*Phúc vô song chí Họa bất đơn hành: câu thành ngữ, tương tự
câu tục ngữ Hán Việt “Phúc bất trùng lai, Họa vô đơn chí”, ý nói Phúc không xảy
ra đến hai lần, còn Họa thì liên tiếp xảy ra.
“Cha à, chúng ta vẫn tiếp tục đi tiếp đi, nếu lại có hai con
xác sống như thế này thì chắc chắn là con không chịu nổi nữa đâu!”
Khổng Vũ lau mồ hôi trên trán, quay đầu nhìn về phía Khổng
Tường Sinh.
Vì trải qua hai lần đấu tranh sinh tử liên tiếp, cho dù lúc
này Khổng Tường Sinh có biểu hiện cái gì thì Khổng Vũ cũng không cảm giác được
sự khác thường, ngược lại Khổng Tuyết thân là phụ nữ lại nhạy bén giống như có
giác quan thứ sáu, từ biểu hiện nhỏ nhất của Khổng Tường Sinh, dường như cô ấy
đã bắt được dấu vết nào đó.
“Cha? Cha không sao chứ?” Khổng Tuyết đi đến bên cạnh Khổng
Tường Sinh lo lắng hỏi.
Khổng Tường Sinh miễn cưỡng cười, cố gắng để bản thân nhìn
bình thường một chút, ông ấy xua tay trả lời:
“Già rồi không thích ứng kịp, cha không sao, chỉ là vì thân
thể quá mệt mỏi thôi, nhưng mà… Tiểu Vũ nói không sai, quả thật chúng ta cần
rời khỏi chỗ này ngay, ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.