Diệp Sâm vừa vào phòng, Lưu Tiểu Điềm đã đi vào báo cáo: "Tổng giám đốc Diệp, anh Louis đang online, anh ta muốn video call với anh."

Diệp tam thiếu gật đầu.

"Một ly cà phê!"

"Vâng!" Lưu Tiểu Điềm đi ra ngoài pha cà phê cho Diệp Sâm, chẳng mấy chốc đã bê vào.

Diệp Sâm kéo cà vạt, nhấp một ngụm, khẽ cau mày, hơi không hài lòng rồi đặt sang một bên. Trình An Nhã pha cà phê thơm hơn Lưu Tiểu Điềm pha nhiều. Diệp tam thiếu bị chiều quen khẩu vị, nên thời gian này anh uống cà phê rất kén chọn.

Diệp Sâm ngó lơ Louis vài phút, lúc này anh mới mở màn hình lớn trong phòng làm việc lên, gương mặt của Louis đập vào mắt anh.

Đôi mắt xanh biếc của anh ta như màu xanh phỉ thúy thuần khiết nhất, lúc nào cũng phảng phất tia u sầu, cô độc, xa cách xen lẫn u buồn, trộn lẫn thành một đôi mắt sát gái vô cùng xinh đẹp, quyến rũ. Sóng mũi thẳng, môi mỏng, mái tóc vàng kim, tổng hợp thành một khuôn mặt rất tây, rất điển trai, đẹp đến khó tin.

Bất kỳ ai lần đầu nhìn thấy Louis đều nghĩ ngay đến biệt danh Hoàng tử u buồn.

Nhưng có ai ngờ người đàn ông có khuôn mặt đẹp trai và đôi mắt u buồn này lại là bố già Mafia Ý, một hành động của anh ta cũng có thể khiến cả thế lực ngầm rung chuyển. Để tránh mũi nhọn của mafia Ý, Long Môn đã nhanh chóng rút khỏi Ý.

Có thể thấy Louis mạnh cỡ nào.

"Hi, anh Louis, muộn vậy mà chưa ngủ sao?" Diệp Sâm cười tao nhã, bưng ly cà phê, bắt chéo chân, cười như không nhìn anh ta.

Hương cà phê ấm áp, gột rửa sự chán ghét trong lòng Diệp Sâm. Không biết vì sao mỗi lần nói chuyện với Louis, anh luôn thấy chán ghét. Người đàn ông này khiến anh có cảm giác như đã từng quen biết, cực kỳ buồn nôn.

Cho dù anh ta xinh đẹp như hoa!

"Chờ cậu!" Louis mỉm cười, trong đôi mắt u sầu hiện lên một tia kỳ lạ: "Tôi đến thành phố A, Diệp tam thiếu có hoan nghênh không?"

Diệp Sâm hơi nhướng mày, lắc lắc ly cà phê trước mặt, làn khói trắng che đi sự châm chọc trong mắt người đàn ông, anh nói đùa: "Anh Louis muốn đi tới thành phố A, người tiếp đón đầy ra đấy, sao tới lượt bổn thiếu gia được?"

Louis dựa lưng vào ghế sô pha, khuôn mặt trước máy tính bình tĩnh như nước, không thể nhìn ra bản tính tàn nhẫn nào của anh ta, như thể anh ta chỉ là một hoàng tử u buồn, dịu dàng, vô hại thậm chí là khiến người ta yêu thích.

"Gần đây giao dịch của chúng ta xảy ra chút vấn đề, tôi muốn đích thân đi đến thành phố A để bàn bạc với anh!"

"Tôi rất vinh hạnh!" Diệp Sâm đã đoán được từ lâu. Ninh Ninh nói không sai, quả nhiên có âm mưu. Anh đã đề phòng từ trước, tránh bị anh ta cắn ngược lại, giao dịch thất bại không ảnh hưởng gì tới anh.

Dù sao con trai anh cũng là ông trùm vũ khí, nếu anh muốn buôn lậu, chỉ cần nói một câu là được. Mấy năm nay nếu không vì hãm chân ông Diệp, anh cũng không cần mạo hiểm như vậy, cho nên giao dịch thất bại cũng chẳng sao.

"Xảy ra vấn đề thì rút lui thôi. Bổn thiếu gia không có hứng thú!" Ánh mắt Diệp Sâm nghiêm nghị, lạnh lẽo không chút độ ấm. Dám tính kế anh, cũng không biết ai vấp chân.

"Diệp Tam Thiếu, không phải anh nói hủy giao dịch là hủy được. Bằng không tôi không thể giải thích với người khác được!" Louis cười dịu dàng nhưng giọng điệu vô cùng cứn rắng, không thể nghi ngờ. Diệp Sâm không muốn làm cũng phải làm.

"Bây giờ anh là thủ lĩnh mafia Ý, toàn bộ thế lực ngầm Ý đều là vương quốc của anh, anh cần phải giải thích với người khác sao?" Diệp Sâm hờ hững mỉa mai. Louis nhìn anh bằng ánh mắt dịu dàng chỉ khiến anh cảm thấy sởn tóc gáy. Nói chuyện qua webcam đã thế này, nếu gặp mặt anh ta ngoài đời thật chắc Diệp Sâm sẽ nôn trước mặt anh ta quá!

"Nói đến đây, tôi vẫn chưa chúc mừng anh đấy anh Louis. Chúc mừng anh đã đạt được ý nguyện, Russ đúng là không phải đối thủ của anh!"

"Cám ơn!" Hoàng tử u sầu Louis cười khẽ, nghịch chiếc cờ lê trên tay trái, nhướng mày: "Tôi cũng chúc mừng Diệp Tam Thiếu, không ngờ anh đã có một đứa con trai lớn như thế. Không ngờ mấy năm nay anh lại giấu kỹ như vậy."

Diệp Sâm giật thót, Louis có ý gì?

"Anh cũng xem mấy tin đồn nhảm à, đúng là vi diệu thật!" Diệp Tam Thiếu thẳng thừng mỉa mai.

"Truyền thông GK đưa tin trắng trợn như vậy, ai mà không biết!"

Diệp Sâm lại mắng xối xả Kloss một lần nữa. Nhưng nghĩ lại, dù Kloss không công bố cho cả thế giới biết thì Louis cũng sẽ biết. Theo tình báo của Long Môn, Louis vẫn luôn thu thập tin tức của Diệp Sâm.

Còn Diệp Sâm trước khi giao dịch cũng sẽ điều tra Louis thật kỹ, đây là những tình huống không thể tránh khỏi.

Nhưng mà lời này khiến Diệp Sâm cảm thấy rất kỳ lạ, như thể có con rắn dữ bò ngang qua mu bàn chân, cực kỳ khó chịu!

"Anh tới thành phố A là vì muốn bàn bạc vụ làm ăn này?" Diệp Sâm đổi chủ đề, lạnh lùng hỏi.

"Đúng vậy!" Louis khẽ mỉm cười: "Sẵn tiện, gặp mặt Diệp Tam thiếu luôn, nhiều bạn tốt hơn nhiều kẻ thù, anh có nghĩ vậy không?"

Louis ấy nói lời này rất nhẹ nhàng nhưng lại ngập tràn ý cảnh cáo.

Diệp tam thiếu thầm cười nhạo, cho xin, tôi và anh có thể làm bạn được sao? Anh đừng sỉ nhục hai chữ bạn bè này được không?

"Được, lúc nào anh đến?"

"Tuần sau!"

"Ok! Tôi biết rồi!"

"Vậy là anh đã đồng ý bàn bạc chuyện này lần nữa?" Trong đôi mắt xanh lục bảo của Louis hiện tia cười, là nụ cười khiến người ta run rẩy, ẩn sau vẻ u sầu của anh ta.

"Tôi có cơ hội lựa chọn sao?" Diệp Tam Thiếu xòe tay, hờ hững nói.

"Thông minh!"

Diệp Tam Thiếu hừ lạnh, rũ mắt.

Nếu anh muốn tới thì cứ tự nhiên. Diệp Sâm cũng rất tò mò ông Diệp làm thế nào mà móc nối được với Louis.

Đây vẫn luôn là câu hỏi trong lòng anh!

Anh lười đi điều tra, để bọn họ nói cho anh biết vậy!

"Vậy tuần sau gặp lại!" Diệp Sâm làm động tác tắt video, nói thêm một câu với người này nữa anh cũng thấy khó chịu.

"Tôi bắt đầu mong chờ rồi!" Louis tươi cười, dịu dàng như làn gió xuân thổi qua mặt hồ, tạo nên vài gợn sóng, đôi mắt màu xanh ngọc bích ấm áp như nước mùa xuân.

Diệp Sâm lạnh lùng cong môi: "Tin tôi đi, anh Louis, nếu nói tôi rất mong chờ, nhất định là nói dối!"

Bụp một tiếng, Diệp Sâm tắt màn hình, nhăn mày. Louis, anh sớm không tới, muộn không tới lại tới vào lúc lộn xộn nhất, việc này khiến Diệp Sâm không thể không nghi ngờ.

Diệp tam thiếu đẩy cà phê ra xa, đăng nhập vào hệ thống Long Môn, kiểm tra lại thông tin của Louis.

Luois, con trai của Raul Vassallos, gia tộc hắc đạo. Năm 11 tuổi đã tham gia một cuộc thi piano quốc tế, được mọi người khen ngợi và được gọi là thần đồng tâm nhạc. Nhiều người dự đoán anh ta sẽ là một nhạc sĩ rất thành công trong tương lai.

Không ai ngờ Louis lại dấn thân vào con đường hoàn toàn khác với con đường ban đầu của mình, sau khi Raul chết, anh ta kế thừa gia tộc Vassallos và dẫn dắt những người anh em của mình, một đường chiến đấu, bằng thủ tàn nhẫn, quyết đoán, máu lạnh anh ta đã thống lãnh toàn bộ Mafia Ý.

Diệp Sâm nhíu chặt mày, trong lòng không yên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play