Ôi em bé, em bé đáng yêu quá! Sau này đi theo với chị nhé, sư huynh là con trai, đâu có biết cách chăm sóc em được? Phương Nhu ôm lấy Tiểu Tiên, kỳ thực không hề óc cảm giác gì cả, nhưng trông điệu bộ của Phương Nhu, có vẻ như Phương Nhu đang ôm lấy một thực thể, thậm chí còn bắt đầu nói xấu tôi.

Cho huynh xin đi, đây là tiểu quỷ do huynh nuôi dưỡng, tại sao nó lại phải đi theo sư muội? tôi bĩu môi nhưng không dám để cho sư muội trông thấy, nếu không thì tôi sẽ không thể sống yên lành trong những ngày tháng sắp tới, thậm chí canh gà cũng không có mà húp nữa ấy chứ!

Tiểu Tiên cũng rất thích chị, nhưng mà em đã hấp thu khí huyết của sư huynh, em không thể đi theo người khác được!

Đúng là Tiểu Tiên rất biết cách nói chuyện, đây chính là lồi từ chối rất uyển chuyển của cô bé, đồng thời cũng tỏ rõ cho Phương Nhu biết, không phải là cô bé không muốn theo Phương Nhu.

Tiểu quỷ này, đã bắt đầu biết nịnh rồi đây! Trong đầu tôi thầm nghĩ.

Vậy sao? Thôi được rồi, có điều Tiểu Tiên phải thường xuyên chơi với chị, còn nữa, nếu Mạc Văn Thành bắt nạt chị, em phải đi dọa cho anh ta một trận giúp chị!

Đôi mắt của Phương Nhu đột nhiên chuyển biến, Phương Nhu lại nhớ về câu chuyện này rồi.

Tôi quay đầu nghiêm giọng nói với Tiểu Tiên: Sau này ta phân công cho cháu luôn ở bên cạnh chị Phương Nhu, đúng như lời chị ấy nói, nếu như cháu phát hiện ra có kẻ muốn dùng tà thuật hãm hại chị ấy, cháu phải tìm cách chui vào trong giấc mộng, sau đó dọa cho chúng một trận!

Về điểm này thì tôi tán đồng, đối với những kẻ muốn mon men đến tán tỉnh Phương Nhu, Tiểu Tiên sẽ dọa cho họ phải bỏ của chạy lấy người, phải dọa cho chúng sợ đến đái ra quần, chạy càng xa sư muội càng tốt.

Đối với nữ nhân, nếu như vì ghen ghét đố kỵ mà sinh tâm bất chính với sư muội, Tiểu Tiên cũng cần phải giáo dục họ thật cẩn thận mới được!

Vâng! Cháu sẽ nghe chú, mà chú ơi, có thể gọi là anh được không, phải là anh thì mới xứng cách gọi với chị chứ? Tiểu Tiên ngoan ngoãn gật đầu, liền ngay sau đó cô bé đưa ra một yêu cầu.

Tôi cười rồi gật đầu. Tôi lấy bát và muôi múc ra một bát canh gà đưa tới trước mặt Tiểu Tiên nói: Đây, thưởng cho em!

Oa..., Tiểu Tiên nhảy cẫng lên reo mừng, nó vội vàng cúi xuống bát canh gà rồi hít lấy hít để.

Cũng chỉ là tôi và sư muội mới có thể như vậy, chứ nếu là người khác, trông thấy Tiểu Tiên chắc đã sợ vỡ tim mất rồi. sư muội Phương Nhu không hề sợ hãi, đôi mắt trong veo của sư muội thích thú nhìn Tiểu Tiên.

Tôi biết, Phương Nhu rất thích có một đứa em gái, Tiểu Tiên vừa vặn bù lấp vào khoảng trống trong lòng Phương Nhu, thấy hai người rất hợp với nhau, thực sự tôi cảm thấy rất yên lòng.

Bát canh gà mà Tiểu Tiên ăn qua, nó sẽ bị mất đi hương vị, bởi Tiểu Tiên đã hút đi tinh túy của thức ăn rồi.

Tôi đem bát canh gà đổ đi, sau đó múc tiếp cho cô bé một bát nữa, để cho cô bé được hưởng thụ một chút.

Tôi quay sang trịnh trọng nói với Phương Nhu: Phương Nhu, có một việc này cần phải nói rõ cho sư muội biết!

Thấy tôi nghiêm sắc mặt lại nói, Phương Nhu cũng ngồi thẳng lên chờ nghe tôi nói.

Phương Nhu, bát tự của muội toàn dương, đây là một loại mệnh cách rát khó gặp. Có rất nhiều nhưng tà sư chế luyện tà thuật, mệnh cách của muội sẽ là lựa chọn đầu tiên của họ. Đạo pháp của muội còn trên cả sư huynh, chỉ cần thật cảnh giác, sẽ không có ai làm hại được sư muội! sư huynh hy vọng qua lần này, sau này dù bất kỳ ở đâu, sư muội đều phải đề phòng cẩn thận. tâm hại người thì không nên có, nhưng đề phòng người thì luôn luôn phải có, nếu không , sư huynh không thể yên tầm về sư muội được!

Muội biết rồi, sư huynh, lần này muội đã quá tin người rồi, muội đã bị hình dạng thư sinh của Mạc Văn Thành làm mê mờ tâm trí, cho nên hắn ta mới thành công....!

Phương Nhu cúi đầu nhẹ giọng nói.



Tôi cũng biết rằng không nên quá nặng lời với sư muội, chỉ cần nói đến như vậy là đã đủ rồi! Chỉ cần sư muội biết được rằng lòng người hiểm ác, sau này sư muội sẽ cẩn thận đề phòng là được!

Tôi lấy từ trong ba lô ra hai mươi lăm nghìn rồi nhỏ giọng nói: Sư muội hãy bảo quản lấy số tiền này, sau này chúng ta học đại học đều phải dựa vào số tiền này, còn lại hơn hai mươi nghìn, chúng ta không được động vào! Theo quy định của sư phụ, muội hãy để ý đến những người nghèo khổ cần được giúp đỡ, chúng ta sẽ ngầm đem số tiền này trợ cấp cho họ.....!

Mọi sự muội sẽ nghe theo lời của huynh! Phương Nhu nhận lấy số tiền rồi nhẹ nhàng đáp.

Tôi trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: cái chết của Mạc Văn Thành huynh đã nói rồi, sư phụ của hắn nhất định sẽ tìm ra sư huynh để báo thù! Bản thân hắn ta đã lợi hại như vậy, đương nhiên sư huynh tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của họ.

Nhưng mà theo như tính toán, sư phụ của hắn ta sẽ không lỗ mãng hành động ngay, có thể họ sẽ dò tìm manh mối để tìm ra sự thực! chuyện của sư muội với Mạc Văn Thành lúc trước, ở quán ăn nhanh đó có ai biết được không?

Tôi nêu ra vấn đề mấu chốt, bởi vì phải giải quyết ổn thỏa những sự việc phía sau, nếu không, một khi sư phụ của Mạc Văn Thành tìm đến, cả hai chúng tôi sẽ gặp phải đại nạn.

Phương Nhu ngước mặt lên nhìn tôi, trên khuôn mặt là biểu tình băng lạnh trước đây.

Phương Nhu buồn bã nói: Chuyện này có những thứ người ngoài không thể biết được, trên bề ngoài, muội cũng giống như những nhân viên phục vụ khác, bọn họ đều không biết Mạc Văn Thành ngầm tặng hoa cho muội, mời muội đi ăn cơm, nói tóm lại, muội có thể khẳng định, không một ai có thể nghi ngờ muội được!

Bát tự của muội toàn dương, Mạc Văn Thành có thể tính toán ra, đương nhiên sư phụ của hắn ta cũng có thể tính toán ra được. Nếu như sư phụ của hắn ta biết được đồ đệ của mình thi triển giáng đầu thuật để cứu mỹ nhân kia, nhất định họ sẽ tìm ra được muội! Tôi cau mày nói.

Chắc là không đâu, hai ngày trước muội đã đi qua ngôi biệt thự bị cháy đó, ngôi biệt thự cơ bản đã cháy sạch sành sanh, điều thần kỳ là vụ cháy đó không hề ảnh hưởng đến những ngôi nhà của những người ở bên cạnh.

Những bức ảnh và dụng cụ thi triển pháp thuật của hắn ta đã bị thiêu rụi hoàn toàn, làm sao có thể phát hiện ra hắn ta đã sử dụng tà thuật được? đương nhiên họ không thể nghi ngờ đến muội được. Toàn bộ nhân viên trong cửa hàng chưa đến chục người, chức chắn không thể lần ra manh mối được! Sư muội bình tĩnh dùng lý trí để phân tích, về điểm này, sư muội còn giỏi hơn tôi nhiều.

Như vậy thì tốt! chúng ta bắt buộc phải đảm bảo an toàn, đối với những cao thủ đứng sau hắn ta, chúng ta không thể đối địch được, sau này chúng ta phải thật cản thận mới được!

Tôi gật đầu thở dài, có thể nói tạm thời chúng tôi vẫn được an toàn, muốn điều tra ra hung thủ đã sát hại đệ tử của họ cũng phải mất rất nhiều thời gian, thực tình tôi không muốn đối đầu với họ.

Sư huynh.... tóc của sư huynh...! hay là muội dẫn huynh đi nhuộm lại tóc đi! Đột nhiên Phương Nhu thay đổi đề tài, nhưng tôi có thể nhận thấy vẻ hối lỗi trên khuôn mặt của Phương Nhu.

Không cần đâu, để như thế này trông già dặn hơn, sư huynh đã nhập vào môn phái rồi, sau này huynh sẽ đi xem âm dương phong thủy, khu tà trảm sát, hàng ma diệt quỷ, như vậy có thể còn tốt hơn! Tôi xua tay gạt đi.

Sư muội Phương Nhu không nói gì nữa, sư muội cắm đầu xuống húp canh gà, điệu bộ của sư muội bây giờ trông ôn nhu hơn nhiều.

Tôi thở dài không nói gì nữa, có một người con gái ôn nhu như sư muội thật sự là quá tốt.

Tiểu Tiên đã ăn no, cô bé vui vẻ bay lượn bên mấy chiếc quan tài còn chưa kịp sơn, cô bé chơi đùa xem ra có vể rất vui thích. Đúng là quỷ có khác, nó thích nô đùa quanh mấy chiếc quan tài chưa sơn còn hơn ở trong nhà.

Sư phụ năm đó khi cứu sư huynh, chẳng phải là sư phụ đã tiện tay mang luôn cả quỷ quan về nhà hay sao, sao sư huynh không đem nó làm nhà cho Tiểu Tiên ở? Phương Nhu ngắm nhìn Tiểu Tiên đang nô đùa rồi quay sang hỏi tôi.

Bất giác tôi giật mình, sau đó thì vô cùng mừng rỡ.

Đúng rồi, đó là thứ đồ chuyên dùng để dưỡng quỷ, dúng chiếc quỷ quan đó làm nhà cho Tiểu Tiên thì quá thích hợp rồi!



Sư muội thông minh lắm! Sư huynh quên béng đi mất.....! Sau đó tôi vội vàng chạy đi, tôi lục lọi trong khắp gian phòng nhỏ nơi để bài vị của sư phụ.

Không bao lâu sau, tôi đã tìm thấy chiếc quan tài nhỏ mà ngày xưa tên giáng đầu sư đã dùng để chôn tôi.

Chiếc quan tài nhỏ này, dưới ánh điện. nó phát ra một màu đen vô cùng âm u.

Nhìn thấy chiếc quỷ quan này, bất giác trong lòng tôi lại dội về những ký ức vô tận.

Đương nhiên, những ký ức này đều là do sư phụ tôi kể lại cho tôi nghe. Như trước đây tôi đã từng nói, bát tự của tôi toàn âm, chính lagf sinh vào đúng giờ âm, ngày âm, tháng âm, năm âm.

Vừa mới lọt lòng, tôi đã bị tên giáng đầu sư bắt cóc, cho nên tôi không biết cha mẹ mình là ai, nhưng mà nơi mà tên giáng đầu sư đã bắt trộm tôi, trong đầu tôi vẫn còn nhớ như in.

Có thể nói, là do sư phụ đã nói lại cho tôi biết rất rõ ràng, nhưng suốt những năm tháng qua, tôi chưa bao giờ đi tới nơi đó, chỉ cần đi tới khu vực đó, nhất định tôi sẽ có thể tìm lại được cha mẹ đẻ của mình.

Cái nơi tôi bị chôn sống đó có tên là ‘Vạn hồn cốc’, ngày xa xưa nó là một bãi chiến trường, có rất nhiều những binh sỹ đã tử trận ở đó, trải qua năm tháng, nó đã trở thành một nơi hung địa nồng nặc âm sát.

Tên giáng đầu sư bỏ tôi vào trong quỷ quan, lão ta định chôn tôi ở trong vạn hồn cốc để chế luyện sách mệnh quỷ linh nhi. Kỳ thực, làm trẻ con cũng có cái hay của nó, ít nhất là lúc đó tôi chưa hiểu gì hết, cho nên không hề biết sợ.

Ở đây tôi sẽ kể cho mọi người nghe sơ qua về phương pháp chế luyện sách mệnh quỷ linh nhi.

Đầu tiên phải tìm cho được một đứa trẻ vừa mới sinh, đứa trẻ đó phải có ngày sinh bát tự đều là âm.

Trong thời gian một giờ đồng hồ khi đứa bé vừa mới được sinh ra, đem đứa bé bỏ vào trong quỷ quan, sau đó chôn xuống một nơi cực âm nhiều sát khí. Sau một thời gian, đứa bé sẽ bị chết đói, lấy oán niệm của đứa bé, hội tụ với âm sát ở nơi đó, thông qua quỷ quan dung hợp làm một, khi đó sẽ hình thành sách mệnh quỷ linh nhi.

Sau bốn mươi chín ngày, trên thế gian sẽ xuất hiện một con sách mệnh quỷ linh mnhi tàn độc nhất.

Vốn dĩ giáng đầu sư thọ mệnh đã ngắn, lại do chế luyện quỷ linh nhi lại bị giảm đi ba mươi năm dương thọ. Nếu như không có một lý do cần thiết, giáng đầu sư sẽ không chế luyện tà thuật này! thế mà tôi lại gặp phải chính tên giáng đầu sư này, đây đúng là số mệnh! Biết phải nói như thế nào nhỉ?

Cũng chính vì số mệnh này mà tôi được Đạo Hoa chân nhân cứu sống tôi và nhận tôi làm đồ đệ...

Những sự việc trên chính là nguyên nhân tại sao tôi không thể quên đi địa danh này. trong vòng một tiếng bị đặt vào trong quỷ quan, cũng chính là nói, nơi tôi sinh ra nằm cách địa danh này chừng một tiếng chạy xe.

Kết hợp với tình hình giao thông trong thời kỳ đó, có thể đoán định được nơi tôi sinh ra, có thể là phần lớn là trong bệnh viện. cho nên muốn điều tra ra thân thế của mình, trước tiên cần kiểm tra những bệnh viện xung quanh phù hợp với điều kiện đó, sau khi đã khoanh vùng, lúc đó sẽ tiến hành điều tra tỷ mỷ.

Dùng phương thức này để điều tra, nhất định tôi sẽ tìm ra cha mẹ tôi là ai, ngày hôm đó, để mất con trong bệnh viện chắc không có nhiều.

Nhưng cũng có khả năng tôi được sinh ra ngay tại nhà, do một bà mụ đỡ đẻ, thậm chí là bà mụ đó đã bị tên giáng đầu sư mua chuộc, cho nên mới thuận lợi bắt trộm tôi đi. Cũng có thể bị tráo đổi con, một bé gái khác bị thế vào chỗ của tôi, nếu làm như vậy sẽ tránh bị mọi người phát hiện ra.

Có lẽ là do tôi xem phim quá nhiều, cho nên tôi đã tưởng tượng ra đủ mọi nguyên nhân, tôi rất hiếu kỳ với xuất thân của mình. Nhưng nếu quả thật là tôi được sinh tại nhà, sau đó lại bị người ta tráo đổi, như vậy việc tìm ra thân thế của tôi còn khó hơn lên trời rồi!

Một tiếng đồng hồ chạy xe, không biết là nó sẽ liên quan đến biết bao nhiêu thôn bản đây, tôi sẽ phải điều tra từ đâu?

Hơn nữa, sư phụ thường nói, nếu thời cơ chưa tới, cho dù có đi điều tra cũng chỉ nhọc công vô ích. Cho nên suốt bao nhiêu năm nay, chúng tôi chưa bao giờ đi điều tra về việc này, chỉ là tôi vẫn nhớ như in địa danh vạn hồn cốc trong lòng mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play