"Mộc lão quỷ, ngươi muốn chết!" Một tiếng gầm ẩn chứa sự tức giận vô biên.

Tiếng hét tạo thành khí lãng khổng lồ quét áo bào lão tộc trưởng bay phần phật.

Tiếng chưa dứt một bóng người đã hoành không xuất hiện.

Đó là một lão giả, hắn so với Mộc Linh Tộc trưởng cũng chỉ trẻ hơn một chút, nhưng điều làm người ta chú ý nhất là...cái đầu trọc!

Đúng vậy, một lão già trọc đầu, dưới ánh mặt trời càng trở nên bóng loáng.

Mộc Linh Tộc trưởng kém chút bật cười, quả thật... chói mắt a!

"E hèm, thì ra là Hoàng trọc... Hoàng tộc trưởng, lâu lắm không gặp a!" Lão nén cười, chắp tay chào hỏi, một bộ mặt hoà ái như lão hữu lâu năm không gặp.

Mà phía đối diện, mấy vị trưởng lão cùng tộc nhân Hoàng Trùng Tộc thấy vị Hoàng đầu... Hoàng Tộc trưởng hiện thân đều rối rít hành lễ, sau đó đều quăng ánh mắt hận ý về Mộc Linh Tộc trưởng, mà người sau vẫn nhẹ nhàng mỉm cười, một bộ người vật vô hại.

"Mộc Lão quỷ, ngươi nếu không giải thích rõ ràng, dù phải trả giá lớn cỡ nào hôm nay ngươi cũng đừng hòng rời khỏi đây!"

Nói rồi, trên thân Hoàng tộc trưởng khí thế ẩn hiện như một cự long đang giương nanh múa vuốt, chỉ chờ cơ hội lao lên một kích đoạt mạng con mồi.

Mấy vị trưởng lão Hoàng Trùng Tộc tức tốc di chuyển vị trí, hình thành xu thế bao vây, chỉ cần Tộc trưởng ra lệnh sẽ ngay lập tức xuất kích.

Mộc Linh Tộc trưởng đứng giữa vòng vây cũng ung dung không sợ, lão thong thả mở lời:

"Ta tới đây để truyền mệnh lệnh của đại vương a!"

Người sau nghe được lập tức biến sắc:

"Ngươi có ý tứ gì? Đại vương có lệnh?"

"Đúng vậy a! Ta chính là tới truyền mệnh lệnh của đại vương!" Lão tộc trưởng chém đinh chặt sắt trả lời, nhưng nếu để ý kĩ sẽ thấy mắt hắn có chút láo liên xem chừng chột dạ.

Mà đúng lúc, một vị trưởng lão 'vừa hay' bắt gặp, hắn ngay lập tức nổi giận đùng đùng:

"Ta xem ngươi ánh mắt không nghiêm chỉnh, chính là giả truyền mệnh lệnh của đại vương đi? Giả truyền mệnh lệnh chính là tội chết, người người có thể tru diệt!"

Mấy người khác ánh mắt cũng thay đổi, nhìn về phía Mộc Linh Tộc trưởng mang theo một tia chất vấn.

Mà người sau khoé miệng lại dâng lên độ cong nhỏ bé không dễ phát giác.

Lão ung dung liếc mắt:

"Ngươi có gan nói lại lần nữa?"

Hoàng tộc trưởng nhìn thái độ của đối phương, một sự bất an tột độ từ đáy lòng dâng lên.

Hắn cũng không dám chắc lão hồ ly kia là nói thật hay nói giả.

Nếu là nói thật tại sao lại có ánh mắt chột dạ? Còn là nói dối tại sao lại quá ung dung?



Theo thời gian trôi qua, sự bất an đó càng lúc càng mạnh, yêu lực bất tri bất giác nhấc lên.

Quả nhiên, tên trưởng lão kia nhấc miệng chuẩn bị nói điều gì...

Đùng!

Một bàn tay đột nhiên phiến lên sau ót hắn nhưng may mắn được một bàn tay khác ngăn cản, yêu lực dư ba tạo thành khí lãng thổi bay tên trưởng lão cho thấy một kích này không nhẹ.

Chính là Hoàng tộc trưởng ra tay bảo hộ!

Mấy người từ trong rung động khẽ thở phào nhẹ nhõm, có tộc trưởng ngăn cản hắn sẽ không lại ra tay đi?

Nhưng không ai ngờ tới, một bàn tay khác đột nhiên thò ra chụp xuống đỉnh đầu vị trưởng lão kia, Hoàng tộc trưởng cũng chưa kịp ngăn cản, ngay tức khắc đầu tên xấu số kia thành một đoá huyết hoa nở rộ.

Cho đến lúc chết hắn cũng không hiểu vì sao mà chết!

Đáng thương a!

Tộc trưởng Hoàng Trùng Tộc tức muốn rách cả mí mắt.

Đây chính là hai vị trưởng lão a, nửa bước Yêu Hầu thực lực cứ thế uất ức mà chết, muốn bồi dưỡng thêm hai người lại phí không biết bao nhiêu tài nguyên.

Hai mắt hắn trở nên đỏ ngầu, yêu lực cuồng bạo phun trào, khí tức không chút thua kém Lục Huy cùng Mộc Linh Tộc trưởng.

Đây là một vị Phản Hư Kì Yêu Hầu hàng thật giá thật a, mà đồng cảnh giới yêu thú so nhân tộc càng mạnh.

Cho dù là Lục Huy cũng phải vận dụng hết thủ đoạn mới có khả năng đối kháng.

Mộc Linh Tộc trưởng nhìn trạng thái sắp bạo nộ của Hoàng Trùng Tộc trưởng, sắc mặt lão cũng có chút ngưng trọng, dù sao tên này bạo tẩu ra cũng có chút khó làm.

"Hoàng Tộc trưởng, ta là đến truyền mệnh, hai tên kia lại dám chất vấn ngăn cản hết lần này tới lần khác, có tên còn ra tay với ta, đây là ta bất đắc dĩ ngăn cản a.

Thêm nữa, dám nghi ngờ sứ giả truyền tin chính là nghi ngờ đại vương, Hoàng Tộc trưởng, nếu để lộ ra hậu quả các ngươi có thể gánh chịu? Tất nhiên tâm ta thiện lương, chúng ta lại là hàng xóm 'thân thiết' ta sẽ giúp ngươi che giấu chuyện này!"

Hoàng Trùng Tộc tộc trưởng nghe lời này đầu như được dội một gáo nước lạnh, cái đầu trọc càng thêm mát mẻ, yêu lực cũng dần lắng lại.

Hắn để ý kĩ sắc mặt của lão hồ ly kia, thấy đối phương không giống nói dối bèn lạnh giọng hỏi:

"Đại vương có mệnh lệnh gì?"

"Tất cả đại tộc ngay lập tức tập trung ở hướng Tây Bắc, đại vương có chuyện cần làm!" Lão cũng không đem toàn bộ thông tin đều nói ra.

"Tây Bắc? Đó không phải lãnh địa của các ngươi sao?" Hoàng tộc trưởng hơi nghi hoặc.

"Đúng vậy a, ngay chỗ giáp danh của chúng ta!" Lão đưa ra ánh mắt khiêu khích, tức chết ngươi đi.

"Vậy a, ta còn có việc xin đi trước, xin đợi Hoàng đầu... Hoàng tộc trưởng đại giá quang lâm."

Nói rồi lão hoá thành một đạo thanh quang, phóng đi mất hút.

Lần này cũng không ai ngăn cản.



Hoàng Trùng Tộc trưởng ánh mắt lấp loé như đang suy tính cái gì, hắn cũng không để ý lời nói châm biếm của đối phương.

"Tộc trưởng, cứ để hắn đi như vậy sao?" Một vị trưởng lão có chút không cam lòng hỏi.

Tộc trưởng thấy thế khẽ thở dài, xoa xoa đầu trọc bất đắc dĩ nói:

"Còn có thể thế nào a, lần này dù uất ức cũng phải chịu.

Tên kia nói cũng đúng, nghi ngờ mệnh lệnh của đại vương cũng không phải kết cục gì tốt, hắn đã hứa không nhắc tới đã là may mắn rồi!"

"Cũng có thể hắn giả truyền mệnh lệnh a!"

"Hắn không có cái gan đó, còn nữa, lần này địa điểm tập trung là lãnh địa Mộc Linh Tộc, xem ra lần này bọn chúng đụng phải vận khí cứt chó nên chắc chắn sẽ được đại vương coi trọng.

Bắt đầu từ nay cũng đừng xảy ra xung đột với bọn chúng, uất ức này không chịu cũng phải chịu!"

Nói ra lời này hắn cũng có chút bi thống.

Hai vị trưởng lão chết thảm nhưng hắn thân là tộc trưởng lại không thể vì bọn hắn báo thù, dù sao nếu xảy ra sai sót có khi toàn tộc gặp tai hoạ a!

"Tuân lệnh tộc trưởng!" Mấy vị trưởng lão không cam lòng lên tiếng, nhìn về phía tộc trưởng thấy hắn thân hình già nua lại càng tỏ ra gầy yếu.

Lưng hơi còng xuống, nếp nhăn lan tràn như già đi mấy chục tuổi.

............

Lại nói Mộc Linh Tộc trưởng sau khi dời đi, được một quãng đường khá xa, thám thính không có người truy đuổi hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

"Hù, may mắn may mắn, hù chết lão tử!"

Lão tộc trưởng vỗ vỗ bộ ngực buông xuống một câu thô tục.

Nhưng nghĩ lại, thật kích thích a!

Bao năm chịu uất ức cuối cùng cũng xuất ra một ngụm ác khí, đám đầu trọc, cho các ngươi cướp đoạt tư sản của chúng ta đi!

" Ha ha ha..."

Tiếng cười vui vẻ không ngừng vang vọng.

Một lúc sau, hồng quang đầy mặt, lão vừa đi vừa huýt sáo đến tộc đàn tiếp theo.

Chưa tới ba canh giờ, Mộc Linh Tộc cao tầng đã đem mệnh lệnh của Yêu Vương thông tri hoàn tất.

Các phương thế lực Thiên Yêu Sơn lần lượt phái ra tinh anh cùng cao tầng đến địa điểm chỉ định.

Động tĩnh lần này không nhỏ, các thế lực khác lần lượt phái ra thám tử thám thính tin tức.

Mà Thiên Mục Thiềm cũng không ngăn cản, hắn biết tin tức giấu không được lâu, thà rằng tiên hạ thủ vi cường, đem tài nguyên trong đó vét sạch rồi đem tin tức công bố a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play