Sau khi nhận được mệnh lệnh từ người đàn ông, cơ thể lão tam thợ săn nhanh nhẹn nhào lộn về phía trước, nhảy ra khỏi phía sau chiếc xe tải
đang ẩn nấp, dùng cỏ dại xung quanh để
che chắn thân thể, sau khi ẩn người xong, hắn ta mới vươn họng súng đen ngòm về phía chiếc xe đang tu sửa ở phía đằng sau.
Khi bóp cò súng, luồng không khí và hỏa
xà phun từ họng súng làm gãy mấy đoạn cây cỏ dại gần họng súng và
rơi xuống xung quanh.
Kinh nghiệm bắn súng của lão
tam thợ săn quả nhiên phong phú, sau khi một phát đã bắn trúng bánh sau của
xe bảo dưỡng, cơ thể hắn ta lăn lộn trên bãi cỏ, sau đó lại bóp cò một lần nữa và bắn trúng bánh trước của xe bảo dưỡng. Ngay sau đó, hắn ta lại bắn thêm hai phát nữa, phát súng liên tiếp bắn
vào bánh xe bán tải, một bộ
hành động uyển chuyển
trôi chảy, mặc dù có vẻ lĩnh hội
đơn giản, nhưng ít nhất nó cũng có hình dạng.
“Dừng xe!”
Trần Phi cẩn thận nắm bắt đúng lúc đó, ngay sau khi đối phương nổ súng thì lập tức truyền mệnh lệnh trên bộ đàm, Ngô Cương không cần suy nghĩ đến lý do, điều hắn ta cần làm là tuyệt
đối tuân theo và tuyệt đối tin tưởng vào mệnh lệnh của Trần Phi.
Và đúng lúc những chiếc xe của
bọn họ đều dừng lại, những bóng người nối đuôi lần lượt chạy ra,
tất cả đều tránh xa vị trí xe tải bị lật ra.
Trong nháy mắt, tiếng súng
lục và súng trường tự động vang
lên nối tiếp nhau.
“Chết tiệt! Thật sự có người à!!! Cũng may ta vẫn chưa đi xuống dưới!”
Sắc mặt Hà Quan Đào rất khó coi, vừa rồi suýt chút nữa cậu ta không nhịn được mà mở cửa xe xuống xe, cho nên bây giờ lại vô cùng
sợ hãi.
Viên đạn va vào tấm thép bên ngoài xe, phát ra tiếng va chạm ầm ầm ngột ngạt, cực kỳ giống tiếng hạt đậu nành rơi vào trong bồn sắt, nhưng âm thanh sắc bén và có lực hơn một chút.
Lúc đầu, Hà Quan Đào, Chu
Phát, thậm chí cả Ngô Cương đều không tin lắm vào khả năng phòng thủ
của tấm thép, bên ngoài có rất nhiều tiếng súng, tiếng đạn va vào tấm thép thùng thùng không dứt,
nhưng không có một viên đạn nào có thể bắn xuyên qua tấm thép, quả
nhiên sức phòng thủ không khác gì xe tăng hay xe bọc thép cả.
Sau khi bắn liên tiếp hàng chục phát súng, cuối cùng người đàn ông
tóc dài cầm đầu cũng phát hiện ra điểm kỳ lạ, hắn ta bất ngờ giơ tay ra hiệu cho mọi người ngừng tấn công.
“Làm sao thế? Đại ca? Hơi sống dày đặc như vậy,
mặc kệ những người kia trốn như thế nào, nhất định đều
sẽ bị đạn bắn
nát thành sàng
lưới!”
Đại Chủy là ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.