*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi rời đi, Khánh Mộ Lam tràn đầy tinh thần chiến đấu, khí thế bừng bừng.  

Quan điểm và thái độ đối với Kim Phi cũng đã trải qua những thay đổi đáng kinh ngạc.  

Bây giờ trong lòng cô ấy, Kim Phi chính là một người dẫn đường, là một bậc thầy thông thái.  



Đặc biệt sau khi Kim Phi hứa sẽ trang bị cung nỏ cho đội quân nữ của mình trong tương lai, Khánh Mộ Lam càng biết ơn Kim Phi.  

Trong những ngày luyện tập vừa qua, cô ấy đã thấy được uy lực của cung nỏ loại mới.  



Có thể lên dây nhanh, tốc độ bắn cao, uy lực mạnh, có thể lấp đầy khoảng cách sức mạnh giữa nam và nữ.  

Nếu mỗi một binh lính nữ của cô ấy đều được trang bị một chiếc, hiệu quả chiến đấu sẽ tăng lên vài bậc.  

Đương nhiên, Kim Phi chỉ điểm cho Khánh Mộ Lam, thậm chí bằng lòng cung cấp cung nỏ cũng có tâm tư riêng của mình trong đó.  

Những lời nói trước đó, giống như việc cho Khánh Mộ Lam một chiếc bánh lớn, trong đó có hàm ý mạnh mẽ của sự xúi giục và khuyến khích.  

Do nguyên nhân chiến tranh nên số lượng nữ giới của Đại Khang nhiều hơn nam giới, đây là một nguồn tài nguyên khổng lồ, nếu được sử dụng hợp lý, chắc chắn đây là lực lượng có thể thay đổi thế giới.  

Kim Phi cũng đang mong đợi xem liệu Khánh Mộ Lam có thể phát triển được đến mức nào.  

Bắt đầu từ sau hôm đó, Khánh Mộ Lam không còn trốn tránh ai nữa, đến giờ huấn luyện thì đi huấn luyện, đến giờ ăn thì đi ăn cơm, đến giờ về thì trở về làng. Trước sự chỉ trỏ của đám phụ nữ trong làng, cô ấy coi như không nhìn thấy.  

Khi một hiện tượng lần đầu tiên xuất hiện, mọi người sẽ nhìn nó với con mắt kỳ lạ.  

Nhưng khi hiện tượng này kéo dài và trở thành bình thường, mọi người sẽ từ từ chấp nhận nó.  

Mỗi ngày các binh lính nữ đều như vậy thì sẽ không còn ai nói gì nữa.  

Không ai muốn bị áp bức, những người phụ nữ nói này nói nọ thật ra tận sâu trong lòng lòng có yếu tố ghen tị.  

Trên thực tế có rất nhiều phụ nữ ghen tị với các binh lính nữ, chỉ là bọn họ không có dũng khí để thách thức thời đợi như Khánh Mộ Lam.  

Chuyện các binh lính nữ đi tập luyện dần được chấp nhận và trở thành một việc bình thường.  

Ngôi làng nhỏ dần trở lại trạng thái cũ.  

Nhà máy dệt, công trường, xưởng luyện gang vẫn hoạt động sôi nổi.  

Mỗi buổi tối, khắp nơi đều có thể nhìn thấy đàn ông phụ nữ vui vẻ đi về nhà.  

Đáng tiếc sự yên bình này không kéo dài được bao lâu.  

Nửa tháng sau khi binh lính nữ tới, Quan Hạ Nhi chạy vào bên trong xưởng luyện gang, tìm Kim Phi và Mãn Thương đang chế tạo cung nỏ.  

“Tướng công, Thiết Tử ca quay về rồi, đang đợi chàng ở bên ngoài, còn có một vị quan mang theo đao”.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play