Chương 253
Edit + beta: Iris
Sở dĩ Thẩm Thần kêu Trác Nghiêm đón Thẩm Dục đến Thâm Thành mà không phải Hỗ Thành, một mặt là vì ở Hỗ Thành hiện giờ chỉ có Thẩm phu nhân và Thẩm Nghiên, mà hai người phụ nữ này vô cùng chán ghét Thẩm Dục, để tránh gây ra thêm rắc rối, Thẩm Thần không muốn hai nhóm người này ở chung với nhau; mặt khác là cân nhắc đến mối quan hệ của Thẩm Dục và Dụ Thanh Thanh.
Trong mắt Thẩm Thần, mặc dù hai mẹ con Thẩm Dục và Dụ Thanh Thanh trước giờ chưa từng tiếp xúc với nhau nhưng dù sao mẫu tử liền tâm. Thẩm Thần tạm thời không điều tra rốt cuộc năm đó Dụ Thanh Thanh có biết chuyện Thẩm Nghiên đổi đứa nhỏ hay không. Cho dù Dụ Thanh Thanh thật sự không biết, bà thật sự tàn nhẫn vứt bỏ đứa con ruột thịt của mình. Nhưng chuyện cũng đã qua 20 năm. Chỉ cần Dụ Thanh Thanh có một chút lòng hổ thẹn của một người làm mẹ, tâm trạng của bà cũng nên dao động khi nhìn thấy Thẩm Dục 20 tuổi. Nghĩ thử xem, con trai ruột của bà sống ở Thẩm gia như thế nào, trước khi thân thế bị phơi bày, cẩm y ngọc thực, hỏi han ân cần, chăm sóc vô cùng tốt. Còn nhị công tử Thẩm gia chân chính sau khi bị bà vứt bỏ ở phòng cho thuê, không biết đã gặp phải chuyện gì, bây giờ có còn sống hay không.
Loại tâm trạng dao động này không cần nhiều, cho dù chỉ có một chút áy náy, nếu lợi dụng tốt, nói không chừng sẽ là một quân cờ hữu hiệu để thu mua Ái Thanh Mậu Dịch.
Về phần những cái suy đoán xấu xa của Trác Nghiêm, Thẩm Thần đương nhiên không biết. Cho dù có biết thì cũng lười chú ý đến. Nếu có thời gian và sức lực, Thẩm Thần thà cân nhắc xem nên lợi dụng sự tồn tại của Thẩm Dục như thế nào, thuyết phục chồng của Dụ Thanh Thanh đồng ý thu mua. Suy cho cùng, từ hành động và yêu cầu hiện giờ của chồng Dụ Thanh Thanh, người đàn ông này cực kỳ quan tâm đến Dụ Thanh Thanh. Vì vậy, yêu ai yêu cả đường đi, có lẽ cũng sẽ có hai phần không nỡ và áy náy đối với Thẩm Dục.
Tất nhiên, không có cũng không sao cả. Dù sao đi nữa, bọn họ kinh doanh không phải dựa vào đồng tình và bố thí. Dụ Thanh Thanh và chồng của bà cũng sinh ra được một đứa con trai đúng không. Dù không suy xét đến Thẩm Dục và Thẩm nhị công tử chân chính, chẳng lẽ đôi vợ chồng này cũng không suy xét đến tương lai của con trai của mình sao. Hiện giờ, chuyện Ái Thanh Mậu Dịch bị thu mua đã là kết cục được định sẵn, nhanh hay chậm cũng chỉ là vấn đề thời gian và số tiền đầu tư.
Nếu Dụ Thanh Thanh và chồng của bà thông minh, nhanh chóng đồng ý nhận tiền rời đi, con trai của bọn họ vẫn có thể hưởng thụ cẩm y ngọc thực quãng đời còn lại. Còn nếu thật sự muốn kiên trì đến cùng, Thẩm Thần cũng không phải là không có cách khác. Năm đó, khi chồng của Dụ Thanh Thanh làm ngoại thương, ông ta thường lợi dụng các con đường mậu dịch để buôn lậu. Nếu lịch sử đen tối này bị vạch trần, vậy sẽ không còn là vấn đề nhỏ rằng chồng của Dụ Thanh Thanh có đồng ý thu mua hay không.
Nhưng trước khi đến bước cuối cùng, Thẩm Thần sẽ không xé rách mặt với người có bàn tay không sạch sẽ như vậy. Hắn đã không còn là đứa nhỏ 16 tuổi bộc lộ mũi nhọn, hùng hổ dọa người, mong muốn được tập đoàn công nhận. Có rất nhiều chuyện, Thẩm Thần hi vọng có thể giải quyết khôn khéo ôn hòa hơn một chút.
Không nhắc đến chuyện Thẩm Thần tính toán như thế nào, bên phía Yên Kinh, từ khi 《 Hắc Bạch 》 phiên bản cải biên ở nội địa bắt đầu công chiếu vào lễ tình nhân 14 tháng 2, do trước đó tuyên truyền rất đúng chỗ, hơn nữa vào lễ công chiếu, đoạn phim đã mời những nhà làm phim và giới truyền thông uy tín nhất trong ngành đến xem phim. Sau lễ công chiếu, những cuộc thảo luận xem 《 Hắc Bạch 》 phiên bản Hương Thành hay phiên bản cải biên nội địa hay hơn mọc lên như măng mọc sau mưa.
Có người cảm thấy phiên bản Hương Thành là kinh điển nhất, có người cảm thấy tất cả diễn viên ở bản cải biên nội địa có kỹ năng diễn xuất tốt, hơn nữa có rất nhiều chi tiết được quay rất chân thực. Đương nhiên cũng có một bộ phận nhà phê bình điện ảnh công kích phiên bản cải biên nội địa là vứt bỏ tính nghệ thuật và hàm ý sâu sắc để đón hùa theo yêu cầu xét duyệt của Quang Điện... Chính vì các loại khen chê không đồng nhất, bên nào cũng cho là mình đúng, ngược lại càng thu hút nhiều người sinh ra hứng thú với bộ phim hơn. Thế nên 《 Hắc Bạch 》 phiên bản cải biên nội địa vào lần công chiếu đầu tiên cùng ngày, trong ngày đầu tiên, doanh thu phòng vé đã vượt 6000 vạn, gần bằng tổng doanh thu phòng vé của 《 Hắc Bạch 》 trong tháng đầu tiên. Một tuần sau khi bộ phim công chiếu, doanh thu phòng vé vượt 200 triệu, tuy không đánh bại được bom tấn 3D Hollywood, đứng thứ hai trên bảng xếp hạng doanh thu phòng vé, nhưng con số doanh thu phòng vé 200 triệu vẫn làm cho nhà làm phim 《 Hắc Bạch 》 mặt mày hớn hở, cười không khép được miệng.
Tổng kinh phí sản xuất 《 Hắc Bạch 》 chưa đến 3000 vạn, công chiếu 5 tuần ở Hương Thành, phá vỡ kỷ lục Hương Thành trong những năm gần đây, cuối cùng thu về 8000 vạn tệ Hương Thành. Miễn cưỡng bảo đảm nhà làm phim thu hồi được kinh phí, không phải đổ thêm tiền. Nói cách khác, sau khi 《 Hắc Bạch 》 bản cải biên nội địa được công chiếu, mỗi một xu kiếm được, không bao gồm thuế, phí thủ tục và các loại phí khác, đều là lợi nhuận ròng.
Mấu chốt là 《 Hắc Bạch 》 phiên bản cải biên nội địa không chỉ thành công ở doanh thu phòng vé, mà còn có danh tiếng vô cùng tốt. Mặc dù xét về góc độ quan niệm, nó không tàn khốc sâu sắc như phiên bản Hương Thành, cũng không mang ý nghĩa nghệ thuật về vận mệnh. Tuy nhiên, sau khi phiên bản nội địa dùng diễn viên chính quy Cổ Ngọc Chương, đã bù đắp cho thiếu sót cuối cùng cho đội hình diễn viên. Lên được người ngoài giới gọi là toàn diễn viên có kỹ năng diễn xuất. Không giống như phiên bản Hương Thành, mỗi lần Thẩm Dục sắm vai Nghiêm Ngự xuất hiện trong ống kính, kỹ năng diễn xuất thảm không nỡ nhìn cứ khiến người xem lập tức thoát cảm xúc.
Nói tới đây, truyền thông tin đồn có trí tưởng tượng lập tức nhớ đến Lâm gia Hương Thành phá sản đóng cửa, ngay cả quản lý cấp cao cũng bị bắt vào tù vì cáo buộc nghiêm trọng về bê bối tình dục và cưỡng hiếp trẻ vị thành niên. Do lệnh cấm sóng của Quang Điện, các phóng viên truyền thông không thể nói thẳng tên của Thẩm Dục. Đành phải dùng lối viết xuân thu, đầu tiên là bày tỏ cảm xúc một cách mơ hồ, chỉ cần liên quan đến người nào đó, nói chính xác hơn là ai là đồng lõa thì sẽ không có kết cục tốt -- chẳng hạn như Diêu gia* ở Hỗ Thành, lúc trước cấu kết làm việc xấu với Thẩm Dục, còn bôi đen Đào tổng web Phi Tấn ở khắp các trang mạng; hoặc chẳng hạn như Lâm gia ở Hương Thành, chưa kể đến chuyện cố nâng Thẩm Dục, tạo áp lực cho ban tổ chức giải thưởng Kim Ô trao giải diễn viên mới xuất sắc nhất cho Thẩm Dục, còn chống đối với Đào tổng khắp nơi. Thậm chí Lâm Dung An trốn án cũng không quên thuê hung thủ giết người, kết quả là tự gánh hậu quả...
*Ở đây tác giả ghi là "Lạc gia", mình nghĩ là tác giả ghi nhầm, vì ở Hỗ Thành chỉ có Diêu gia là từng hại Đào Mộ, với lại Lạc gia ở Yên Kinh chứ không phải Hỗ Thành.
Ơ? Nói như vậy, nghe như có ai đó đã buộc chặt với Đào tổng từ khi ra mắt, sau đó hai người còn tương sinh tương khắc, một bên hô mưa gọi gió thì bên kia sẽ gặp xui xẻo.
Có vài tờ báo tin đồn nhỏ nghĩ ra chiêu trò chỉ vì doanh số, bắt đầu vô trách nhiệm nói về số mệnh, còn mời thầy phong thủy đưa ra nhận xét để chắc chắn rằng bát tự của người nào đó và Đào Mộ không hợp nhau, vì vậy hai người đã định sẵn là sẽ tương khắc với nhau, v.v.
Tuy nhiên, những lời này lập tức vấp phải sự bất mãn và công kích mãnh liệt từ nhóm Gốm Sứ. Các fans của Đào Mộ ghét nhất là người nào đó vừa ra mắt đã liên tục buộc chặt với Đào Mộ. Trong mắt các fans, dù là xét về tư chất hay năng lực thì người nào đó đều không thể đánh đồng với Đào tổng của bọn họ, chỉ là ỷ vào thân thế giả, miễn cưỡng buộc chặt với Đào tổng. Mấy năm qua cứ như thuốc cao bôi trên da chó, xé xuống mãi không được. Bây giờ khó khăn lắm mới bị Quang Điện cấm sóng, cấm các cơ quan truyền thông lớn đề cập đến người nào đó trong bản tin. Kết quả là những truyền thông tin đồn đó vẫn ám chỉ một cách mơ hồ vì doanh số, thật sự khiến người ta buồn nôn chết đi được.
Thẩm Dục bị Quang Điện cấm sóng lâu như vậy, hầu hết fans của Thẩm Dục cũng leo tường. Hệ sinh thái fans giới giải trí chính là dễ quên như vậy. Bọn họ có thể dễ dàng quên mất thần tượng nếu thần tượng không lộ mặt chỉ trong 3 tháng, huống chi từ khi Thẩm Dục ra mắt đến nay không hề có tác phẩm hay nào, ngược lại các scandal và lịch sử đen tối lại tuôn ra không ngừng. Không chỉ fans của Đào Mộ chán ghét hắn, mà ngay cả fans của Nghiêm Thịnh và fans của hầu hết nữ minh tinh từng hợp tác với Thẩm Dục đều không thích người này. Trong trường hợp người người kêu đánh thế này, cho dù thật sự có người vẫn còn yêu thích Thẩm Dục, cũng ngại nhảy ra nói giúp Thẩm Dục.
Các truyền thông khác thấy nhắc đến Thẩm Dục không những không thể thu hút sự chú ý của cư dân mạng, ngược lại còn bị fans của các nhà diss liên tục, dần dần không còn buộc chặt Đào Mộ và Thẩm Dục nữa. Sau đó đề tài thay đổi, lại nhắc đến màn thể hiện khác nhau giữa hai người sắm vai Nghiêm Ngự trong phim.
《 Hắc Bạch 》 hiện đang được ưa thích ở nội địa, hơn nữa trước đó cũng có không ít DVD bản lậu phiên bản Hương Thành tràn vào nội địa, các fans điện ảnh yêu thích phim không thể chưa xem qua. Lúc này còn xem được phiên bản cải biên nội địa, đương nhiên cũng có quyền lên tiếng. Sau khi ra khỏi rạp chiếu phim, phát biểu cảm nghĩ về bộ phim, thật ra là vô cùng đồng ý với nhà phê bình điện ảnh, nói rằng phiên bản Hương Thành kinh điển hơn, ý nghĩa hoàn chỉnh sâu sắc hơn, nhưng tất cả diễn viên ở phiên bản nội địa đều có kỹ năng diễn xuất tốt, cái kết cũng hoành tráng và phù hợp với giá trị quan chủ đạo.
Sau đó lại nhớ đến người nào đó không có kỹ năng diễn xuất còn nhất quyết giành giải diễn viên mới xuất sắc nhất, so với Cổ Ngọc Chương trổ hết tài năng và thật sự biểu diễn đúng bản sắc, lại còn có kỹ năng diễn xuất, thế là của Ngọc Chương bỗng trở nên nổi tiếng một cách khó hiểu.
Bản cải biên 《 Hắc Bạch 》 ở nội địa được đánh giá tốt đến mức doanh thu phòng vé cũng được tăng lên theo. Chỉ trong nửa tháng, doanh thu phòng vé đã vượt 400 triệu.
Tiền tài lay động lòng người. Lúc này, đạo diễn Từ Mục Sâm - người từng canh cánh trong lòng, phê bình kín đáo yêu cầu xét duyệt cũng ngậm miệng lại. Nghệ thuật điện ảnh tất nhiên quan trọng, nhưng tiền tài quý giá hơn. Dù là người theo đuổi nghệ thuật điện ảnh nhất thì cũng phải cần ăn cơm. Huống chi bộ phim 《 Hắc Bạch 》 này, xét về mặt đề tài thì không hề liên quan gì đến phim nghệ thuật, chỉ là phim thương mại có chủ đề đấu súng. Phim thương mại chỉ cần có thể kiếm tiền là được, còn đòi hỏi gì nữa!*
*Nguyên văn là "还要什么自行车呀", mình không hiểu lắm.
Nhìn doanh thu phòng vé mỗi ngày ít nhất mấy ngàn vạn, Từ Mục Sâm rất vui mừng, cũng vô cùng biết ơn Đào Mộ đã ra tay trượng nghĩa ngay lúc đó. Toàn bộ thành viên tổ sản xuất 《 Hắc Bạch 》 đều biết, nếu không có Đào Mộ đứng ra hòa giải, phiên bản 《 Hắc Bạch 》 nội địa không thể nào thông qua xét duyệt của Quang Điện nhanh như vậy được, càng không thể công chiếu kịp thời.
Mặc dù Đào Mộ đảm nhận vai trò nhà làm phim 《 Hắc Bạch 》 phiên bản cải biên ở nội địa, cũng kiếm được rất nhiều tiền, nhưng hầu hết lợi nhuận vẫn thuộc về đội ngũ sản xuất ở Hương Thành. Đương nhiên, còn có cả các diễn viên quan trọng mang vốn vào đoàn, kể cả tập đoàn Thẩm thị đối phó với Đào Mộ.
Đồng thời, người cũng vui mừng không kém còn có Quang Điện thường xuyên bị người làm điện ảnh chửi ầm lên và ném nồi. Mặc dù việc doanh thu phòng vé 《 Hắc Bạch 》 ở nội địa bán chạy, danh tiếng tốt không liên quan trực tiếp đến bộ phận xét duyệt là Quang Điện, nhưng từ trước đến nay, hành vi ném nồi cho Quang Điện khi doanh thu phòng vé của tất cả người làm điện ảnh không được như ý đã khiến hình ảnh của Quang Điện trong cảm nhận của dân chúng càng thêm xấu hổ.
Bây giờ cuối cùng cũng có một tác phẩm trò giỏi hơn thầy, chẳng những doanh thu phòng vé bán chạy, quan trọng nhất là độ nổi tiếng tổng thể còn có chút vượt qua cả phiên bản Hương Thành, đây chắc chắn là một cái tát vào mặt những nhà làm phim Hương Thành luôn kêu gào Quang Điện không hiểu điện ảnh. Các lão gia Quang Điện nở mày nở mặt. Thậm chí còn chủ động hỏi Đào Mộ khi nào tổ chức lễ ăn mừng công chiếu 《 Hắc Bạch 》 ở nội địa.
Đào Mộ nghe huyền ca biết nhã ý, tức khắc nói: "Vốn định tổ chức tiệc ăn mừng sau khi công chiếu ở nội địa. Như vậy cũng có thể phối hợp với lịch trình của tất cả các bên. Nhưng tôi cũng không ngờ 《 Hắc Bạch 》 ở nội địa lại được yêu thích như vậy, nếu lễ ăn mừng được tổ chức sớm, có lẽ có thể kích thích phòng vé một chút."
Sau đó lại vô cùng khéo léo và ngại ngùng mời nhóm lãnh đạo Quang Điện cũng đến tham gia lễ ăn mừng. Suy cho cùng, 《 Hắc Bạch 》 bản nội địa có thể thành công rực rỡ, không thể không kể đến những đóng góp tích cực của nhóm lãnh đạo Quang Điện. Phải biết rằng, lúc trước, sau khi 《 Hắc Bạch 》 bản nội địa được Quang Điện thông qua xét duyệt, nhóm lãnh đạo Quang Điện cảm thấy chất lượng của bộ phim này không tệ, thậm chí còn chủ động giúp Đào Mộ đàm phán với các rạp chiếu phim để sắp xếp thời gian chiếu.
Vì vậy, khi Đào Mộ nói nhóm lãnh đạo Quang Điện cũng có công, chắc chắn không phải chỉ là lời khen ngợi cho có.
Thứ mà nhóm lãnh đạo Quang Điện muốn nghe chính là những lời này. Các lão gia gia lão thái thái rất nóng tính, từ trước đến nay không muốn giao tiếp với những nhà làm phim Hương Thành luôn chửi bới bọn họ không hiểu điện ảnh. Nhưng nếu đảo ngược hình thức, Quang Điện chiếm kèo trên thì lại khác.
Ăn mừng cùng nhau cũng không có gì. Dù sao đứa nhỏ Đào Mộ này thông minh, hiểu chuyện, có năng lực như vậy, bọn họ phải cho Đào Mộ mặt mũi, chống lưng giúp đứa nhỏ nhà mình.
Không phải tại muốn đi xem người làm nghệ thuật nào đó tự xưng là rất hiểu điện ảnh bị vả mặt đâu!
🍑🍑🍑🍑🍑
Chương 254
Edit + beta: Iris
Tiệc mừng 《 Hắc Bạch 》 dự kiến diễn ra vào chủ nhật đầu tiên của tháng 3, ngoại trừ mời Quang Điện và nhân viên đoàn phim, Đào Mộ còn mời cố vấn ở 《 Huyết nhục tường thành 》 đã làm lại cốt truyện cho bản cải biên 《 Hắc Bạch 》 ở nội địa và hai đội ngũ biên kịch ở 《 Binh vương 》. Ngoài ra, không mời bất cứ một truyền thông nào, cũng không mời các khách mời trong ngành.
Điều này khiến cho các truyền thông và nghệ sĩ luôn theo dõi hành động của Đào Mộ cực kỳ tiếc nuối. Những truyền thông giải trí còn đỡ một chút, chỉ là tiếc vì mất một bản tin hấp dẫn thu hút người xem. Còn về những minh tinh muốn nhân cơ hội này tạo mối quan hệ tốt với Đào Mộ thì khá tiếc nuối. Nhưng mọi người cũng có thể hiểu được, Đào Mộ cẩn thận sắp xếp như vậy là vì muốn người một nhà chơi vui vẻ một chút.
Tiệc mừng được tổ chức tại nhà hàng trên sân thượng của khách sạn lớn ở Yên Kinh. Khi dùng bữa, đương nhiên không thể thiếu nâng ly và trò chuyện. Bên đội ngũ sản xuất Hương Thành có hơi xấu hổ. Nhất là sau khi nhìn thấy ý cười sâu xa của các lão gia Quang Điện đang có mặt. Rất nhiều người như có thể nghe thấy tiếng "bốp bốp" vang dội trên mặt mình. Đạo diễn Từ Mục Sâm trước đó phản đối kịch liệt nhất, thậm chí còn chế giễu lãnh đạo Quang Điện không phân biệt phải trái trước mặt phóng viên truyền thông, càng xấu hổ hơn, liên tục ho khan. Lúc kính rượu cũng hiếm khi cúi đầu.
"... Lần này bản cải biên 《 Hắc Bạch 》 được công chiếu ở nội địa, có thể có được thành tích tốt như vậy, chắc chắn không thể không kể công hướng dẫn tận tình của các lãnh đạo Quang Điện. Trước đây, tôi không hiểu quy định của thị trường điện ảnh trong nước các ông, không cẩn thận xúc phạm các vị lãnh đạo, xin các vị lãnh đạo đại nhân đại lượng --"
Lại còn chưa dứt, Chu Ngạn Thanh và Nghiêm Thịnh* tương đối tinh tế nhạy cảm đồng thời nhíu mày. Quả nhiên, Từ Mục Sâm vừa nâng ly rượu định uống, đã bị lãnh đạo Quang Điện ngắt lời: "Lời này của đạo diễn Từ không thỏa đáng rồi. Hương Thành đã trở về bao nhiêu năm rồi, gì mà trong nước ngoài nước, mọi người đều là người một nhà cả. Người một nhà không nên nói hai ngôn ngữ**."
*Tác giả ghi ở đây là "Nghiêm Ngự", khúc sau cũng toàn ghi "Nghiêm Ngự" không luôn.
**Nguyên văn "一家人就不说两家话", nói thiệt là mình cũng không hiểu lắm nên chém đại.
Lãnh đạo Quang Điện nhẹ nhàng đáp trả một câu, bọn họ thật sự cảm thấy khó chịu về những nhà làm phim Hương Thành, khi có tác phẩm muốn công chiếu, muốn đến nội địa kiếm tiền thì nói mọi người đều là người Hoa Hạ, khi tiền đến tay rồi thì lại nói tố chất của nước ông quá thấp, không xứng đánh đồng với chúng tôi... Đừng có lật mặt thuận tay như vậy.
Đạo diễn Từ vô tình mắc lỗi, bị lãnh đạo Quang Điện cố ý nhắc nhở khiến hắn hơi sửng sốt, lập tức cười làm lành: "Đúng vậy, đúng vậy, là tôi nói sai. Mọi người đều là người Hoa Hạ, là con cháu của Viêm Hoàng."
Lãnh đạo Quang Điện chỉ cười không nói gì.
Bầu không khí tức khắc trở nên xấu hổ hơn. Những người Hương Thành hai mặt nhìn nhau, bọn họ có thể nhìn ra thái độ hùng hổ của lãnh đạo Quang Điện. Toàn bộ bàn chính chỉ có Phương Nhược Đề là nữ minh tinh có địa vị, bình thường khi dự tiệc, cô thường có thói quen đóng vai một đóa hoa biết ăn nói để tăng thêm bầu không khí. Nhưng đây cũng là lần đầu tiên Phương Nhược Đề dự tiệc với lãnh đạo Quang Điện, cô sợ mình không rõ điều cấm kỵ của lãnh đạo Quang Điện, nói không tốt lại xúc phạm đến lãnh đạo. Vì vậy cô hơi do dự, nghĩ thầm muốn đứng ra giải vây cho đạo diễn Từ, nhưng không biết nên nói gì.
Chu Ngạn Thanh và Nghiêm Thịnh nhanh chóng rót rượu, bọn họ có đủ địa vị và tầm ảnh hưởng trong ngành, nhưng lại không có tư cách nhận tội thay đạo diễn Từ. Đành phải mỉm cười giải thích giúp đạo diễn Từ, nhưng bầu không khí trên bàn cơm vẫn có hơi nặng nề.
Đào Mộ là chủ nhà, đương nhiên không thể trơ mắt nhìn bầu không khí bữa tiệc càng đi càng xa như ngựa hoang thoát cương, lập tức mỉm cười đứng dậy, đùa giỡn: "Để tôi nói vài câu được không. Thật ra trước khi đạo diễn Từ tìm được tôi, tôi cũng không ngờ đạo diễn Từ lại coi trọng tôi đến vậy, giao nhân vật Chu Viễn Đình cho một sinh viên như tôi. Càng không ngờ đạo diễn Từ lại cắt thêm vai cho nhân vật Chu Viễn Đình. Đương nhiên, tôi cũng không ngờ một người mới vừa ra mắt chưa được bao lâu như tôi, lại còn có cơ hội đảm nhận vai trò nhà làm phim bản cải biên của một bộ điện ảnh kinh điển như vậy. Trước hết, tôi rất biết ơn lòng tốt của đạo diễn Từ, vô cùng biết ơn đạo diễn Từ và các thành viên đội ngũ sản xuất đã tin tưởng tôi như vậy, cũng vô cùng biết ơn mọi người đã dạy dỗ và hướng dẫn tôi trong lúc quay phim. Tôi nhận được rất nhiều lợi ích."
Nói đến đây, Đào Mộ cực kỳ dứt khoát uống một hơi cạn sạch ly rượu trắng. Các thành viên trong đội ngũ sản xuất Hương Thành và các diễn viên quan trọng có mặt tại đây cũng tràn đầy cảm xúc. Không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn mà Đào Mộ đã có thể rèn luyện tốt như vậy. Về kỹ năng diễn xuất thì khỏi phải nói, quan trọng là trình độ sản xuất cũng cao như vậy.
"Tôi rất vui khi được hợp tác với cậu." Chu Ngạn Thanh nâng ly rượu chạm ly với Đào Mộ, nói một cách rất chân thành: "Cậu là một thiên tài, cũng làm việc rất chăm chỉ, rất mong có thể hợp tác với cậu nhiều hơn."
Lần này các lãnh đạo Quang Điện tham dự tiệc mừng, quả thật có chút ý hưng sư vấn tội và vả mặt. Nhưng vì nể phần tình cảm của Đào Mộ nên cũng không đi quá xa. Chỉ nói vài câu rồi dừng lại. Còn không quên cảm thán: "Thị trường điện ảnh Hương Thành phát triển sớm hơn nội địa hàng chục năm, nên hoàn hảo hơn về mọi mặt. Đây cũng là điều mà thị trường điện ảnh nội địa chúng tôi cần học hỏi. Sự thật là vậy, chúng tôi không thể phủ nhận được. Nhưng nội địa chúng tôi thật sự có rất nhiều diễn viên và nhà làm phim có thiên phú có năng lực, đương nhiên cũng có rất nhiều chủ đề có thể khám phá sâu hơn. Chúng tôi cũng hy vọng các nhà làm phim từ Lưỡng Ngạn Tam Địa có thể hợp tác một cách chân thành, lấy thừa bù thiếu, học hỏi lẫn nhau, cùng nhau phát triển ngành công nghiệp điện ảnh Hoa Hạ tốt hơn, có thể nhanh chóng truyền tải văn hóa và giá trị của Hoa Hạ đến phương Tây."
Không hổ là người lãnh đạo cả một hệ thống, dăm ba câu là có thể tóm tắt chủ đề ở mức độ cao. Những người làm điện ảnh Hương Thành đang ngồi ở đây có hơi không thích ứng được với cách nói này, nhưng với doanh thu phòng vé khổng lồ vượt quá 100 triệu chỉ trong hai tuần, mọi người chỉ có thể cười nói với các lãnh đạo.
Cũng may các lãnh đạo Quang Điện cũng biết mình không được nhóm người làm điện ảnh ở đây chào đón. Xả giận rồi, vả mặt rồi, cũng nên quan tâm đến cảm xúc và thể diện của mấy đứa nhỏ. Các lãnh đạo Quang Điện kiêu hãnh uống vài ly với nhóm người làm điện ảnh Hương Thành rồi rời đi trước.
Trước khi đi, các lãnh đạo Quang Điện giải thích cho Đào Mộ vấn đề tăng tỷ lệ suất chiếu phim trong hai tuần tới. Nói thật, các lãnh đạo Quang Điện thật sự coi Đào Mộ như con trai ruột của mình. Chỉ vì bộ điện ảnh này có Đào Mộ tham dự, các lãnh đạo Quang Điện cân nhắc đến việc nâng đỡ người mới của mình, khi sắp xếp suất chiếu cũng cố ý cân nhắc đến thể loại và lịch trình của các bộ phim khác. Ngoại trừ tuần đầu tiên gặp phải bom tấn 3D nào đó không thể đỡ nổi trên toàn thế giới của Hollywood, khiến doanh thu phòng vé kém hơn. Đến tuần thứ hai, nhờ danh tiếng và dàn diễn viên xuất sắc, 《 Hắc Bạch 》 đã thực sự vượt qua bom tấn 3D Hollywood vào cuối thu, trở thành quán quân bảng xếp hạng phòng vé tuần tiếp theo.
Xét thấy các bộ phim điện ảnh cùng kỳ đều bị bom tấn 3D Hollywood lấn át, lãnh đạo Quang Điện chỉ đơn giản ám chỉ cho các rạp chiếu phim loại bỏ một số bộ phim thực sự yếu kém khỏi kệ và nhường suất chiếu cho 《 Hắc Bạch 》. Bảo đảm rằng doanh thu phòng vé 《 Hắc Bạch 》 sẽ tăng vọt trong tuần thứ ba và thứ tư. Ít nhất về mặt dữ liệu sẽ không quá tệ so với phim bom tấn Hollywood -- cho dù các lãnh đạo Quang Điện không thích thái độ của người làm điện ảnh Hương Thành, thì 《 Hắc Bạch 》 cũng là một bộ phim hợp tác, hơn nữa đây còn là bộ phim do đứa nhỏ mà bọn họ coi trọng nhất giám sát sản xuất.
Các lãnh đạo Quang Điện hết lòng vì lợi ích cộng đồng, mặc dù có lúc không tích cực lắm, nhưng chỉ cần có cơ hội phát huy thế mạnh của quốc gia, phát huy lòng tự tin và tự hào của dân tộc, giúp cho điện ảnh Hoa Hạ tỏa sáng rực rỡ, bọn họ sẽ cố hết sức để hỗ trợ.
-- Do có câu giải thích trước khi rời đi, đạo diễn Từ và các thành viên đội ngũ sản xuất Hương Thành cũng miễn cưỡng tiêu tan ấm ức khi bị lãnh đạo Quang Điện vả mặt trên tiệc mừng, chân thành cảm ơn các lãnh đạo đã ủng hộ và hợp tác.
Các lãnh đạo Quang Điện cũng không thích việc nhà làm điện ảnh Hương Thành lấy đạo diễn Từ là người đại diện, nhưng lại rất tán thưởng những siêu sao có trình độ chuyên môn tốt, nhân phẩm tốt, tính cách cũng tốt, lại còn rất thích làm từ thiện ở nội địa như Chu Ngạn Thanh. Nhất là trong hai năm gần đây, Chu Ngạn Thanh bắt đầu nâng đỡ các đạo diễn mới nổi của nội địa quay phim điện ảnh. Các lãnh đạo Quang Điện hy vọng sẽ có thêm vài diễn viên có lực ảnh hưởng và có tinh thần lãnh đạo như vậy. Thậm chí còn lén hứa hẹn ở một mức độ nào đó: "Chu tiên sinh là một diễn viên vô cùng ưu tú, còn Đào Mộ là nhà sản xuất phim rất giỏi ở nội địa. Chúng tôi cũng mong hai người có thể có nhiều cơ hội hợp tác với nhau hơn, để bồi dưỡng thêm nhiều nhân tài điện ảnh nội địa."
Đạo diễn Từ và các thành viên khác trong đội ngũ sản xuất Hương Thành đứng ở cửa khách sạn cười làm lành, nhìn Đào Mộ tiễn từng lão gia Quang Điện đi. Cảnh tượng này được các phóng viên truyền thông ngồi canh trước cửa khách sạn chụp lại.
Vì vậy, sáng hôm sau, tất cả các tiêu đề trên báo đều là những dòng tít lớn "Lãnh đạo Quang Điện tham dự tiệc mừng 《 Hắc Bạch 》, nhà sản xuất Hương Thành xếp hàng đưa tiễn". Còn rất tri kỷ chú thích thêm doanh thu phòng vé 《 Hắc Bạch 》 ở nội địa.
Ngược lại với các tin hot liên tục được các truyền thông đưa tin trong những năm gần đây, rằng đoàn phim Hương Thành Loan Tỉnh ức hiếp diễn viên nội địa. Ý nghĩa sâu xa trong đó khiến người khác phải suy nghĩ cẩn thận.
°°°°°°°°°°
Lời editor: Tạm thời mình sẽ ngừng bộ bên kia và tập trung vào bộ này, chỉ còn 39 chương + 11 PN (phải 11 không nhỉ =.=?), nên sẽ đẩy nhanh tốc độ ráng xong trong tháng 6, cùng lắm thì đầu tháng 7, ít nhất cũng phải xong chương chính truyện, còn phiên ngoại để dịch song song 2 bộ 😂
Đăng: 2/6/2024