Tân Vĩ Đồng: [Giáng Niên, chia sẻ với em chuyện này, em phải giữ bí mật cho tôi nha, tôi quyết định gia nhập Lãng Phù Ni, tạm thời chưa có ý định nói với người khác.]

......

......

......

Thẩm Giáng Niên không biết nên nói cái gì, nếu như Tân Vĩ Đồng sớm nói, có khả năng cô sẽ không vào Lãng Phù Ni làm. Suy cho cùng, nội tâm của cô đối với Tân Vĩ Đồng có chút phức tạp, trước khi gặp Thẩm Thanh Hoà, về phương diện tình cảm cô khá chậm chạp, hoàn toàn không nghĩ nhiều, nhưng sau lần gặp lại này, cô thấy thế giới của cô đều biến thành bảy sắc cầu vồng. Sự xuất hiện của Tân Vĩ Đồng cùng với hàng loạt biểu hiện, ví dụ như: Cố gắng hàn gắn mối quan hệ với cô; cố gắng giúp đỡ hết mức; mật khẩu mở khóa điện thoại di động là ngày sinh nhật của cô, v.v., mấy việc này khiến Thẩm Giáng Niên không khỏi nghĩ nhiều, về cách đối xử của Tân Vĩ Đồng đối với cô.

Thẩm Giáng Niên biết rất rõ, cô đối với Tân Vĩ Đồng căn bản không có ý gì, ban đầu mặc định là bạn bè, bạn bè là bạn bè, ban đầu là đàn chị thì chính là đàn chị. Điểm khác biệt giữa Tân Vĩ Đồng và những người bạn khác là mối quan hệ của hai người gần gũi nhưng chưa đủ tiến đến tình yêu.

Bây giờ cùng làm ở Lãng Phù Ni, lúc sau sẽ tiếp xúc với nhau nhiều hơn... Thẩm Giáng Niên xoa xoa mày, bà ngoại à, bà tính chuẩn không cần chỉnh.

Thẩm Giáng Niên trả lời: [Khá tốt, ráng lên nhé.]

Đồng thời, cô cũng lén lút chọc Lãng Tư Duệ, phải nói chuyện Lãng Tư Duệ trước, người khác cho rằng cô thân với Tân Vĩ Đồng, nói thẳng cô gian nhập cũng.... Thẩm Giáng Niên: [Lãng tổng, khi nào cô có thời gian, cùng nhau ăn một bữa, sẵn tiện gặp mặt nói chuyện, cô xem thế nào?]

Thông minh như Lãng Tư Duệ, ngay lập tức hiểu ra tiểu tâm tư của Thẩm Giáng Niên, cô ấy không muốn nói chuyện này trong công ty. Lãng Tư Duệ: [Có thể, tối nay tôi mời cô, đương nhiên là chúc mừng cô gia nhập Lãng Phù Ni.]

Thẩm Giáng Niên cũng không có hứng tranh làm gì, Thẩm Giáng Niên: [Vậy gặp nhau rồi nói chuyện, tôi lúc nào cũng được, lấy cô làm chuẩn.]

Chuyện ăn ở đâu, đương nhiên cũng do Lãng Tư Duệ làm chủ, người ta mới là sếp lớn, sau này còn có thể trở thành sếp của cô, kiểu chừng mực này Thẩm Giáng Niên vẫn có.

Nhưng mà, cũng không được để sếp tốn công vì cô được, vì vậy Thẩm Giáng Niên đã lên mạng và tìm kiếm một số nhà hàng có danh tiếng tốt, đến giờ tan sở, Lãng Tư Duệ gửi tin nhắn nói cô ấy chuẩn bị xuất phát, lần nữa hỏi Thẩm Giáng Niên ăn gì.

Lãng Tư Duệ vừa lên xe liền nhận được tin nhắn trả lời, Thẩm Giáng Niên: [Ngũ Đồng, Kinh Triệu Doãn, Sushi, Lẩu ManHengji, cô chọn một cái đi.]

Khóe môi Lãng Tư Duệ cong lên, còn rất chu đáo, Lãng Tư Duệ: [Sushi đi, đến nhà hàng ở Tam Lí Truân đi, vừa lúc bên đó tôi có bạn kinh doanh bên đó, không cần chờ.]

Sợ đến muộn, Thẩm Giáng Niên rời nhà sớm, không ngờ trên đường đi suôn sẻ, đến sớm hơn thời gian đã hẹn.

"Đợi lâu rồi à?" Lãng Tư Duệ lúc đi cũng còn sớm, nhưng Bắc Kinh chưa tới giờ tan sở thì đã hình thành một hàng dài như rồng.

"Tôi vừa mới đến thôi." Thẩm Giáng Niên chủ động rót trà đưa tới, Lãng Tư Duệ cảm ơn, nhấp một ngụm, "Nhà hàng Nhật này khá ngon, cô cũng tinh mắt đấy." Thẩm Giáng Niên mím môi, cười rồi đẩy chén dĩa qua.

Lãng Tư Duệ cũng không ngại, mở thực đơn ra nói: "Gần đây cô còn có việc cá nhân nào chưa hoàn thành không?"

"Không có."

"Vừa hay coi như có thời gian vào công ty để thích ứng."

"Lãng tổng."

"Hửm." Lãng Tư Duệ lật qua thực đơn, ngước mắt nhìn Thẩm Giáng Niên, ra hiệu cho cô nói tiếp: "Nói đi."

"Tôi biết Lãng Phù Ni ở Bắc Kinh có hai chi nhánh, tôi có thể không đến trụ sở chính, chỉ làm ở chi nhánh được không?" Thẩm Giáng Niên đang nghĩ cách tránh mặt Tân Vĩ Đồng, mặc dù sớm muộn gì cũng phải đụng mặt, nhưng trước thời gian thử việc, cô không muốn bị lộ sớm.

"Muốn đến chi nhánh à?" Lãng Tư Duệ ngừng lật thực đơn, cẩn thận suy nghĩ vài giây rồi nói: "Cũng không phải là không thể. Vấn đề là có thể sẽ vất vả cho cô hơn, vì tôi ở trụ sở chính, có khi sẽ cần cô bất cứ lúc nào, thì cô phải chạy qua."

"Vậy không sao."

"Vậy được." Giọng của Lãng Tư Duệ không làm khó dễ, cúi đầu tiếp tục xem thực đơn, "Vậy trước khi cô nhận việc, hay là đi theo tôi, làm trợ lý riêng cho tôi đi, sẵn tiện tôi cũng dễ quan sát đánh giá, xem cô thích hợp vị trí nào."

"Được." Thẩm Giáng Niên thở phào nhẹ nhõm, "Có một việc nữa, chính là có nhờ Lãng tổng, tôi biết yêu cầu này có hơi quá, nhưng vẫn mong trong thời gian thử việc thì cô giúp tôi xử lý nhẹ nhàng hết mức có thể."

"Chuyện nhỏ thôi." Lãng Tư Duệ ngước mắt lên cười, tỏ ra tự tin.

Bữa ăn nói chung là thú vị, hai người nói chuyện rất hợp ý, cần nói gì thì nói, những điều không muốn nói cũng không hỏi quá nhiều, đã lâu rồi Thẩm Giáng Niên mới nói chuyện vui vẻ đến thế.

Cuối cùng, vẫn là Lãng Tư Duệ trả tiền, vì có người quen, cũng sớm dặn trước, Thẩm Giáng Niên có giành cũng không giành được, nên bỏ cuộc trước.

Trên đường về nhà, vẫn không khỏi nghĩ đến Thẩm Thanh Hoà, nếu Thẩm Thanh Hoà có thể thành thật với cô thì bọn họ đã không đến mức như hôm nay, cô như một kẻ mù, đi về phía trước bằng trực giác mà đi xa đến thế, vậy mà còn từng xác định quan hệ yêu đương với Thẩm Thanh Hoà, coi như cũng là kỳ tích đi.

Đến gần cửa nhà, Thẩm Giáng Niên xuống xe sớm, muốn đi dạo một lúc nữa.

Những màn hình LED sáng chói trên các tòa nhà cao tầng bị chiếm giữ bởi hai gã khổng lồ, một là Nhã Nại và một là Lãng Phù Ni. Chắc là họ đang cạnh tranh với nhau nên nội dung quảng cáo giống nhau. Đều là những chiếc SUV mới, mỗi bên đều đang thể hiện bản thân tốt như thế nào. Nói thật thì cô thích phong cách của Nhã Nại hơn, xét về mắt nhìn thì nội thất bên trong tiện nghi hơn, nhưng vẻ ngoài của Lãng Phù Ni lại vô cùng tinh tế, khách hàng đều là đối tượng người trẻ tuổi như cô.

Ý của Lãng Tư Duệ là vì cô đã quyết định gia nhập Lãng Phù Ni nên cô vẫn phải làm những thủ tục cần thiết, ký hợp đồng, cô vẫn phải đến trụ sở chính, sẽ đến bộ phận nhân sự báo danh, Thẩm Giáng Niên có thời gian sẽ đi qua. Thẩm Giáng Niên nhìn đồng hồ, sợ đụng phải Tân Vĩ Đồng nên nhắn tin dò hỏi xem khi nào thì Tân Vĩ Đồng vào làm, là chiều mai.

Thẩm Giáng Niên gửi tin nhắn cho Lãng Tư Duệ, sáng mai cô sẽ đi nhận việc.

Trong khoảng thời gian này, Tân Vĩ Đồng đã giúp đỡ rất nhiều, về tình về lý đều phải cảm ơn. Sau khi Thẩm Giáng Niên chốt thời gian với Lãng Tư Duệ, thì nói với Tân Vĩ Đồng: [Ngày mai, sau khi cô đi nhận việc xong, nếu rảnh thì tôi mời cô ăn tối, coi như chúc mừng đi.]

Thẩm Giáng Niên chủ động mời đi ăn tối, cho dù không có thời gian thì cũng phải có thời gian, Tân Vĩ Đồng: [Được nha, vậy hẹn mai gặp.]

Vốn dĩ, chiều mai sau khi nhận việc xong, Tân Vĩ Đồng còn có việc khác, lại lo xử lý việc lâu lại trễ thời gian hẹn với Thẩm Giáng Niên. Cùng ngày, Tân Vĩ Đồng liên lạc với Lãng Phù Ni, hỏi thời gian nhận việc có thể nào đẩy lên không, bên kia đồng ý.

Sáng sớm hôm sau, Tân Vĩ Đồng chạy tới trụ sở của Lãng Phù Ni, vừa rẽ vào lối đi đã nhìn thấy phía xa ở cửa thang máy có người đang đứng, nếu không phải Thẩm Giáng Niên thì còn có thể là ai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play