Người Trong Suốt

Chương 3


2 năm


     Đương nhiên là có. Ban kỷ luật kiểm hơi qua loa. Có lẽ là do lần đầu đi kiểm trong năm học này. Bàn có bốn người, ba cái cặp để trên bàn, một cái còn lại ở trong gầm bàn. Ban kỷ luật chỉ nhìn sơ qua rồi chỉ kiểm đúng ba cái cặp ở trên bàn còn chiếc cặp còn lại may mắn thoát nạn. May sao cái cặp đựng điện thoại của tôi ở vế thứ hai. Có lẽ sức mạnh trong suốt của tôi quá mạnh mẽ lên ngay cả đồ vật của tôi cũng bị lây nhiễm không soát nổi dù chỉ một chút độ tồn tại. Nhưng may mà không bị tịch thu điện thoại, nếu không tôi điên mất. 
     Thứ ba là về chuyện tình cảm của tôi. Khi mới vào công ty, tôi được xếp ngồi cạnh anh ấy. Anh ấy nói rất nhiều, kể rất nhiều câu chuyện hay cho tôi nghe dù tôi chỉ nghe và cười, không đáp lại mấy. Anh ấy thỉnh thoảng còn kéo tôi đi ăn mỗi khi tan làm. Đây là lần đầu tôi được người ngoài đối xử nhiệt tình như vậy. Khoảng thời gian ấy tôi vui lắm. Người ta đi làm thì mong nhanh chóng tan làm để về sớm còn tôi chỉ mong một giờ bằng một ngày để được ở bên anh ấy lâu hơn. Hình như tôi biết yêu rồi. Hằng này, tôi thường mang hoa quả, đồ ăn vặt hay ly cà phê cho anh ấy uống. Mỗi lần sơ ý đụng chạm da thịt với anh ấy tôi sẽ cảm thấy... Ừm thì tôi không thể tả cảm giác này cho bạn nghe được. Vốn từ của tôi nghèo lắm. Chắc cũng khoảng được mấy năm, rất bất ngờ, sau một buổi đi xem phim cùng nhau anh ấy đã cầm bó hoa hồng đỏ rực tỏ tình với tôi. Tôi đồng ý. Tối hôm đó, anh ấy chở tôi đi về nhà. Còn tôi ngồi đằng sau xe ôm anh ấy. Về đến nơi đầu óc tôi lâng lâng như say rượu, rập khuôn mở cổng nhà, mở cửa phòng, nằm lên giường, không thay đồ, không tắm rửa. Tôi không say rượu, tôi đang say tình. Cứ tưởng câu chuyện tình sau đó của tôi và anh ấy sẽ rất ngọt ngào hạnh phúc nhưng đó chắc là chuyện của người khác. Tôi là người không giỏi nói chuyện, không biết tìm chủ đề tán ngẫu. Nói chuyện với tôi chỉ sớm lâm vào bế tắc vì không biết nên nói gì cả. Các cuộc hẹn hò của tôi khá là nhạt nhẽo, tôi rất ít khi chủ động làm gì đó. Chỉ có anh ấy đề xuất gì thì tôi sẽ làm theo. Giống như sếp chỉ đạo nhân viên làm việc vậy. Nhiều lúc tôi tự trách mình, cảm thấy thất vọng về bản thân rồi tự nhủ lần sau sẽ cố gắng nhưng mỗi khi ở cạnh anh ấy nghĩ nghĩ muốn nói gì đó tôi đều ngập ngừng rồi cuối cùng im lặng hẳn. Tôi vẫn không biết nên nói gì. Buổi hẹn trôi qua như thể đang ngồi dưỡng sinh thưởng trà ngắm cảnh đường phố. Thật nhàm chán. Chuyện tình chỉ có một người duy trì thì sẽ không có kết quả tốt đẹp. Quả thật, không lâu sau đó có một nữ đồng nghiệp mới đến. Tôi thấy họ rất hợp nhau. Cuộc trò chuyện của họ nếu không có vật cản thì sẽ là không hồi kết. Thời gian anh ở cùng tôi ngày càng ít. Tôi không biết níu kéo, chỉ biết trơ mắt nhìn. Dần dần trong công ty còn có tin đồn họ là người yêu của nhau. Lạ thật, hồi trước tôi và anh ấy dính nhau như sam mà sao chẳng thấy ai nói gì cả. Đến cuối tuần, tôi chủ động gửi tin nhắn hẹn anh ấy đi chơi cả ngày. Hôm ấy, lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác rằng hôm nay anh ấy là của tôi. Hoài niệm không lâu, khi đang ngồi trong quán nước nghỉ ngơi thì gặp cô ấy. Lại nữa, tôi cảm thấy anh ấy lại càng cách xa tôi. Tôi ngồi im hai tay cầm ly nước nhấm nháp. Tôi ngồi nghe tiếng khách gọi đồ, tôi ngồi nghe tiếng ồn ngoài đường, tôi nghe anh và cô ấy nói chuyện. Tôi quên mất. Tôi là người trong suốt, là người không ai để ý đến. Sau khi nhấm nháp xong ly nước tôi để tiền dưới cốc rồi yên lặng rời đi. Đêm khuya tĩnh lặng, nằm trên giường tôi im lặng ngẫm nghĩ, nghĩ vu vơ một cái gì đó. Cả đêm tôi không ngủ. Sáng hôm sau tôi rời giường, vệ sinh cá nhân, ăn sáng rồi đi đến nơi làm việc. Tôi chạm mặt anh ấy ở ngoài cổng. Thấy tôi, anh ấy lại gần chào tôi rồi hỏi hôm qua tôi về lúc nào mà sao anh ấy không biết, tôi tàng hình rồi di chuyển không một tiếng động à? Tôi trả lời vậy là em rất lợi hại đấy. Lợi hại đến nỗi em về lúc nào mà anh không biết, không hay nhưng mà em có tàng hình đâu. Em là người trong suốt mà. Tàng Hình và trong suốt giống nhau mà? Anh ấy hỏi. Tôi nhìn anh ấy rồi nói:" Không, chúng khác nhau lắm." Nói xong, tôi đi lên tầng làm việc như bình thường. Tôi nghĩ tình đầu của tôi chắc cũng nên kết thúc rồi. Nó chẳng ra sao cả. Quyết định như vậy. Giữ lại thêm khổ. Thời gian cứ thế trôi qua. Vào một buổi trưa nắng đẹp, chúng tôi chia tay, tôi là người mở lời. 
     Qua những câu chuyện của tôi đã kể, chắc bạn cũng đã thấy được mức độ trong suốt của tôi rồi nhỉ. Còn bạn? Nếu bạn là người trong suốt, bạn sẽ như thế nào? Có muốn làm một người trong suốt không?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play