"Cha!!! Đừng quay lại!"

Khổng Vũ nghe Khổng Tương Sinh nói như vậy, trong lòng nóng nảy, lập tức muốn xông tới ôm Khổng Tương Sinh.

“Khổng Vũ, nghe cha, chúng ta đi mau!!!”

Giọng nói của Khổng Tuyết run lên vì đau khổ, cô không biết sức lực từ đâu ra dùng sức kéo Khổng Vũ, liều mạng chạy như điên, nước mắt giàn giụa, giống như vỡ đê.

"Chị! Chị đang nói cái gì vậy! Chúng ta không thể bỏ lại cha!"

“Khổng Vũ, cha đã bị cắn! Ông ấy đang tranh thủ thời gian cho chúng ta, chẳng lẽ tâm nguyện cuối cùng của cha em cũng không thể đồng ý sao? Em muốn phụ ý tốt của cha?”

Sau khi nghe tin Khổng Tường Sinh đã bị cắn, Khổng Vũ giống như người mất hồn để Khổng Tuyết dẫn mình tiếp tục chạy.

Khổng Tường Sinh hét lên từ phía sau:

"Thằng nhóc khốn, từ giờ trở đi con sẽ là người đàn ông duy nhất trong nhà

Đừng để ông đây mất mặt, hãy sống tốt! Hãy chăm sóc chị gái con! Nếu con không thể hoàn thành nhiệm vụ nối dõi tông đường nhà họ Khổng, xuống dưới này ta cũng mẹ nó không nhận đứa con trai này!

Đi mau!!!''

Sau khi Khổng Tường Sinh giận dữ gầm lên một tiếng, ông xách theo chiếc rìa quay người chạy về phía khu nhà bên kia.

"Tới! Đuổi theo tao! Đuổi theo ông mày này!"

Xác sống tấn công những sinh vật sống gần chúng nhất, khi ông vừa xoay người Khổng Tường Sinh nghiễm nhiên trở thành mục tiêu đầu tiên của đám xác sống.

Vào lúc này, Khổng Tường Sinh bộc phát 200% sức chiến đấu chưa từng có, giống như hồi quang phản chiếu.

Thực ra đây chỉ là chấp niệm cuối cùng của một người cha, ông muốn đốt cháy mạng sống của mình để câu giờ cho các con càng nhiều càng tốt, mỗi giây chúng có thể chạy thêm vài mét, chúng sẽ cách xa nguy hiểm hơn.

Sau khi buông tay đánh cược một lần không còn lo lắng về bị cắn thương nữa, Khổng Tường Sinh đã vượt qua giới hạn mà ông có thể đạt được trong trận chiến, mỗi lần ông vung rìu, ông có thể chặt đứt đầu của một xác sống một cách chính xác, vô cùng mạnh mẽ để ngăn chặn đợt tấn công đầu tiên của ba xác sống xông lên, dùng sức một người!

“Cha!!!”

Khổng Vũ vừa chạy vừa nhìn Khổng Tương Sinh dần dần bị xác sống nuốt chửng, phát ra một tiếng chói tai, âm thanh xé nát bầu trời đêm trong đêm khuya.

Khổng Vũ lau đi nước mắt hỗn độn trên mặt, mỗi lời Khổng Tường Sinh nói ra cuối cùng đều như đao khắc vào trong lòng cậu, cả đời

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play