Trong phòng khách, Quý Mộ Sơn đứng đối diện với Vân Sắt, sắc mặt trở nên tái nhợt, vô cùng khó coi.
Vân Sắt đang ngồi trên xe lăn, ngón tay gầy gò nắm thật chặt tay vịn, gân xanh ở mu bàn tay nổi lên, trong mắt không giấu được hận ý: “Triều Chu có nhiều điểm giống với mẹ nó, ông không biết sao?”
Nếu không phải bà sắp chết, lo bên cạnh Triều Chu không có người thân nào, Vân Sắt tuyệt đối sẽ không khuyên cháu ngoại hòa thuận với Quý Mộ Sơn.
“Chuyện của đời trước, đừng có liên lụy gì lên đến Triều Chu. Coi như hai người…” Quý Mộ Sơn nhắm chặt hai mắt, sau đó mở mắt ra nói: “Trình Lưu và tôi không giống nhau.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT