Chương 243
Edit + beta: Iris
Thẩm Thần yên lặng nhìn Đào Mộ rồi nói: “Đào tổng đừng hiểu lầm. Tôi không có ý nghi ngờ Đào tổng và Trác Nghiêm liên thủ với nhau nhằm vào tập đoàn Thẩm thị. Chỉ là tôi cảm thấy Trác Nghiêm tâm cơ quá sâu, có tính mục đích rất mạnh, hơn nữa còn bụng dạ khó lường. Bây giờ hắn giấu giếm thân phận tiến vào tập đoàn Thẩm thị, lại lén Đào tổng và chúng tôi làm ra hành động khiến người khác sinh ra hiểu lầm như vậy, rất có thể là muốn châm ngòi từ giữa, ly gián tình cảm của chúng ta.”
Suy cho cùng, Thẩm Thần vẫn nghi ngờ Trác Nghiêm giấu giếm thân phận, giấu giếm thực lực để tiếp cận Thẩm là có mưu đồ gây rối. Về phần vì sao Trác Nghiêm lại giúp Đào Mộ tìm ra manh mối thân thế, Thẩm Thần đoán, nếu Trác nghiêm thật sự muốn trả thù Thẩm gia, chắc chắn cũng không muốn Thẩm gia tìm được vốn viện trợ bên ngoài như Đào Mộ. Còn về vì sao Trác Nghiêm lại phát hiện ra mẹ đẻ của Thẩm Dục trước Thẩm Nghiên, hơn nữa còn biết được chân tướng năm đó mẹ đẻ của Thẩm Dục vứt bỏ nhị công tử Thẩm gia ở phòng cho thuê, thật ra chuyện này cũng rất dễ hiểu.
Trác Nghiêm là bạn trai của Thẩm Nghiên, được Thẩm Nghiên nhờ tìm kiếm mẹ đẻ của Thẩm Dục, dĩ nhiên có thể điều động tài nguyên trên tay Thẩm Nghiên. Một người thông minh, lại có năng lực làm việc, có thể phát hiện một ít dấu vết để lại trước cũng rất bình thường. Mà một khi xác định được thân phận mẹ đẻ của Thẩm Dục, thì việc điều tra quá khứ mẹ đẻ của Thẩm Dục chỉ là một chuyện rất nhẹ nhàng đối với những nhà như bọn họ.
Trác Nghiêm có thể làm được những chuyện này cũng không có gì kỳ lạ. Chẳng qua là Trác Nghiêm coi thường Thẩm Nghiên, nên khi xử lý cái đuôi cũng không được hoàn hảo. Càng không ngờ tới Thẩm Thần — người luôn thờ ơ với phụ nữ Thẩm gia, áp dụng thái độ nuôi thả đối với Thẩm Nghiên, lại sắp xếp tai mắt bên cạnh Thẩm Nghiên. Vì vậy, những hành động không mấy thông minh của Trác Nghiêm đều lộ ra trước mắt Thẩm Thần. Chẳng qua Thẩm Thần cũng rất tò mò, Trác Nghiêm hao tốn tâm cơ tiến vào tập đoàn Thẩm thị, cuối cùng là muốn làm gì, nên vẫn án binh bất động. Còn lấy cớ Trác Nghiêm có năng lực ưu tú, trực tiếp điều người đến đảm nhận chức giám đốc bộ phận thị trường của tập đoàn Thẩm thị. Một mặt là muốn mượn dùng năng lực của Trác Nghiêm để tạo ra công trạng cho tập đoàn Thẩm thị, mặt khác là muốn đặt người dưới mí mắt để quan sát chặt chẽ.
Thẩm Thần cho rằng, mặc kệ cuối cùng Trác Nghiêm muốn làm gì, vì để nhận được sự tin tưởng và sự coi trọng của hắn, Trác Nghiêm cần phải tạo ra một ít thành tích để trên dưới tập đoàn công nhận. Không thể không thừa nhận, Trác Nghiêm vẫn rất có năng lực. Vì vậy, tận dụng tối đa một người cũng là chức trách của một giám đốc điều hành tập đoàn Thẩm thị như Thẩm Thần.
Tuy nhiên, với tâm cơ lòng dạ của Thẩm Thần, cộng thêm các loại sơ hở mà Trác Nghiêm đã bại lộ trước mắt, Thẩm Thần đã định sẵn không làm được câu “dùng người thì không được nghi ngờ người”.
Về phần vì sao Thẩm Thần lại nhắc đến Trác Nghiêm với Đào Mộ, một mặt là muốn nhắc nhở Đào Mộ không thể tin người tên Trác Nghiêm này, nếu Đào Mộ thật sự muốn nước sông không phạm nước giếng với Thẩm gia thì tốt nhất đừng làm ra chuyện khiến người khác hiểu lầm, tránh cho phần tình cảm vốn đã cạn lại cạn thêm. Mặt khác cũng là muốn thử Đào Mộ, dù sao Trác Nghiêm cũng sử dụng thị trường tài chính quốc tế để làm giàu, quỹ đạo đầu tư trùng lặp rất nhiều với quỹ đạo của Tư Bản Khiếu Hằng. Khó tránh khỏi khiến Thẩm Thần nghi ngờ Đào Mộ đã liên thủ với Trác Nghiêm, mục đích chính là mưu đoạt tập đoàn Thẩm thị.
Đào Mộ tự nghĩ mình không có tình cảm gì đáng nói với người nhà họ Thẩm. Nhưng những lời của Thẩm Thần vẫn khiến cậu để trong lòng. Khác với suy đoán của Thẩm Thần, Đào Mộ lo lắng Trác Nghiêm cũng trùng sinh đến. Đào Mộ vẫn chưa quên kiếp trước cậu đã chỉnh Trác Nghiêm táng gia bại sản, bị bắt vào tù, còn biến thành thái giám như thế nào. Nếu Trác Nghiêm thực sự trùng sinh giống cậu, hắn chắc chắn sẽ tìm mọi cách trả thù cậu.
Còn về việc kiếp trước Trác Nghiêm có biết thân thế của cậu hay không, có phải lúc cố ý tiếp cận cậu là vì muốn thông qua cậu để tiếp cận với Thẩm gia rồi tiến hành trả thù gì đó hay không, thậm chí đến suy nghĩ Đào Mộ còn không thèm nghĩ. Nếu nói về bản chất, thật ra Đào Mộ rất giống với người nhà họ Thẩm, đều là những kẻ máu lạnh. Chỉ quan tâm đến người và sự việc mà mình để ý. Ngoài những thứ đó ra, dù người ngoài có làm gì, cũng rất khó tác động đến cảm xúc của cậu.
Đào Mộ tự nhận những khúc mắc kiếp trước giữa cậu và Trác Nghiêm đã kết thúc. Vì vậy, Đào Mộ không quan tâm Trác Nghiêm là thật tình hay giả ý. Năm đó Trác Nghiêm thực sự thích cậu hay chỉ là gặp dịp thì chơi cũng như nhau, chuyện cho đến bây giờ, cảm xúc của Đào Mộ đối với Trác Nghiêm chỉ có đề phòng. Cậu và Trác Nghiêm sống với nhau 7 năm, dĩ nhiên biết lòng trả thù của Trác Nghiêm rất mạnh. Bị một con rắn độc nấp trong tối theo dõi mọi lúc mọi nơi, Đào Mộ bất giác sởn tóc gáy. Chuyện đầu tiên sau khi trở lại khách sạn là bàn bạc cùng cha Diệu, cha Tiểu Tề và Lệ Khiếu Hằng xem nên điều tra và đề phòng Trác Nghiêm như thế nào.
Để tránh cho người nhà lo lắng, Đào Mộ cũng không có nhắc tới chuyện cậu nghi ngờ là Trác Nghiêm trùng sinh. Chỉ lặp lại những lời Thẩm Thần nói, sau đó nói: “Trác Nghiêm giấu giếm thân phận tiếp cận Thẩm gia, chắc chắn là muốn trả thù. Em vốn không muốn để ý đến oán cũ giữa anh ta và Thẩm gia. Nhưng bây giờ, Trác Nghiêm lại làm ra những chuyện khó hiểu đó, em lo anh ta sẽ đặt mục tiêu lên người em. Để phòng tình huống bất ngờ, vẫn nên theo dõi thì tốt hơn.”
Dựa theo những manh mối mà Thẩm Thần cung cấp, Đào Mộ còn muốn điều tra hoạt động cụ thể của Trác Nghiêm trên thị trường tài chính quốc tế. Đào Mộ muốn nhờ việc này để phán đoán xem Trác Nghiêm có trùng sinh hay không, nhưng cậu không thể nói như vậy trước mặt người nhà. Cũng may Lệ Khiếu Hằng rất hiểu lòng người, không dò hỏi ý tứ đến cùng, đồng ý một cách gọn gàng dứt khoát.
Với lực ảnh hưởng của Tư Bản Khiếu Hằng trên thị trường tài chính quốc tế, nếu muốn điều tra xu hướng hoạt động của một nhà đầu tư nhỏ lẻ trong nước trên thị trường quốc tế, quả thực là dễ như trở bàn tay. Gần như chưa đầy một ngày, tất cả hoạt động của Trác Nghiêm trên thị trường tài chính quốc tế đều bị tra xét kỹ lưỡng. Sau đó Đào Mộ ngạc nhiên phát hiện, sở dĩ Trác Nghiêm có thể toàn thắng thu hoạch lớn trên thị trường tài chính quốc tế, lại là vì hắn hoạt động theo hướng đi tài chính của Tư Bản Khiếu Hằng ——
Giống như cuộc khủng hoảng tài chính ở Châu Á năm 1997, kể từ cuộc khủng hoảng kinh tế càn quét toàn cầu năm 2008, Tư Bản Khiếu Hằng đã xuất thế ngang trời, lấy tư thế bán khống mạnh mẽ trên thị trường kỳ hóa quốc tế và thị trường tài chính quốc tế, rất nhiều cơ quan tài chính và ngân hàng đầu tư quốc tế cũng theo sau Tư Bản Khiếu Hằng, ráo riết bán khống trên toàn thế giới. Một số nhà đầu tư nhỏ lẻ và đầu cơ nhìn thấy lợi nhuận, cũng đổ xô theo các nhà đầu tư lớn. Để tạo ra một thị trường tiêu cực tốt hơn, các nhà bán khống lớn quốc tế do Tư Bản Khiếu Hằng đứng đầu không phản đối hành vi này. Thậm chí còn cố ý cổ vũ khác nhà đầu tư nhỏ lẻ làm theo.
Trác Nghiêm chính là một trong số đó. Chẳng qua khác với nhóm nhà đầu tư nhỏ lẻ tín ngưỡng quyền uy của Wall Street, Trác Nghiêm chỉ theo dõi Tư Bản Khiếu Hằng. Mỗi khi Tư Bản Khiếu Hằng mua nhập cổ phiếu nào đó hoặc sau khi kỳ hóa, hắn cũng sẽ mua nhập theo; và sau khi Tư Bản Khiếu Hằng bán ra, hắn cũng bán theo ngay. Bởi vì Tư Bản Khiếu Hằng có người trùng sinh là Đào Mộ cho ra số liệu chính xác, mỗi lần đều có thể nhận được lợi ích lớn nhất. Trác Nghiêm làm y hệt theo, tuy không nhận được lợi ích lớn nhất, nhưng cũng có thể kiếm một số tiền lớn. Trong thời gian một năm, đã kiếm được gần 3000 vạn đô la M.
Lệ Khiếu Hằng còn điều tra được, lần đầu tiên Trác Nghiêm tiến hành đầu tư theo đuôi Tư Bản Khiếu Hằng là vào cuối tháng 12 năm 2008. Đúng ngay lúc Tư Bản Khiếu Hằng bán khống dầu thô quốc tế, hơn nữa còn lấp đầy vị thế của mình ở điểm thấp nhất. Vào thời điểm đó, các hành động chính xác của Tư Bản Khiếu Hằng đã khiến toàn thế giới chấn động, Lệ Khiếu Hằng trước giờ luôn điệu thấp thậm chí còn nhận phỏng vấn của 《 Thời báo Wall Street 》. Một người Hoa Hạ có thể đạt được thành tựu như vậy ở Wall Street, hơn nữa người Hoa Hạ này còn là công tử Lệ gia. Khi đó, các chuyên mục tài chính xã hội trong nước cũng đưa tin về vụ việc này. Một số phương tiện truyền thông thậm chí còn trích dẫn những từ như “Anh hùng dân tộc”, “mang lại vinh quang cho nước nhà” khi đưa tin. Lúc đó, Tư Bản Khiếu Hằng cũng nhận được lời mời mở tài khoản từ nhiều công ty trong nước và các doanh nhân giàu có. Ngay cả các tổ chức tài chính và ngân hàng đầu tư khác cũng đã bắt chước hoạt động đầu tư của Tư Bản Khiếu Hằng.
Vì vậy, nếu đánh giá hoạt động đầu tư của Trác Nghiêm từ khía cạnh này thì không có gì quá khác thường. Chỉ có thể nói là một người rất thông minh và nhạy bén. Điều đáng nói là, tiền vốn trong hoạt động đầu tư của Trác Nghiêm trên thị trường tài chính quốc tế lại là tiền hắn tự tiện tham ô của các khách hàng của tổ chức tài chính nơi hắn đang làm việc vào thời điểm đó, nếu thật sự truy cứu, hắn không thoát khỏi tội danh tham ô công khoản.
Lệ Khiếu Hằng không mấy tin tưởng vào tin tức mà Thẩm Thần đưa ra, anh còn cho người điều tra mọi hoạt động của Trác Nghiêm trước và sau khi tiến vào tập đoàn Thẩm thị. Trong đó bao gồm cả việc Trác Nghiêm đã tìm được mẹ đẻ của Thẩm Dục trước, nhưng lại cố ý giấu giếm. Và nội dung cuộc trò chuyện giữa hắn và mẹ đẻ của Thẩm Dục sau khi Thẩm Nghiên phát hiện ra mẹ đẻ của Thẩm Dục.
“… Bảo sao khi mẹ đẻ của Thẩm Dục nhận phỏng vấn, luôn giấu kín chuyện phòng cho thuê. Hóa ra khi Trác Nghiêm nói chuyện với mẹ đẻ của Thẩm Dục đã cố ý nhắc tới tội vứt bỏ, và cả chuyện người nhà họ Thẩm nhất định sẽ trả thù mẹ đẻ của Thẩm Dục.” Trợ lý Khương báo cáo lại kết quả điều tra cho hai vị Boss, không khỏi cảm thán.
Đương nhiên, khi nói chuyện, Trác Nghiêm không có mở miệng uy hiếp một cách gọn gàng dứt khoát, mà là nó bóng nói gió để mẹ đẻ của Thẩm Dục tự mình trải nghiệm, nếu người nhà họ Thẩm biết được, sau khi bà ôm Thẩm nhị công tử đi, không dốc lòng nuôi nấng, ngược lại còn vứt bỏ đứa bé chưa đầy 2 tháng trong phòng cho thuê, không quan tâm đến, dẫn đến cái chết thương tâm của đứa bé.
Chuyện đã xảy ra vào 19 năm trước, cho dù có hối hận cũng không kịp. Huống chi mẹ đẻ của Thẩm Dục vốn không muốn đứng ra nhắc lại chuyện năm đó, đều do Thẩm Nghiên ép bà đứng ra. Hành động có thể nói là bá đạo ngang ngược như vậy, nếu người nhà họ Thẩm biết Thẩm nhị công tử chết như thế nào, mẹ đẻ của Thẩm Dục cảm thấy mình chắc chắn không còn đường sống. Quan trọng nhất là, Thẩm Dục luôn sống ở Thẩm gia cũng sẽ bị giận chó đánh mèo.
Trong cơn hoảng loạn, mẹ đẻ của Thẩm Dục đã vô thức lựa chọn nói dối, nhưng không ngờ bà lại xui như vậy, lại bị cư dân mạng nhận ra.
Dựa theo những tư liệu điều tra được này, Trác Nghiêm dường như không phải trùng sinh. Đào Mộ hơi nhíu mày, lật qua lật lại tất cả tư liệu điều tra. Trong lúc nhất thời, khó có thể kết luận tình huống của Trác Nghiêm là thế nào.
Một là Trác Nghiêm không phải trùng sinh, hai là Trác Nghiêm che giấu quá kỹ.
Nhưng vấn đề xuất hiện ở ngay chỗ này, năm đó khi Đào Mộ trùng sinh cũng không nghĩ tới trên đời này còn có một người trùng sinh thứ hai. Nếu Trác Nghiêm thật sự trùng sinh, vậy vì sao sau khi hắn trùng sinh lại hao tốn tâm cơ che giấu bản thân như vậy?
Nghĩ vậy, Đào Mộ càng không yên tâm.
Lệ Khiếu Hằng thấy Đào Mộ cau chặt mày, không khỏi đưa tay ra nhéo lòng bàn tay Đào Mộ, dịu dàng an ủi: “Đừng lo lắng. Mặc kệ Trác Nghiêm có mục đích gì, bây giờ cũng đã bị chúng ta chú ý tới. Anh sẽ cử người theo dõi mỗi một hành động của anh ta.”
Lệ Khiếu Hằng tin rằng, dưới mí mắt của anh, dù Trác Nghiêm có là yêu ma quỷ quái cũng đừng hòng làm được trò trống gì.
Nhưng vào lúc này, Tống lão gia tử vẫn luôn giữ im lặng, nghe trợ lý Khương báo cáo xong, đột nhiên cảm thán gấp đôi: “Đây có lẽ là chỗ bất lợi khi không theo đuổi ngôi sao.”
“Nếu vị nữ sĩ này chú ý đến giới giải trí thì sẽ biết thân phận cô nhi và quá khứ của Tiểu Mộ.” Nếu biết những chuyện này, vị nữ sĩ kia có lẽ cũng sẽ liên tưởng giống quần chúng ăn dưa trên mạng, có lẽ cũng sẽ không nói dối như vậy.
“Cho nên người xưa vẫn luôn nói thư đáo dụng thời phương hận thiểu*, dù là ở thời đại nào, có thêm kiến thức, biết nhiều hơn một chút đều có lợi.”
*Nguyên văn là “thư đáo thời phương hận thiểu, sự phi kinh qua bất tri nan (书到用时方恨少,事非经过不知难): Sách học hành đến khi dùng mới ân hận là còn ít, nghĩa là làm việc mà chưa từng làm chẳng biết cái khó của nó. Có học nhiều mới biết ta còn dốt, có bắt tay vào làm mới biết việc ta làm là khó. Thành ngữ nhắc nhở chúng ta phải luôn khiêm tốn, đừng cho mình là đã tài giỏi rồi mà không cần phải học và thực hành.
Trong phòng khách sạn, cả đám người nghe lão gia tử tự dưng cảm thán, bất giác nhìn nhau.
Chỉ có Đào Mộ biết, Tống lão gia tử là đang lo lắng gần đây cậu bận công tác, lười học hành, nên mới nhắc nhở một chút.
Mặc dù Tống lão gia tử là đầu bếp, nhưng ông cũng coi như là xuất thân thế gia, năm đó cũng từng theo học một trường tư thục. Bao nhiêu năm nay vẫn kiên trì đọc sách, đọc báo, viết thư pháp. Trong mắt ông, ở độ tuổi của Đào Mộ, những cái khác có thể cho qua, nhưng tuyệt đối không được lơ là học tập.
Đào Mộ cười hì hì nói: “Lão gia tử, ông yên tâm đi. Ngày nào con cũng xem tin tức, đọc tư liệu, luôn chú ý đến tình hình quốc tế và tin tức quân sự trong nước.” Cái trước đương nhiên là vì để viết báo cáo phân tích cho Tư Bản Khiếu Hằng, cái sau thì là vì quay phim.
Tống lão gia tử nhìn dáng vẻ lấy lòng khoe mẽ của Đào Mộ, hơi mỉm cười. Bất kể Đào Mộ có phải là con của Thẩm gia hay không, trong lòng Tống lão gia tử không hy vọng Đào Mộ có liên quan đến Thẩm gia. Cũng không phải vì sợ Đào Mộ nhận cha mẹ ruột xong sẽ xa cách với bọn họ. Chỉ là Tống lão gia tử cảm thấy, môi trường ở Thẩm gia không thích hợp nuôi dạy con cái. Có thể nhìn thấy điều này từ tác phong làm việc kiêu ngạo bướng bỉnh của Thẩm Nghiên và Thẩm Dục.
Tống lão gia tử cảm thấy cách giáo dục của Thẩm gia có vấn đề. Hơn nữa, vợ chồng Thẩm Thế Uyên, một người thì tham lam thiển cận chỉ biết đến lợi ích, một người thì đầu óc mơ mơ màng màng hồ đồ không rõ ràng. Chỉ còn lại anh cả Thẩm gia là trông giống người bình thường, nhưng tính tình quá lạnh lùng, với lại xét theo địa vị của anh cả Thẩm gia hiện giờ, chỉ sợ người này chưa chắc đã hoan nghênh nhị công tử Thẩm gia trở về.
Vì vậy, lão gia tử cảm thấy rất may mắn, cũng may ADN của Đào Mộ không khớp với người nhà họ Thẩm. Mặc dù Tống lão gia tử rất ghét cách hành xử của Thẩm Dục, nhưng trong vụ việc này, lão gia tử vẫn đánh giá rất cao hành động không chút cẩu thả của Thẩm Dục. Vì thế, Tống lão gia tử đánh giá Thẩm Dục cực kỳ cao lập tức giục đại luật sư Chu nhanh chóng gửi thư luật sư cho Thẩm Dục.
Cái này gọi là có qua có lại.
Thế là, vào đêm lễ trao giải giải thưởng Kim Ô, Thẩm Dục lại nhận được thư luật sư.
°°°°°°°°°°
Lời editor: Tính ra thư luật sư chắc sắp chất đầy phòng rồi đó 🤣
🍑🍑🍑🍑🍑
Chương 244
Edit + beta: Iris
Lễ trao giải giải thưởng Kim Ô dự kiến diễn ra vào ngày 23 tháng 1. Bắt đầu vào lúc 4 giờ chiều, đã có minh tinh lần lượt bước lên thảm đỏ. Đào Mộ — con hắc mã đồng thời được đề cử giải nam phụ xuất sắc nhất và diễn viên mới xuất sắc nhất, tuy vẫn là người mới trong giới điện ảnh, nhưng ban tổ chức giải thưởng Kim Ô đã xét đến giá trị và địa vị của Đào Mộ, vẫn sắp xếp thời gian đi thảm đỏ cho Đào Mộ là trước và sau các đại già —— trước Nghiêm Thịnh, sau Chu Ngạn Thanh.
Ngoài ra, cũng không biết là do Lâm gia lên tiếng hay ban tổ chức cố ý gây sự, thế mà cũng sắp xếp Thẩm Dục đi thảm đỏ vào quãng thời gian này. Bên ban tổ chức giải thích là mọi người đều cùng một đoàn phim, vì vậy sắp xếp chung một thời gian. Đây cũng là để tuyên truyền cho 《 Hắc Bạch 》.
Kiểu nói chuyện này chỉ có thể lừa được con nít. Đào Mộ đương nhiên sẽ không tin. Các vị đại già khác cũng không muốn bày tỏ bất mãn với ban tổ chức chỉ vì việc nhỏ này. Vì vậy, việc sắp xếp đi thảm đỏ được quyết định như vậy.
Biết Đào Mộ không có nữ đồng hành, các nữ minh tinh có quen biết với Đào Mộ lần lượt gọi điện đến tự đề cử mình. Nhưng trong nhà Đào Mộ có một cái lu giấm, không muốn chọc cho lu giấm tỏa mùi giấm, Đào Mộ đành phải từ chối ý tốt của các nữ minh tinh, tiếp tục tự xinh đẹp đi thảm đỏ một mình.
Lưu Diệu, Mạnh Tề và Tống lão gia tử đều là lần đầu đến hiện trường lễ trao giải với tư cách là người nhà của Đào Mộ, cảm thấy rất mới lạ. Còn học theo fans của Đào Mộ, chạy đến trạm tiếp ứng mua bảng đèn led của Đào Mộ, xen lẫn trong fanclub cổ vũ Đào Mộ cố lên khi Đào Mộ chuẩn bị đi thảm đỏ.
Mọi người đều biết, khi minh tinh đi thảm đỏ, fans và phóng viên sẽ đứng sang hai bên, mỗi người đều mang theo giáo hay khẩu đại bác, khi hưng phấn sẽ chen chúc xô đẩy hét chói tai, nhưng hầu hết những người đó đều là người trẻ trung khỏe mạnh, hơn nữa hầu hết đều là con gái. Cha Diệu và cha Tiểu Tề của cậu là hai người lớn tuổi, còn có một lão gia tử chân yếu tay mềm của nhà mình, nếu thật sự đứng lẫn vào đám đông đó thì sẽ rất dễ thấy.
“Đây chính là hiệu quả mà cha muốn.” Lưu Diệu giơ tay lên, tùy tiện nói: “Tốt nhất là ba chấm xanh giữa ngàn chấm đỏ. Đến lúc đó cũng phải để người khác nhìn thấy, nhà chúng ta rất tốt. Căn bản không cần con phải gấp gáp đi tìm cha mẹ ruột.”
Trong thời gian gần đây, việc truyền thông Hương Thành đưa tin vô trách nhiệm thật sự đã khiến mấy người Lưu Diệu buồn nôn muốn chết. Tuy sau khi Phi Tấn Giải Trí thành lập in ấn báo giấy, lấy cớ là đoạt các nhà quảng cáo để ép không ít truyền thông lặng lẽ lui quân, thậm chí còn công khai xin lỗi, nhưng dư luận đã lan rộng rồi. Chung quy vẫn có một số dân chúng không rõ chân tướng đã tin vào lời đưa tin của những truyền thông tầm phào này. Gây ra tổn thất nhất định cho hình ảnh của Đào Mộ.
Điều khiến mấy người Lưu Diệu cảm thấy phiền lòng chính là Thẩm gia lại vì cách nói mơ hồ của đám truyền thông mà tìm đến cửa, lại còn bày ra thái độ kiêu ngạo nói mấy lời ngán ngẩm. Làm như Thẩm gia có ngôi vua kế thừa, có thể chủ động cho Đào Mộ cơ hội nhận thân, Đào Mộ nên mang ơn đội nghĩa rồi chấp nhận.
Bọn họ hoàn toàn quên mất, tuy giá trị web Phi Tấn của Đào Mộ kém hơn tập đoàn Thẩm thị, nhưng nếu bàn về tài sản cá nhân, Đào Mộ đã kiếm được rất nhiều từ thị trường tài chính quốc tế không hề thua kém bất kỳ ai trong Thẩm gia.
Đặc biệt là phu nhân Thẩm gia và Thẩm Nghiên, rõ ràng làm nhiều chuyện ác độc như vậy mà hoàn toàn không biết thay đổi, dám giở trò nói ẩu nói tả trước mặt Đào Mộ. Quả nhiên không phải con của mình thì không biết đau lòng.
Vì vậy, lễ trao giải giải thưởng Kim Ô lần này, Lưu Diệu Mạnh Tề và Tống lão gia tử kiên trì muốn làm fans tiếp ứng cho Đào Mộ, cũng là để chống lưng trút giận cho Đào Mộ. Nói rõ cho mọi người biết, Đào Mộ nhà bọn họ không thèm đồ của Thẩm gia, cũng không thèm người nhà họ Thẩm. Đào Mộ nhà bọn họ có người thân của mình, hơn nữa còn đối xử với cậu cực kỳ tốt, ủng hộ cậu vô điều kiện.
Đào Mộ có thể cảm nhận được tấm lòng của hai người cha và ông nội, trong lòng cảm động không thôi, nhưng lại không dám để lão gia tử tuổi đã cao tham gia làm fans tiếp ứng. Cậu thật sự sợ lão gia tử tay chân không linh hoạt, sẽ bị đám đông xô đẩy, càng lo Tống lão gia tử không chịu nổi đề-xi-ben khi fans hét chói tai. Lỡ như tái phát bệnh tim gì đó.
Lão gia tử đã lớn tuổi, không thể không phòng những việc này.
“Con cũng không cần lo chuyện này.” Lưu Diệu gõ nhẹ đầu Đào Mộ, cười ha ha: “Có hai cha đi cùng lão gia tử, con còn sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn hả?”
Lưu Diệu là một người trưởng thành, đi đến đâu cũng được người ta tôn kính xưng một tiếng “anh Diệu”, là ông chủ của chuỗi quán bar rất nổi tiếng ở Yến Kinh. Bốn bỏ lên năm, cũng coi như là nhân sĩ trung niên bất hoặc chi linh*. Lần đầu tiên trong đời tham gia loại hoạt động fans tiếp ứng mà chỉ có mấy cô gái ở độ tuổi 14 đến 20 mới thích thú.
*Bất hoặc chi linh (不惑之龄): Dùng để nói những người ở độ tuổi 40 nhưng gọi một cách trang trọng hơn; mô tả một người có thể phân biệt mọi thứ một cách rõ ràng mà không bị nhầm lẫn ở tuổi 40.
Nhưng anh Diệu không hề thấy xấu hổ chút nào. Chẳng những không xấu hổ, ngược lại còn nóng lòng muốn thử. Bảng đèn led và poster tiếp ứng của Đào Mộ, hắn đều nghĩ cách mua về. Hơn nữa, tấm poster kia poster tiếp ứng solo của Đào Mộ trong bộ phim 《 Hắc Bạch 》, trên thị trường căn bản không có, cũng không biết Lưu Diệu lấy đâu ra. Còn đặc biệt kêu nhân viên web Phi Tấn photoshop lại một chút, photoshop cho Đào Mộ đẹp trai hơn man hơn. Lấy ra một cái là có thể khiến đám con gái như sói tru.
Hiếm khi Lưu Diệu và Tống lão gia tử đều tỏ ra thích thú như vậy, Mạnh Tề cũng cười nói với Đào Mộ: “Nếu con lo lão gia tử bị chen chúc, hay là nói chuyện với ban tổ chức một chút, sắp xếp cho chúng ta vị trí hàng trước có tầm nhìn tốt, không có quá nhiều người. Bảo đảm chúng ta có thể nhìn thấy con bước thảm đỏ là được.”
Cái này đương nhiên không thành vấn đề. Nhưng nếu bị truyền thông chụp được cảnh này, chỉ sợ sẽ phải lên đầu đề.
Lệ Khiếu Hằng nãy giờ không nói gì, nhìn Đào Mộ, lén lút hỏi: “Anh có thể lấy thân phận đối tác để canh thảm đỏ cùng chú Diệu chú Tiểu Tề và lão gia tử không?”
Đào Mộ: “…”
Việc đi thảm đỏ giải thưởng Kim Ô bắt đầu từ 4 giờ chiều và kết thúc vào 7 giờ 30. Nam nữ minh tinh xuất hiện trên thảm đỏ đầu tiên luôn luôn là tiểu trong suốt trong giới giải trí, hoặc không có bất kỳ đề cử giải thưởng nào, chỉ là được các thương hiệu mời tới, đơn giản là đến chỉ để đi thảm đỏ. Mà những ngôi sao hạng nặng sẽ phải đợi đến giờ vàng hai tiếng sau mới lần lượt xuất hiện.
Thời gian đi thảm đỏ của Đào Mộ được sắp xếp vào khoảng 6 giờ tối. Bắt đầu từ 2 giờ chiều đã có fans thủ sẵn ở thảm đỏ. Mặc dù Đào Mộ có thể trao đổi với ban tổ chức về vị trí đẹp nhất ở hai bên thảm đỏ, cũng có thể trao đổi với ban tổ chức về việc để người nhà cậu đến vị trí đó vào 4 giờ. Nhưng hai tiếng sau mới đến giờ Đào Mộ bắt đầu đi thảm đỏ, kêu cậu để cha Diệu cha Tiểu Tề và Tống lão gia tử giơ bảng đèn led và poster đứng lâu như vậy, Đào Mộ không nỡ.
Dù sao cũng phải trao đổi với bên ban tổ chức, vì vậy, kết quả sau khi Đào Mộ và ban tổ chức đàm phán, lại là để cha Diệu cha Tiểu Tề và Tống lão gia tử đi thảm đỏ cùng cậu.
Sự sắp xếp này thực sự là ngoài dự kiến của các trưởng bối trong nhà. Ngay cả người hiểu khá rõ hoạt động của ngành như Mạnh tổng cũng nhất thời mờ mịt.
“Cái này, cái này không tốt lắm!”
Lưu Diệu trước đó vẫn còn háo hức nghĩ xem nên dùng tư thế gì để giơ bảng đèn led, tức khắc ngại ngùng. So với việc ngồi trước TV xem minh tinh đi thảm đỏ, và việc đứng ở hai bên thảm đỏ giơ bảng đèn led cổ vũ Tiểu Mộ nhà bọn họ, thì việc đích thân đi thảm đỏ có tác động quá lớn. Thế nên người đàn ông gần 40 tuổi lập tức xấu hổ, tay chân luống cuống.
“Chúng ta cũng không phải minh tinh, đi thảm đỏ gì chứ!”
“Nhưng mọi người là người nhà của con mà.” Đào Mộ cười hì hì giải thích: “Nếu nghệ sĩ yêu cầu, người nhà cũng có thể đi thảm đỏ cùng bọn họ.”
“Con đừng dụ cha. Trong tình huống bình thường, cho dù có minh tinh dẫn người nhà cùng đi thảm đỏ, thì đó cũng là vợ của nam minh tinh hoặc là chồng của nữ minh tinh. Làm gì có nam minh tinh nào dẫn hai người cha và ông nội đi thảm đỏ.” Lưu Diệu cực kỳ thẳng thắn vạch trần lời giải thích của Đào Mộ.
Là một người chồng của nam minh tinh, Lệ Khiếu Hằng cũng cực kỳ u oán nhìn Đào tổng nhà bọn họ. Bởi vì trong số người nhà mà Đào Mộ nhờ ban tổ chức sắp xếp đi thảm đỏ, hiển nhiên không có chỗ cho anh.
Đào Mộ có chút bất đắc dĩ vỗ vỗ vai Lệ Khiếu Hằng coi như an ủi. Cậu vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để công khai come out trước truyền thông cả nước. Đương nhiên sẽ không mời Lệ Khiếu Hằng cùng đi thảm đỏ với tư cách người nhà. Vì vậy chỉ có thể để Lệ tổng ấm ức làm người đàn ông đứng sau lưng người đàn ông thành công.
Lệ Khiếu Hằng cũng có thể hiểu hành vi tránh tạo nguy hiểm cho việc phát triển sự nghiệp của Đào Mộ. Anh cũng không phải thất vọng, chỉ là hơi mất mát một chút mà thôi.
Vì vậy, để bù đắp cho sự mất mát này, Lệ tổng cực kỳ không biết xấu hổ cướp bảng đèn led và poster tiếp ứng của Đào Mộ mà Lưu Diệu đã tỉ mỉ chuẩn bị, chụp hình lại đăng lên Phi Tấn với tiêu đề là “Chúc đối tác của tôi mọi điều tốt lành.”
Tuy chưa công khai come out, nhưng quan hệ giữa Đào Mộ và Lệ Khiếu Hằng đã trở thành bí mật trong lòng hiểu rõ mà không nói ra đối với người trong ngành. Mặc dù trong mắt fans của Đào Mộ và người qua đường ăn dưa, những tương tác hàng ngày của Đào Mộ và Lệ Khiếu Hằng — đối tác trên thị trường tài chính quốc tế — luôn chọc đến điểm nào đó của fans.
Do đó, sau khi bài đăng này được đăng lên Phi Tấn không bao lâu, ngay lập tức thu hút các fans của Đào Mộ điên cuồng share và bình luận. Còn có không ít fans nhan khống của Đào Mộ vừa kêu gào vừa chụp màn hình lưu lại một cách thành thạo. Thậm chí còn có fans chạy đến dưới tài khoản Phi Tấn chính thức của 《 Hắc Bạch 》 dò hỏi có thể mua poster này ở đâu. Đương nhiên có rất nhiều fans quan tâm đến vấn đề công chiếu 《 Hắc Bạch 》 ở nội địa hơn. Có vài dân mạng biết là bản cải biên nội địa và bản Hương Thành có kết cục khác nhau, nên truy hỏi hai phiên bản khác nhau thế nào.
Ngay cả độ tồn tại của giải thưởng Kim Ô ở nội địa cũng rất cao. Ít nhất các dân mạng chú ý đến Đào Mộ đều biết thời gian tổ chức lễ trao giải giải thưởng Kim Ô. Thậm chí còn có không ít dân mạng nội địa để lại bình luận dưới tài khoản chính thức của giải thưởng Kim Ô, hứng thú dò hỏi có thể xem phát sóng trực tiếp lễ trao giải giải thưởng Kim Ô ở đâu.
Những bình luận này của cư dân mạng lập tức khiến ban tổ chức giải thưởng Kim Ô chú ý.
Vì để mở rộng lực ảnh hưởng của giải thưởng Kim Ô ở nội địa, đơn vị tổ chức giải thưởng Kim Ô vẫn luôn hợp tác với Đài truyền hình Hương Thành chủ động tìm đến Đào Mộ, đưa ra ý muốn hợp tác với web Phi Tấn, trao quyền phát sóng trực tiếp giải thưởng Kim Ô lần này cho Phi Tấn Giải Trí.
Nói là phát sóng trực tiếp, nhưng để bảo đảm chương trình không xảy ra sự cố, toàn bộ quy trình phát sóng trực tiếp đều cần lùi lại 5 phút, có vài nội dung cũng cần phải xóa bớt. Chẳng hạn như phân đoạn nghệ sĩ bị phong sát trong nội địa đi thảm đỏ, chắc chắn không thể chiếu. Ngoài ra, nếu có khách mời nào đó phát ngôn không thỏa đáng trên lễ trao giải, web Phi Tấn cũng sẽ tiến hành xóa bớt.
Về việc web Phi Tấn vừa nổi tiếng vừa chuyên nghiệp, hơn nữa còn được chính phủ nội địa mạnh mẽ nâng đỡ đã sớm lan truyền khắp giới giải trí. Mặc dù ban tổ chức giải thưởng Kim Ô cảm thấy yêu cầu của web Phi Tấn có chút chuyện bé xé ra to, nhưng cũng không phản đối. Chỉ than vãn sau lưng là truyền thông nội địa quả nhiên vừa khó tính vừa cứng ngắc, chỉ biết quỳ liếm chính phủ, không biết làm sao có thể lớn được như vậy hay đại loại thế.
Tuy nhiên, những lời than vãn này lập tức biến mất sau khi nhìn thấy lượt truy cập vào video phát sóng trực tiếp lễ trao giải giải thưởng Kim Ô.
°°°°°°°°°°
Lời editor: Cuối cùng cũng tìm được chỗ có thể ngắt ngang cái drama ra làm hai phần 🙃🙃
Mấy nay chơi game, 1 banner có 3 nhân vật, quay cho đã trúng rate 2 trong 3 nhân vật, nhưng nhân vật bias của mình thì lại chẳng thấy mặt mũi đâu, cày muốn điên luôn rồi 🥲
P/s: Còn 52 chương nữa.
Đăng: 3/5/2024