Đi qua chỗ Lý Lan, Tô Nhược Hân nhanh chóng bước vào lớp học.
Vẫn chưa đến giờ vào tiết tự học buổi tối nên trong lớp rất ồn ào.
Có người thấy cô đến nên lập tức nhao lên: “Tô Nhược Hân cậu đến rồi đấy à. Mau chỉ cho mình biết cậu làm thế nào để biến điểm môn Sinh từ dưới trung bình thành mười điểm vậy? Tô Nhược Hân cậu đỉnh quá, mau chỉ cho mình đi.”
“Học trong sách.” Tô Nhược Hân lạnh nhạt nói ba chữ.
Câu này không có vấn đề gì hết.
Chăm chỉ học trong sách thì chắc chắn sẽ được điểm cao.
Nhưng sẽ không thể nào nâng điểm nhanh như cô được thôi.
“Tô Nhược Hân, chúc mừng cậu nhé, cậu là người đứng đầu khóa trong kì thi thử vừa rồi. Với thành tích của cậu bây giờ thì cậu muốn thi vào trường đại học nào cũng được.” Một người bạn cùng lớp khác nói.
Tô Nhược Hân đi đến chỗ ngồi của mình và ngồi xuống, Dương Mỹ Lan tụm lại: “Tô Nhược Hân ơi cậu giỏi quá, hai ta là chị em tốt mà, cậu chia sẻ cho tớ biết cậu làm sao để cải thiện điểm môn Sinh đi?”
“Chắc do gần đây học khá vào thôi, đợi tớ rảnh sẽ tổng hợp kiến thức cho cậu.”
“Tô Nhược Hân, đừng có chờ đến khi cậu rảnh, hai hôm nay cậu làm luôn cho tớ đi, cũng sắp đến ngày thi THPT quốc gia rồi.” Dương Mỹ Lan nắm chặt tay cô không chịu buông.
Tô Nhược Hân nghĩ rồi thấy cũng đúng: “Được, vậy tối tớ sẽ dành thời gian viết rồi mai sẽ đưa cho cậu.”
“Cho mình nữa nhé.” Một bạn nữ đi ngang qua nghe thấy Tô Nhược Hân sẽ tổng hợp kiến thức trọng tâm cho Dương Mỹ Lan nên cũng không muốn bỏ lỡ.
“Được, mình viết xong sẽ đưa cho người cần mỗi người một bản.” Tô Nhược Hân hào phóng nói.
Đột nhiên nghe thấy một người bạn chế nhạo: “Úi giời, ba năm trời có thấy cậu đạt điểm cao môn Sinh bao giờ đâu, có khi chép bài đó.”
“Hứa Thanh Thanh, cậu mới chép bài ấy, môn nào cũng chép hết.” Tô Nhược Hân còn chưa phản ứng gì thì Dương Mỹ Lan đã tỏ thái độ trước. Hứa Thanh Thanh nhằm vào Tô Nhược Hân cũng tức là nhằm vào cô ta, cô ta không chịu.
“Con mắt nào của cậu thấy Tô Nhược Hân chép bài hả? Có gan thì cậu đưa bằng chứng ra đây rồi mình mới phục.”
“Mình là nhân chứng.” Hứa Thanh Thanh thốt lên trong cơn giận dữ.
“Điểm của cậu không bằng Tô Nhược Hân nên cậu không phục thôi chứ gì. Nhưng dù cậu có không phục thì điểm vẫn cứ rành rành ra đó, cậu thua Tô Nhược Hân.” Dương Mỹ Lan chống nạnh, bảo vệ Tô Nhược Hân như gà mẹ bảo vệ con vậy.
Tô Nhược Hân kéo tay cô: “Đừng quan tâm cậu ấy, mau ngồi xuống đi, thầy Trương đến rồi.”
Dương Mỹ Lan quay đầu lại, thầy Trương đến rồi thật nên cô ta không nói gì nữa mà lấy sách vở ra ôn bài.
“Xem kìa, người không làm chuyện trái lương tâm, nửa đêm không sợ ma quỷ gõ cửa. Thầy Trương đến là việc của thầy, cậu có phản ứng đấy rõ ràng là vì chột dạ. Dương Mỹ Lan mình thấy cậu với Tô Nhược Hân đều là cá mè một lứa, thành tích lần này đều nhờ chép mà ra cả.”
“Cậu… cậu nói bậy.” Dương Mỹ Lan nóng này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT