Lâm Thiên Dược nhìn mặt mày Kỷ Đào, hắn luôn cảm thấy Kỷ Đào với Phùng Uyển Phù có gì đó khác thường, cụ thể biểu hiện ở chỗ hình như Kỷ Đào hơi sợ nàng ta, lúc nói luôn thấy như Phùng Uyển Phù có chỗ dựa.

“Lệnh truy nã của bọn họ hiện giờ vẫn chưa hết, có thể là vì chuyện này, họ không về quê, nhưng các bức họa phủ nha dán đều rất mơ hồ, cũng mãi không tìm được người”

Kỷ Đào cạn lời, dù là mơ hồ, bức hoạ đó cũng rất trừu tượng, trừ phi là người rất quen thuộc, bằng không căn bản nhận không ra.

Kỷ Đào khẽ hỏi: “Bọn họ giờ thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play