Chương 1103

Cuối cùng, chỉ có thể đau lòng mà rời đi.

Bảy ngày sau, là ngày “Nam Khuê” được chôn cất.

Hôm đó, bầu trời vẫn luôn nắng chói đột nhiên đổ một cơn mưa phùn nhỏ.

Cơn mưa ấy, giống tâm tâm trạng hiện tại của Lục Kiến Thành, ướt đẫm và giá lạnh.

Cơn mưa phùn nhẹ nhàng bay, rơi trên người mọi người.

Lục Kiến Thành vẫn đứng cạnh quan tài, cả người không hề nhúc nhích.

Đầu tiên mọi người đến nơi hỏa táng.

Có lẽ là vì sợ anh quá đau buồn, cũng sợ anh sẽ gây chuyện, thế nên Vân Thư đặc biệt sai người đứng cạnh Lục Kiến Thành.

Nhưng trái lại, ở nơi hỏa táng, Lục Kiến Thành lại bình tĩnh một cách lạ thường.

Anh nắm chặt tay mình, nhìn chằm chằm vào đó với đôi mắt nghiêm nghị.

Toàn bộ quá trình, gần như không hề chớp mắt.

Đến khi hỏa táng xong, không thể chịu được nữa, anh chạy vội đến hũ đựng tro cốt của Nam Khuê, ôm nó vào lòng.

“Tôi muốn ra ngoài một lát.” Cầm hũ tro cốt trong tay, anh bình tĩnh nói.

Không một ai biết anh định làm gì.

Nhưng vào lúc này, mọi người dường như đều ngầm đồng ý.

Vài phút sau, anh xuống xe, trên tay vẫn cầm chiếc hũ đó.

Trông như không có gì thay đổi.

Nhưng chỉ có Lục Kiến Thành là biết chuyện gì vừa xảy ra.

Anh đưa tay, chạm nhẹ vào chiếc dây chuyền trên cổ rồi nâng niu nói: “Khuê Khuê, từ hôm nay trở đi, anh sẽ luôn mang em theo bên mình, anh đã nói rồi, anh sẽ cả đời ở bên em, không bao giờ rời xa em nữa.”

“Nếu như thực sự có kiếp sau, anh sẽ luôn đeo sợi dây chuyền này, có phải em sẽ không quên anh nữa, sẽ tìm được đường về nhà.”

Sau đó, anh nhẹ nhàng nâng mặt dây chuyền lên, cúi đầu và ân cần hôn lên nó.

m thầm nhét sợi dây chuyền vào trong áo.

Sau khi đắp xong mộ, anh bảo mọi người đến đặt hoa xung quanh cho Nam Khuê.

Bông này nối tiếp bông kia, đỏ, vàng, trắng,….rất sặc sỡ, cả nghĩa trang như biến thành biển hoa, cực kì rực rỡ.

Thực sự không giống nghĩa trang chút nào.

Hương hoa thơm ngát, tỏa hương quyến rũ, đứng từ xa cũng có thể ngửi thấy hương thơm ấy.

Khung cảnh càng thêm sặc sỡ.

Đến cả những hạt mưa rơi trên đó cũng giống như những giọt sương rơi, khung cảnh rất đẹp mắt.

Bia mộ được dựng lên, lúc này Lục Kiến Thành cầm lấy dụng cụ, từng chữ, từng chữ khắc lên.

Ban đầu, nó chỉ là một cơn mưa phùn nhẹ.

Nhưng ngay khi Lục Kiến Thành đang khắc chữ, đột nhiên, gió trở nên mạnh hơn, mưa bắt đầu nặng hạt.

Chẳng mấy chốc, trời mưa như trút nước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play