gọi nhiếp ảnh gia vào, cậu ấy đã ở bên ngoài chờ rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play