*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thưởng tiền kéo dài gần hai mươi phút mới dừng lại.
Tiền trong những thùng gỗ kia cũng đã được thống kê.
“Thanh La cô nương nhận được một nghìn chín trăm ba mươi lượng, chúc mừng Thanh La cô nương”.
Nha dịch phụ trách thái xướng hô lớn tiền thưởng của Thanh La.
“Mộ Lam cô nương, ta nhớ là cuộc thi hoa khôi tổ chức trong ba ngày, có tổng cộng hai mươi bốn cô nương tham gia đúng không?”
Quan Hạ Nhi nghe xong thái xướng, che miệng nói: “Chỉ riêng Thanh La cô nương đã kiếm được hơn một nghìn chín trăm lượng, vậy thì cả cuộc thi sẽ kiếm được bao nhiêu tiền?”
“Không phải như vậy đâu, đây là màn biểu diễn đầu tiên, còn có quận trưởng dẫn đầu, cho nên tiền thưởng sẽ nhiều hơn, lát sau sẽ không còn được như vậy nữa, dù sao tiền của các phú thương cũng không phải là tự nhiên mà có!”
Khánh Mộ Lam nói: “Người dân cũng vậy, qua vài màn biểu diễn, mất đi cảm giác mới mẻ thì sẽ tặng hoa ít đi, hơn nữa để chuẩn bị cho cuộc thi hoa khôi, quan phủ cũng sẽ chi rất nhiều tiền”.
Sự thật cũng giống như lời Khánh Mộ Lam nói, khi cô nương thứ hai xuất hiện, phần thưởng chỉ còn hơn ngàn lượng.
Cô nương thứ ba càng thảm hại, cộng lại chỉ hơn sáu trăm lượng.
Cô nương thứ tư là người nổi tiếng nhất Tiêu Tương Quan, tình hình khá hơn một chút, tiền thưởng một lần nữa vượt qua một nghìn lượng.
Sau đó những cô nương tiếp theo lại ít đi, người cuối cùng chỉ có hơn một trăm lượng.
Khi cuộc thi diễn ra được một nửa, Lục Liễu cô nương của Giáo phường ti bước lên sân khấu.
Lúc này bầu không khí đã không còn náo nhiệt như lúc mới bắt đầu nữa, dù sao bên không cũng không phải là sân vận động, bách tính phải đứng bên sông xem, không hề có chỗ ngồi.
Rất nhiều người đứng mệt rồi liền ngồi bên bờ sông nghỉ ngơi.
Nhưng với tư cách là hoa khôi ba năm trước, Lục Liễu vẫn có sức hấp dẫn vô cùng mạnh mẽ, ngay khi cô ta vừa xuất hiện, không chỉ những học giả quen thuộc mà nhiều người dân cũng ồ lên.
Bầu không khí lại sôi động trở lại.
Phải nói rằng Lục Liễu có thể liên tiếp thắng ba năm liên tục chứng tỏ rất có năng lực. Phối trang phục rất phù hợp, màn biểu diễn cũng rất đặc sắc, điệu múa quyến rũ uyển chuyển, ngay cả người không hiểu nhảy múa như Kim Phi cũng phải tán thưởng.
Khi màn biểu diễn kết thúc, Kim Phi cũng gọi tên tạp dịch canh cửa tới, ném cho hắn một thỏi bạc mười lượng.
Đây cũng là lần đầu tiên y thưởng cho một cô nương.
“Tướng công thích cô nương này sao?” Quan Hạ Nhi cười hỏi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT