Đến Milan - Italy là chín giờ tối, hai người ở trong một khách sạn bảy sao, Town House Galleria, nằm trong Trung tâm mua sắm Galleria Vittorio Emanuele sang trọng  ở trung tâm thành phố Milan, chỉ có ba mươi dãy phòng, phục vụ cực kì chu đáo, gồm quản gia, tài xế và bảo mẫu riêng.
Khi tài xế đón hai người đến khách sạn, bầu trời đêm hiện một màu xanh thẫm và trong veo.

Nhiệt độ ở đây cao hơn New York một chút, gió thổi qua cũng ấm áp dễ chịu.
Hai người ở trong phòng Tổng thống, Town House Galleria là sự kết hợp biệt thự quý tốc cùng với vẻ cổ điển trang nhã của Milan khiến Aurora vô cùng yêu thích.
Trên máy bay nàng đã ngủ một hồi, nên tinh thần hiện tại không tệ lắm.

Chỉ là Maleficent lái máy bay suốt chín tiếng đồng hồ nên vẻ mặt hơi mệt mỏi.

Trong khách sạn cũng có nhà hàng riêng, La Sinfonia, còn có cả quán bar, phục vụ ăn uống 24/24.
Hai người ăn uống qua loa, nghỉ ngơi một chút, trò chuyện một chút rồi từng người đi tắm.
Phòng nghỉ rất rộng, quần áo, mỹ phẩm, đồ dưỡng da đều có đủ.

Hẳn là Maleficent đã dặn phía khách sạn chuẩn bị trước.

Mỗi lần nhìn ra được sự quan tâm tỉ mỉ này, trái tim Aurora liền chùng xuống thêm một tầng.
Đến khi Aurora tắm và sấy tóc xong, Maleficent cũng tắm xong.

Ánh đèn trong phòng là màu cam ấm áp, cô mặc váy ngủ dài tay màu xám, để lộ bắp chân thon gọn đẹp đẽ, không đi dép, mu bàn chân trắng nõn gợi cảm, lười biếng, hơi ủ rũ nằm trên giường.
Nghe thấy tiếng Aurora đi ra, khóe môi cô cong lên, nhẹ nhàng nhìn nàng một cái, Aurora cũng cười lại, đi đến bên cạnh cô: "Có phải chị thấy mệt?"

Maleficent nhìn nàng: "Một chút."
Aurora thấy trên tủ đầu giường có ly rượu đỏ chưa uống hết, bất đắc dĩ nói: "Mệt vậy chị còn uống rượu!"
Giọng điệu Maleficent ôn hòa trầm thấp: "Uống một chút, không nhiều."
Khuôn mặt cô ở dưới ánh đèn đặc biệt nhu hòa, không lạnh lùng giống bình thường.

Người cũng có vẻ mơ mơ màng màng, Aurora cảm thấy không giống chỉ uống một chút rượu.
Nhưng mà...tim Aurora đập nhanh, cô có chút khác biệt, khiến người nhìn muốn yêu thương.
Aurora giơ tay sờ tóc Maleficent, còn ẩm ẩm.

Nàng dịu giọng nói: "Em sấy tóc giúp chị nhé, xong rồi đi ngủ."
Đáy mắt Maleficent hiện ra ý cười sâu kín, ngồi dậy, cũng không nói lời nào, cứ nhìn nàng và mỉm cười như thế.
Aurora âm thầm cắn môi dưới, ổn định cảm xúc, lấy máy sấy, nhẹ nhàng nâng tóc cô lên, từ từ sấy khô.
Ngón tay luồn qua mái tóc, từng sợi từng sợi mềm mượt, trái tim Aurora như nhũn ra, nghiêng đầu nhìn Maleficent, cô đang hạ mi mắt, dưới ánh đèn, bóng nàng đổ trên mặt cô, môi đang nở nụ cười.
Maleficent lẳng lặng tùy ý để Aurora sấy tóc.
Hiếm thấy...thuận theo? Thì ra cô cũng có một mặt như thế.

Trong lòng Aurora như người lần đầu trúng số, vui mừng không tả được.

Nếu mấy người Diaval nhìn thấy dáng vẻ này của cô, đoán chừng sẽ thấy giống như đang xem phim kinh dị nhỉ?
Aurora tự tủm tỉm cười, muốn đặt máy sấy xuống, nhưng nàng vừa động, cơ thể Maleficent đột nhiên nghiêng đến, dựa vào vai nàng.

Nàng cứng đờ người, khẽ liếc nhìn, lông mi Maleficent khép lại, hơi thở đều dặn.
Chị ấy ngủ rồi ư?
Aurora cũng không dám động đậy, một lát sau, đoán là cô đã ngủ say, nàng chậm rãi nhấc tay đỡ một bên vai cô, để cô nằm xuống ngủ cho thoải mái hơn.
Váy lụa Maleficent mặc như một bức tranh, đặc tả dáng người lồi lõm quyến rũ, cổ áo hơi mở rộng khi nằm, lộ ra mảnh kiều diễm bức người, tóc nâu xõa lung tung trên vai, trải trên gối trắng, so với cô, các mỹ nhân khác trên thế giới này đều như hàng nhái, chỉ có Maleficent là chân thật, tuyệt đối, ấm áp.
Aurora không nhịn được vươn tay vuốt ve gò má cô, đôi môi đỏ mọng, nhớ đến nơi này khiến cho nàng cảm nhận được sự tê dại tận xương tủy, sắc mặt nàng không khỏi đỏ lên, không dám nghĩ tiếp, muốn kéo chăn lên đắp cho cô.
Không ngờ tay bị nắm chặt, người vừa rồi vẫn ngủ lại mở mắt ra.

Cô hơi dùng lực, Aurora liền ngã về phía cô, trước khi nàng kêu lên thì đã nằm gọn trong lòng cô, Maleficent còn lật người đè nàng xuống.
Lúc này Aurora mới kinh ngạc thốt lên: "Không phải chị ngủ rồi sao?"
"Ừm, vừa ngủ một chút." Giọng Maleficent hơi khàn khàn, cô không mặc nội y, Aurora không dám nhìn thẳng, nàng quay mặt đi, Maleficent cúi đầu nhìn thẳng nàng, mi dài rung rung, ánh mắt như sương, long lanh mờ ảo.
"Chị đừng..." gò má Aurora từ từ đốt nhiệt lên: "Để em dậy."
Maleficent cọ chóp mũi vào gò má nóng bỏng của nàng, thì thào: "Em thơm quá." Cô nhẹ nhàng cọ cọ gò má nàng, ngửi tóc nàng.

Trái tim Aurora nhảy ầm ầm loạn xạ, nửa người Maleficent đè lên người nàng, nàng có thể cảm nhận cơ thể cô bằng cả lỗ chân lông, đàn hồi gợi cảm, thoang thoảng mùi rượu, môi nóng ẩm, tư thế này cực kì ám muội.
Ngực Aurora phập phồng kịch liệt, không biết có nên đẩy cô ra không, vừa sợ sệt vừa căng thẳng, còn có chút...chờ mong?
Nghĩ như vậy, nàng càng thêm xấu hổ, thân thể tránh tránh, lại không thể tránh được.
"Mal...Maleficent..." Vừa mở miệng, nàng phát hiện giọng mình vừa yếu ớt vừa run rẩy.
Maleficent ngẩng đầu lên, ánh mắt trong veo, mang theo từ tính, nhìn nàng chăm chú, dần dần dịu xuống, cô đặt một nụ hôn lên trán nàng, nói nhỏ: "Hôm nay thật sự quá mệt, đáng tiếc..."
Cô nằm nghiêng sang một bên cạnh Aurora, tay đặt trên hông nàng, lần thứ hai nhắm mắt lại.
Aurora vẫn bình tĩnh một hồi, nghiêng đầu nhìn cô, hẳn là thật sự ngủ rồi.

Nàng lẳng lặng nhìn Maleficent, cô rất mệt là đúng rồi.

Vì bản thân nàng tùy hứng, cô lại sắp xếp mọi chuyện trong thời gian ngắn nhất.

Cuối năm rồi, đây là thời điểm bận rộn nhất trong năm, cô lại vẫn dành ra một tuần bên nàng, vừa rồi còn lái máy bay suốt chín tiếng đồng hồ.
Tuy rằng cô không nói gì, nhưng Aurora có thể cảm nhận được.
Sao lại đối tốt với em như vậy?
Aurora nhìn khuôn mặt Maleficent ngủ say, tự lẩm bẩm.
Đầu ngón tay nhẹ vuốt ve gò má thon gầy của cô.

Dáng vẻ Maleficent khi ngủ đặc biệt dịu ngoanm nhu hòa, lông mi dài như bàn chải nhỏ, đôi môi hồng phấn hơi nhếch lên, ý cười như có như không, hoàn mỹ mê người.
Aurora không kìm được lòng ôm chặt cô.
Nàng nhớ đến, mấy tháng trước, cái đêm mà Maleficent bị đau dạ dày, chắc hẳn là cô rất khó chịu, nhưng lại không biểu hiện ra chút nào, quật cường mà ẩn nhẫn, đề phòng mà cô độc.

Như đóa hoa sương mai nở rộ trong đêm tối, gặp gió lạnh đột ngột nhưng vẫn giữ vững sự cứng cỏi.
Mà lúc này, cô liền không hề phòng bị, không che dấu bản thân mệt mỏi, ngủ bên cạnh nàng.
Aurora suy nghĩ, như vậy có phải nghĩa là, bản thân đang ở gần trái tim cô hơn một chút rồi?
Buổi tối hôm nay, một ngày sau khi hai người đăng kí kết hôn, Aurora chăm chú nhìn Maleficent ngủ thật lâu, nàng ôm cô, cảm giác như nắm giữ được cả thế giới.
***
Buổi sáng.
Dường như là nghe được tiếng chim hót, Aurora buồn ngủ mệt mỏi tỉnh lại, nàng miễn cưỡng vươn vai, xoay người, đột ngột dậy như không trọng lượng, nhẹ nhàng phản ứng lại rồi ngả người ra sau.
Ngáp một cái, vì ánh nắng sáng sớm xuyên vào nên trong phòng nửa sáng nửa tối, yên tĩnh ấm áp, hương thơm thoang thoảng.
Nàng vốn là người ham ngủ, lúc này cũng chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng mà phải giải quyết nhu cầu sinh lý, nàng mơ màng xuống giường, không xỏ dép trong nhà, chân trần trên thảm đi vào phòng tắm.
Ngồi trên bồn cầu, cuối cùng cũng tỉnh táo một chút.

Nàng mới nhớ ra hiện tại đang ở Milan - Italy.

Cũng không biết Maleficent dậy chưa nhỉ? Tối qua Aurora ngủ trên ghế sa-lông, sợ bản thân ngủ không yên sẽ đá phải cô, đương nhiên đó cũng chỉ là lí do phụ, lí do chính là...
Nàng còn xấu hổ nếu chung giường chung gối với Maleficent.
Aurora đi vệ sinh xong, rửa qua nơi tư mật rồi ấn nút xả toilet.

Khi đang định kéo qυầи ɭóŧ lên, cửa kính cabin tắm đột nhiên mở ra, Maleficent đi ra ngoài.
Hai người không hề chuẩn bị gặp nhau ở nơi này, đôi bên đều sững sờ.
Chỗ chết người nhất chính là, Maleficent hình như vừa tắm xong, quanh thân là một tầng sương mù, hạt nước nghịch ngợm lướt từ vùng đẫy đà xuống vòng eo thon nhỏ, đi xuống viền qυầи ɭóŧ - thứ đồ duy nhất che chắn trên người cô.
Đường nét cơ thể Maleficent rắn chắc, ưu mỹ, nơi nào nên cong thì cong, nên thon thì thon, là kết quả của quá trình tập luyện lâu dài.

Vóc người cô gợi cảm duyên dáng cũng có phần là do trời cao tâm huyết ban cho, này cơ thể cao gầy cân đối, nơi đại diện cho nữ tính đầy đặn, kia đôi chân nghịch thiên thẳng thắp, cả bắp chân xinh đẹp thon dài, tất cả đều thể hiện sự ưu ái của thượng đế dành cho cô.
Nhìn thấy Aurora cô cũng hơi giật mình, nhưng chỉ kéo dài một, hai giây.

Cô vò vò mái tóc ướt, lấy khăn mặt, tùy ý lau nước đọng trên người, cơ thể hơi nghiêng, đường thắt eo lõm sâu bắt mắt, còn có thể lờ mờ nhìn thấy sau lưng cô có hình xăm...
Aurora ngây ngốc ngơ ngác ngồi trên bồn cầu, như con vật nhỏ bị choáng váng, Maleficent lặng lẽ nhìn nàng, còn có qυầи ɭóŧ đang ở trên đầu gối của nàng....
Đột nhiên, Aurora hét lên một tiếng, che lại mắt mình.
"Sorry!"
Nàng lập tức đứng lên, lại ý thức được bản thân chưa mặc quần, ảo não phát khóc, tay nhỏ nhanh chóng kéo quần lên, vội vội vàng vàng mở cửa xông ra ngoài.
Sau đó, suốt thời gian ăn sáng, khuôn mặt của Aurora chưa từng hết đỏ.
---------------------
28/07/2022

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play