Maleficent là một mỹ nhân, từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, Aurora đã rất khó có thể tìm được một từ thích hợp để mô tả cô rồi.

Mà dường như, không có từ ngữ nào có thể mô tả được Maleficent.
Cô cao lãnh, kiêu ngạo, rất độc lập, mạnh mẽ.

Đây là tính cách của cô.

Vẻ đẹp và sự gợi cảm của cô kết hợp với tính cách kia càng khiến Maleficent thêm chói mắt, hoa mỹ, khiến người khác hoa mắt mê đắm.
Chi là, khuôn mặt đẹp lại lạnh lẽo như một loài hoa độc, khiến người ta không dám đến gần, nhượng bộ lui binh.
Mà lúc này, cô đang cười, ánh mắt đưa đẩy, hơi thở trở nên ấm áp lạ thường.
Aurora nhìn thấy mà trái tim đập bùm bùm.

Nhưng mà nụ cười này là có ý gì? Đang cười nhạo nàng sao?
Maleficent nhìn nàng, đầy ẩn ý nói: "Em đúng là Beastie thích nói dối!"
Aurora xấu hổ, muốn phản bác nhưng lại cảm thấy chột dạ, nói sang chuyện khác: "Sao chị lại gọi em là Beastie, em xấu như vậy sao?"
Maleficent nhìn dáng vẻ nàng như vậy không nhịn được cười, hôm nay cô cười thật nhiều, đẹp quá, Aurora lại thất thần, không để ý cằm bị người kia nắm lấy, Maleficent nhìn sâu vào mắt nàng nói: "Em rất đáng yêu, tôi đoán khi bé em cũng vô cùng đáng yêu như vậy, khiến người ta rất muốn bắt cóc."
Aurora đối diện ánh mắt của cô, mặt đỏ tới mang tai, xấu hổ nói: "Sao chị lại cứ nhớ mãi cái bắt cóc vậy..."
Maleficent đạp ga, máy bay di chuyển, cô kéo cần lái, máy bay bắt đầu rời khỏi mặt đất.
"Khi em bé, tôi không có cơ hội bắt cóc em, bây giờ..."

Cô điều khiển máy bay, duy trì độ cao và tốc độ, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, môi cong lên cười, nghiêng mặt sang, ánh mắt thâm thúy câu hồn: "Cuối cùng cơ hội cũng đến rồi."
Aurora chưa kịp hiểu được ý tứ trong lời nói của cô, máy bay lập tức bay lên trên không, vững vàng trên bầu trời, bay thẳng.

Từng đám mây lớn hiện ra trước mắt.
Nàng không tự chủ được "Wow" một tiếng, quay đầu nhìn Maleficent, dáng vẻ cô thoải mái như mây bay, một tay cầm cần lái máy bay, tay kia điều chỉnh bảng điều khiển, đồng thời chạm nhẹ vào chân ga. 
Nhìn giống như cô đang lái ô tô trên đường vậy.

Máy bay to lớn như vậy mà trong tay cô như thể một mô hình đồ chơi mà thôi.
Sao trên đời lại tồn tại một người vừa đẹp vừa hoàn mỹ không gì không làm được như thế nha~
Aurora chớp chớp mắt.
Mà người này, đã kết hôn với nàng rồi.
Khi còn bé, Aurora thường mơ mộng sẽ được gả cho bạch mã hoàng tử, bây giờ mới thấy khi bé quá ngây thơ.
Lấy hoàng tử làm chi, nàng đã có một vị nữ vương rồi.
"Em muốn thử không?" Nữ vương của nàng mở miệng hỏi.
Aurora biến sắc, vội lắc đầu.
"Sợ hả?"
Aurora nuốt nước bọt: "Trước đây em sợ đi máy bay, bây giờ thì khá hơn rồi...nhưng mà vẫn là..." Ban ngày đi máy bay nàng còn không dám nhìn ra ngoài cửa sổ, cho nên bình thường nàng đều bay vào buổi tối.
"Không sợ, lại đây." Maleficent đưa tay về phía nàng.
Aurora vẫn lắc đầu, không muốn không muốn.

Thật đáng sợ, không muốn học!
Nàng đứng lên muốn đi vào buồng khách, Maleficent cầm lấy tay nàng, kéo nàng về phía cô, Aurora sợ hãi kêu lên, bị ấn ngồi xuống đùi Maleficent, một tay cô ôm eo nàng, tay khác giữ vai nàng.
Chờ đã, hai tay ở đây? Aurora phản ứng lại: "A, máy bay!"
Maleficent ôm nàng vào lòng, cười lên: "Đừng sợ! Máy bay vẫn ổn."
Lúc này Aurora mới nhận ra cô đã mở chế độ tự động lái, máy bay vẫn vững vàng trên trời.
Nàng sợ hãi không thôi, cáu giận nói: "Chị cố ý dọa em sợ!"
Maleficent ôm nàng, đôi mắt xanh lá lấp lánh cười, giọng nói cũng dịu nhẹ hơn hẳn ngày thường: "Dáng vẻ em hoảng sợ, rất đáng yêu!"
Đáng yêu cái đầu chị!
Aurora dở khóc dở cười: "Chị nhạt nhẽo thật đấy."
Maleficent không hề buông nàng ra, nghe nàng nói cũng không buồn bực, cô dán sát vào lưng nàng, cằm đặt lên vai nàng nói: "Vì nhạt nhẽo, nên mới muốn ôm em."
Mặt Aurora lập tức nóng bỏng, nhẹ cúi đầu, nàng đang ngồi trên đùi cô, chân của Aurora đặt lên chân của Maleficent, làn da mềm mại, chỉ hơi cọ cọ, liền cảm thấy như có tia lửa điện phóng ra.
Hai người ngồi trong buồng lái đều không lên tiếng, chỉ có tiếng nhạc do Maleficent bật vang lên.
Nàng phát hiện tâm trạng của Maleficent dường như rất tốt, chưa từng thấy cô vui vẻ thoải mái như vậy.

Cô đang nhắm mắt, ngón tay ôm nàng thỉnh thoảng gõ gõ theo tiếng nhạc, cơ thể cũng phối hợp nhịp điệu khẽ đung đưa, đôi môi hơi mỉm cười.
Hai người ở trong máy bay cách mặt đấy mấy nghìn mét, mọi thứ ở đất liền thật xa xôi, có cảm giác thật thoáng đãng tự do.
Đây là nguyên nhân khiến chị ấy vui vẻ sao?
Ngoài cửa sổ là những đám mây trắng bông dày đặc hiếm thấy trong mùa đông, cũng như ánh nắng trong suốt sáng ngời, mái tóc màu nâu của Maleficent sáng bóng đẹp đẽ, đường nét thâm thúy phản chiếu ấm áp mềm mại, đôi môi kiều diễm giống như những cánh hoa hồng.
Maleficent vẫn ôm Aurora, dường như đang rất hưởng thụ cảm giác ôm nàng, khóe môi cong lên như hoa hồng nở rộ, đẹp đến mức khiến người ta ngừng thở.

Trái tim Aurora như có cánh, vỗ vỗ, không nhịn được cúi đầu thân mật cọ cọ vào mặt cô.
Maleficent đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt xanh lục dưới ánh nắng như hiện ra lưu ly rực rỡ, phảng phất thời gian chậm rãi trôi qua.
Trái tim Aurora rung động, không cách nào khống chế, hơi vụng về dán lên đôi môi kia.
Mềm mại, đầy đặn, gợi cảm, man mát, thơm ngọt.
Khí thế mạnh mẽ như vậy, người đẹp như vậy.
Khí chất cao ngạo này, còn có đôi môi mềm mại.
Có lúc, Aurora cảm thấy Maleficent là một người quá mức kiêu ngạo cùng khắc kỷ, không cho ai biết suy nghĩ trong lòng là gì, thậm chí không có nổi một nhược điểm để uy hϊếp.

Aurora cảm thấy cô cũng là một người cô đơn, tuy rằng bản thân Maleficent cũng không thèm để ý đến sự cô đơn đó.
Vào lúc này, Aurora không hề có suy nghĩ gì khác, chỉ muốn hôn người kia.

Nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm liền tách ra, gò má Aurora đã ửng đỏ, sốt sắng không dám nhìn đến ánh mắt của Maleficent.
Bên tai vang lên tiếng cười khẽ, Aurora bị Maleficent xoay mặt ra, hai ngón tay cô nhẹ giữ cằm nàng, hơi thở kia đến gần, thơm tho mát lạnh.
"Em không biết hôn?" Môi Maleficent chạm vào môi nàng.
"Em..." Aurora còn chưa nói hết câu, Maleficent đã hôn nàng.
"Tôi dạy em."
Tay Maleficent giữ sau gáy Aurora, ngậm lấy môi nàng, nhẹ nhàng hôn, lực đạo vừa mềm mại vừa mạnh mãi, rất kiên trì.
Mi mắt Aurora nhắm lại run run, tay không biết để đâu, Maleficent kéo tay nàng lên ôm lấy cổ cô, không ngừng hôn sâu hơn.
Aurora không nhịn được thở dốc, Maleficent hôn xuống dần, dọc theo gò má hôn đến vành tai nàng, khẽ ngậm lấy dái tai, âu yếm ra lệnh: "Beastie, open your mouth"(Hé miệng ra nào!) Aurora còn chưa thở xong, nghe thế suýt nữa thì bật ra tiếng rên, gò má nàng nóng bỏng như lửa, thân thể mềm nhũn dựa vào trong lòng Maleficent.
Một giây sau, môi Maleficent lại quay lại hôn môi nàng, đầu lưỡi đẩy ra môi dưới, nhẹ nhàng quét lên cằm nàng, Aurora yếu ớt kêu "A~" một tiếng.
Như công tắc được bật lên, Maleficent giữ lấy đầu lưỡi nàng, mút vào, dây dưa, hướng dẫn nàng.
Nụ hôn của cô còn có mùi thơm của son, miệng ngọt ngào, hơi thở ngát hương, bờ môi đầy đặn mềm mại, khiến người ta sa lầy, muốn ngừng mà không được.
Tay Aurora không biết từ khi nào câu lên cổ Maleficent, dùng lực ôm cô, không tự chủ được đáp lại nụ hôn, thân thể mềm yếu dựa vào lòng cô, đầu óc mê muội.

Đây là hôn môi ư? Đây là nụ hôn của người ấy? Thì ra lại nồng nàn, dịu dàng và tươi đẹp như vậy!
Không biết kéo dài bao lâu, lúc kết thúc, Aurora đỏ cả mặt, liên tục thở gấp, dựa vào hõm cổ Maleficent, cảm thụ người ấy cũng đang thở gấp giống nàng.
Vài giây, cả hai đều không nói gì, chỉ lẳng lặng cảm nhận hơi thở đối phương.
Đầu ngón tay Maleficent xoa xoa má Aurora, hôn hôn tóc mai của nàng, trầm thấp hỏi: "Học được chưa?"
Aurora mắc cỡ không dám ngẩng đầu nhìn cô, nửa ngày sau mới ngập ngừng nói: "Sao chị...không nói trước gì đã...đã hôn em?" hai từ cuối nhỏ đến mức gần như không nghe rõ.

Nàng vừa nói ra khỏi miệng thì suýt chút nữa cắn phải lưỡi, lúc nãy nàng cũng hôn cô mà không nói trước mà.
Maleficent nhướng mày, nhìn Aurora che mặt trong lòng, cười lên, vuốt tóc nàng: "Vào trong kia chơi một mình nhé, tôi cần tập trung lái máy bay, đêm nay có thể đáp xuống Milan rồi."
Aurora buông tay ra, tò mò hỏi: "Chúng ta mình đi Milan sao?"
"Ừ, em thích nơi đó không?"
Aurora hưng phấn gật đầu: "Chúng ta đến đó làm gì nha?"
Maleficent vuốt mũi nàng một cái, nói: "Đến nơi em sẽ biết."
Aurora nhăn mũi bĩu môi nói: "Mau nói cho em đi!" Khuôn mặt trắng nõn của nàng vẫn chưa hết đỏ, ánh mắt sáng lấp lánh ánh nước, vô cùng xinh đẹp ngây thơ.
Maleficent lại nảy sinh ý muốn hôn nàng, thở dài nói: "Đừng nhìn tôi như vậy, tôi cần chuyên tâm tìm đường bay ngắn nhất."
Aurora bĩu môi, không nói thì thôi, nàng muốn đứng lên, hai giây sau, nàng cao giọng: "Chị phải buông em ra thì em mới đứng dậy được chứ..."
Biểu cảm của Maleficent có chút mất tự nhiên, bàn tay bên hông nàng buông ra.
Aurora không kiềm được, cười khanh khách: "Dáng vẻ vừa xong của chị cũng thật đáng yêu." Nét rạng rỡ, đôi mắt đẹp như tranh, môi hồng răng trắng.
Maleficent bất ngờ kéo nàng về lại trong vòng tay cô, hôn lên nụ cười tươi tắn kia, hôn thật sâu.
-----------------------------
25/07/2022
Ngọt, ngọt,ngọt và ngọt!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play