Chương 60: Hắc Ám Hoàng Vĩ (1)
"Ý ngươi là gì khi nói rằng thuộc hạ của ngươi còn mạnh hơn chính bản thân ngươi?" Hoàng Vĩ bĩu môi nói, nếu thật sự những kẻ đó mạnh như vậy thì cớ gì lại hạ mình đi làm thuộc hạ cho Thiểm Vong chớ.
Đúng là hoang đường!
"Ngươi có tin hay không cũng chẳng sao.
Bởi vì...!dù gì thì ngươi sẽ phải bỏ mạng tại đây mà thôi!"
Thiểm Vong gằn giọng, gã khô lâu vung cánh tay xương xẩu ra, thét lớn: "Mê Cung Thép, mở!!!"
Ngay sau tiếng thét chói tai của Thiểm Vong thì lập tức mặt đất dưới chân Hoàng Vĩ rung chuyển dữ dội, nhận thấy nguy hiểm hắn liền sử dụng "Bay Lượn" lao vút lên trên.
Trần phòng rất cao và rộng nên Hoàng Vĩ không sợ bị va chạm khi bay.
Lúc này, sàn phòng bất ngờ mọc lên hàng loạt các bức tường sắt xám xịt dày tới tận 50cm, cao 17m.
Các bức tường đó được xếp vuông góc với nhau không theo một quy luật nào cả, chỉ chừa lại mấy lối đi.
Trong chớp mắt toàn bộ căn phòng trống đã biến thành một mê cung khổng lồ chằng chịt lối đi.
Đến cả Thiểm Vong cũng đã mất hút đâu đó bên trong rồi.
"Nào, tiểu tử! Nếu ngươi thật sự muốn đấu với ta thì thể hiện ra xem nào." Giọng nói ghê rợn của Thiểm Vong vang vọng khắp căn phòng, Hoàng Vĩ không thể xác định được gã đang ở đâu dù rằng hắn đang bay trên không.
"Luật rất đơn giản, chỉ cần ngươi tìm được ta trong mê cung thép này mà thôi."
"Thách thức ta? Được lắm, ta chấp nhận!"
Nói rồi Hoàng Vĩ đáp xuống một khu vực tương đối rộng rãi, bốn bề xung quanh toàn là tường sắt, chỉ chừa lại ba lối đi.
Vấn đề bây giờ là Hoàng Vĩ sẽ chọn con đường nào.
"Xin lỗi nhé! Nhưng chỉ có trẻ con mới lựa chọn mà thôi!"
Nói xong Hoàng Vĩ kích hoạt cả hai kĩ năng "Giáp năng lượng toàn thân" và "Bộc phá quyền" cùng một lúc, hắn tung đấm vào bức tường trước mặt, biến nó thành mớ sắt vụn ngay lập tức.
Hoàng Vĩ liên tục phá hủy các bức tường như vậy nhằm tìm ra vị trí của Thiểm Vong.
Tuy không tận mắt chứng kiến nhưng dựa vào cảm nhận cá nhân mà Thiểm Vong vẫn biết được hành động vừa rồi của Hoàng Vĩ.
Gã nhếch miệng tỏ vẻ thích thú: "Bất ngờ thật, nhưng tìm ta bằng cách đó chẳng khác gì mò kim đáy bể cả, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì ngươi cũng sẽ tiêu hao hết Mana mà thôi.
Lúc đó thì số phận của ngươi sẽ do ta đặt dấu chấm hết."
Nhưng ngay giây sau đó.
Ầm
Một mảng tường lớn ngay vị trí Thiểm Vong đang đứng bỗng nhiên nứt toát ra, một mảnh sắt bay thẳng tới ghim vào xương sườn của gã Undead.
Do đã chết nên gã cũng không còn biết đau đớn nữa.
Cùng lúc này, Hoàng Vĩ nhảy từ bên kia sang và chạm mặt Thiểm Vong.
Cả hai đưa mắt nhìn nhau.
"Tìm thấy rồi!"
Hoàng Vĩ reo lên đắc ý, hắn vung tay đấm mạnh tới phía trước: "Bộc phá quyền!"
Bị tấn công bất ngờ nhưng Thiểm Vong không hề tỏ ra lo lắng.
Bởi lẽ, dù cho Hoàng Vĩ có tìm được gã hay không thì hắn cũng chẳng thể xuyên thủng được lớp phòng ngự chắc chắn của gã.
Bang
Quả nhiên không ngoài dự đoán, nắm đấm của Hoàng Vĩ bị chặn lại bởi "Lá chắn Mana".
Thiểm Vong cười khẩy: "Vô ích thôi, công kích chừng đó thì chưa đủ...
"Phí lời, một đấm không được thì hai đấm!" Hoàng Vĩ ngắt lời gã, điều này khiến Thiểm Vong cảm thấy hơi khó chịu.
Nhưng gã không có thời gian để ý tới, bởi vì ngay giây sau đó, Hoàng Vĩ lại từng một cú "Bộc phá quyền" khác từ tay trái.
Uy lực lần này tuy yếu hơn do không phải tay thuận nhưng bù lại lại đánh trúng vào vị trí ban nãy, phản ứng tụ lực phá nát lớp lá chắn bảo hộ của Thiểm Vong, đồng thời đấm thẳng vào xương quay hàm của gã khiến nó vỡ vụn.
Sửng sốt, Thiểm Vong nhanh chóng dịch chuyển bản thân sang một khu vực khác.
Gã không ngờ tới Hoàng Vĩ còn có chiêu bài như thế này.
"Xem ra ta đã quá coi thường ngươi rồi, Hoàng tiểu tử!" Thiểm Vong cất tiếng nói.
Đã lâu lắm rồi gã mới bị đả thương nghiêm trọng tới mức này.
Gã rút mảnh sắt ghim ở xương sườn ra, các vết nứt vỡ ở cả hai vết thương đều hồi phục nhanh chóng.
"Khiếp, đấm hắn làm mình đau tay quá!" Hoàng Vĩ xoa xoa nắm tay trái đang ửng đỏ vì đau rát.
Cũng phải thôi, ai đời lại đi đấm vào một bộ xương khô bảo sao không đau cho được.
Tuy nhiên đòn tấn công vừa rồi của hắn có hiệu quả rất cao, bằng chứng là Thiểm Vong sau khi hứng trọn cú đấm thì hốt hoảng dịch chuyển đi đâu mất rồi.
Hứng chí, Hoàng Vĩ đưa tay lên cao, lên giọng đầy tự hào: "Sao hả? Đòn vừa rồi ăn ngon không Thiểm Vong đại nhân?"
"Ta tự nhận là đã xem thường ngươi rồi, chỉ là không biết tại sao ngươi có thể tìm ra được vị trí của ta?" Thiểm Vong nói.
"Cũng chẳng có mánh khóe gì đặc biệt, ta chỉ lần theo luồng Vong khí từ trên người ngươi toả ra mà thôi."
"Ra là thế! Không ngờ chính thứ sức mạnh mà ta tự hào lại bán đứng ta rồi!"
Thiểm Vong nói tiếp: "Tuy nhiên, ngươi nghĩ vì cớ gì ta lại dựng lên cái mê cung này chứ.
Bây giờ mới là món chính đây!"
Nói xong Thiểm Vong búng tay một cái, từ dưới đất những bộ xương Undead với đủ mọi loại kích cỡ, chủng loại đồng loạt trồi lên.
Chúng đông đến mức tràn kín cả cái mê cung khổng lồ.
Hoàng Vĩ khi nãy cũng lờ mờ đoán ra được âm mưu của gã Cốt Yêu nhưng hắn chẳng ngờ là gã lại dùng chiêu này với mình.
Phen này thì gay go to rồi đây, trước sau gì hắn cũng sẽ bị đám này đè đến kiệt sức mà chết.
"Ngươi nên cảm thấy tự hào đi vì đã ép ta dùng tới cả đòn này."
Thiểm Vong vốn định dùng chiêu này để đối phó với quân đội đế quốc và tên hoàng đế.
Nhưng tình thế hiện tại có vẻ như không mấy khả quan cho lắm.
Dù sao thì gã tin chắc rằng Hoàng Vĩ sẽ chẳng thể nào sống sót nổi sau đợt tấn công này.
Hết chương 60.