Trần Phi chĩa nòng súng về
phía hai người vừa đi ra và hoán đổi qua lại, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, chính vẻ mặt tưởng như bình thản này lại khiến
người ta cảm thấy tuyệt vọng, vô lực phản kháng sâu nhất.
“Vừa nãy là ai kêu đầu hàng?”
Khi nói chuyện Trần Phi vẫn
giữ nụ cười trên mặt như cũ, giọng điệu giống như một người bạn đã nhiều năm không gặp đang ôn lại chuyện xưa.
“Làm sao! Chính ông nội nói đó!”
Có gan thì giết chết tôi trước đi! Tôi là lão đại, cứ nhằm vào tôi này!”
Đến đi! Nổ súng đi!”
Lão tam thợ săn lắc đầu thật
mạnh, đối mặt với Trần Phi, vẻ mặt hắn ta vẫn không hề tỏ ra sợ hãi
chút nào, ngược lại còn muốn tự mình gánh lấy mọi thứ.
Nhưng lời đến bên miệng
nhưng lại bị người đàn ông ở bên cạnh nuốt xuống, giống như thể ngầm chấp nhận rằng những gì lão tam thợ săn nói là sự thật.
Trần Phi vẫn giữ nụ cười
trên mặt như cũ, cầm
khẩu súng trường tự động trong tay
đặt lên trán của lão tam thợ săn.
Lão tam thợ săn trừng mắt,
đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Trần
Phi, không hề có
chút nao núng.
Nhưng mà Trần Phi lại nhếch miệng cười toe toét và để lộ một hàng răng trắng đều tăm tắp:
“Anh không tệ!”
Lúc đang nói chuyện, Trần Phi đột nhiên dời khẩu súng trường tự động
trên trán của lão tam thợ săn, và chuyển hương sáng một người đàn ông khác! Thậm chí không cần nhìn qua đã bóp cò.
Khoảnh khắc tiếng súng vang lên, một mũi tên đẫm máu bắn ra từ đầu người
đàn ông, máu bắn tung tóe vào đám cỏ dại.
Đôi mắt của người đàn ông lồi ra, cho đến lúc chết, hắn ta
cũng không biết tại sao Trần Phi lại đột nhiên chĩa họng súng về phía hắn ta, thậm chí hoàn toàn không cho hắn ta cơ hội để nói một lời nào.
“Đại ca!!!”
Vẻ mặt lão tam thợ săn bi thương, trầm giọng quát lên, mục đích ban đầu
của hắn ta là
chọc giận để lấy sự chú ý của Trần
Phi, như vậy
cũng có thể bảo
vệ đại ca của
mình, hắn ta
sẵn sàng chịu chết nhưng chưa từng nghĩ đến sẽ xảy ra thay đổi như vậy.
“Vì sao! Vì sao chứ!!!”
Lão tam thợ săn trừng mắt như sắp rách cả mí mắt nhìn Trần Phi, chất vấn.
Trần Phi đặt khẩu súng trường
tự động lên trên vai, cố gắng thu ý cười lại và nghiêm túc nói:
“Làm đại ca không phải chỉ
dùng uy phong để mà ra lệnh, để các tiểu đệ phải bán mạng. Làm đại ca thì nhất định phải có nghĩ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.