Tôi lại nhìn mọi người rồi hỏi tiếp, ai quen biết Nhiệm Hà, có thể cùng tôi vào xác nhận cái thi thể này được không? Mắt trận này được sử dụng bằng thi thể người, không thể tùy tiện đem đốt đi được, nhất định phải báo cảnh sát, nếu không, sau này chúng ta sẽ không nói được với phía bên cảnh sát đâu!
Nói xong tôi đưa mắt nhìn mọi người chờ đợi.
Bọn họ đều là những học sinh mới, tôi thực sự không hy vọng họ có thể nhận ra được, bởi cô gái này bị mất tích khi còn chưa khai giảng, có điều tôi cũng đã quên mất điểm này.
Học trưởng, tôi nhận ra được Nhiệm Hà, năm ngoái tôi bị đúp, tôi đã từng nói chuyện với Nhiệm Hà.
Một nữ sinh có mái tóc nhuộm vàng hoe bước lên nói.
Tôi vỗ vỗ vào trán thầm mắng mình ngu ngốc, chẳng phải tôi cũng là học sinh lưu ban hay sao? Thôi được, để cô bé vào nhận diện thử xem, xem có đúng là Nhiệm Hà không?
Tôi lấy từ trong ba lô ra một chiếc khẩu trang rồi đưa cho cô ta, cả hai chúng tôi đều đeo khẩu trang và găng tay, tránh để lại vân tay trên thi thể, tránh cho việc sau này tôi lại bị cảnh sát gọi lên vì đã để lại dấu vân tay.
Đáng lẽ đốt cháy cái thi thể làm mắt trận đi là biện pháp tốt nhất, nhưng mà ở đây lại có liên quan đến mạng người, tôi không thể sử lý như thế được, để cho cảnh sát mang thi thể đi cũng như vậy.
Có điều phải đợi đến khi tôi đã sử lý xong mọi việc ở đây đã.
Đừng sợ, đã có tôi ở bên cạnh bảo vệ, tôi cầm thanh kiếm gỗ đào trên tay rồi động viên cô gái.
Tôi tin ở học trưởng! Cô gái đáp.
Hít một hơi dài, tôi mở cửa căn phòng 304 ra, hai chúng tôi cùng bước vào bên trong.
Thoạt đầu khi mới nhìn thấy thi thể còn có chút sợ hãi, nhưng bây giờ thì không còn đáng sợ như lúc trước nữa rồi.
Có lẽ thi thể này đã được thi qua pháp thuật, cho nên thi thể vẫn được bảo quản rất tốt. thi thể của cô gái nằm đó, ngoại trừ phần đầu, thân thể của cô gái vẫn còn đang được gói trong túi nylon, cho nên trông cũng không đáng sợ lắm, không có cảnh tượng máu me lênh láng, chẳng qua là điệu bộ của khuôn mặt có chút đáng sợ mà thôi.
Cái thi thể đó vẫn nằm yên bất động.
Tôi đi phía đằng trước, cô gái đi phía sau, chúng tôi bước lại gần thi thể, tiếp theo tôi dùng mũi kiếm gạt mấy sợi tóc lòa xòa trên khuôn mặt của thi thể, khiến cho toàn bộ khuôn mặt lộ hẳn ra.
Đây là một khuôn mặt rất xinh đẹp, chỉ có điều đã mất đi hoàn toàn sức sống.
Hu hu...đúng là Nhiệm Hà rồi! Cô gái đứng phía sau tôi không nén nôt bật lên tiếng khóc, hiển nhiên cô ta đã nhận ra, cái thi thể đang nằm yên trên mặt đất chính là Nhiệm Hà.
Tôi thở một hơi dài rồi lấy ra một mảnh vải trắng phủ lên trên thi thể.
Được rồi, chúng ta ra ngoài đi! Tôi động viên cô gái rồi nói.
Nhiệm Hà.... hu..hu...! cô gái vẫn còn đang khóc rất thương tâm.
Không biết từ lúc nào, bên ngoài cửa đã có rất nhiều nữ sinh đứng vây quanh. Thoạt đầu là sợ hãi, tiếp theo là phẫn nộ, một cô gái xinh xắn như vậy, thế mà lại bị người ta sát hại, rồi đem giấu thi thể lên trên trần nhà tầng ba suốt mấy tháng, quả thật là quá tàn nhẫn!
Tôi dìu cô gái ra khỏi phòng, đóng cửa phòng lại, tôi nói với mọi người: Đã xác nhận rồi, đây chính là thi thể của Nhiệm Hà, tôi nghĩ là Nhiệm Hà vô tình đã biết được việc xấu của bọn họ, cho nên cô ta đã bị ra tay tàn độc.
Về sau, vì bọn họ cần có một thứ để làm mắt trận, họ đã đem thi thể của Nhiệm Hà để thi pháp, đồng thời giấu thi thể lên trên trần căn phòng 304 này. thi thể của một nữ nhân được đem ra làm mắt trận, trận pháp sẽ càng trở nên hung hiểm hơn. Lũ ác nhân này, việc làm thương thiên bại lý như vậy mà họ cũng dám làm!
Tôi vô cùng phẫn uất nói.
Bởi nơi đây là trường biểu diễn nghệ thuật, những nữ sinh ở đây đều là những cô gái xinh đẹp, trong tương lai họ sẽ trở thành những ngôi sao biểu diễn, nếu như tôi không phát hiện ra, tất cả các nữ sinh ở đây sẽ âm thầm biến khỏi thế gian, thực tại khiến cho người ta phải bi thương.
Nghe tôi xác nhận thân phận của tử thi, nỗi sợ hãi của các nữ sinh cùng giảm đi rất nhiều, tiếp theo là những câu nói thương xót cho người con gái tội nghiệp kia. Những tiếng mắng chửi nguyền rủa cũng bắt đầu vang lên.
Việc việc đã tiến triển ngoài sự định liệu của tôi, vón dĩ chỉ cho rằng đó chỉ là một cục thế dẫn quỷ trận thông thường, hiện tại đột nhiên lại phát hiện ra một thi thể, bản chất của sự việc đã bị biến đổi, tôi không thể tùy ý xử lý nữa rồi.
Chưa cần phải nói án mạng này cần phải sử lý theo trình tự pháp lý, chỉ cần nói cái thi thể này chính là của Nhiệm Hà, một nữ sinh đã mất tích cách đây hơn hai tháng, cũng đủ để bất kỳ ai không thể nhúng tay vào dược nữa rồi.
Được rồi, mọi người hãy yên tĩnh đi, đừng chửi rủa nữa! Tôi day day hai bên thái dương rồi nói với mọi người, đến lúc này mọi người mới bắt đầu yên tĩnh lại, mọi ánh mắt bắt đầu đổ dồn vào tôi.
Phòng 304 đã trở thành hiện trường của một vụ hung án, chúng ta cần phải bảo vệ hiện trường, tránh để cho rắc rối đến việc điểu tra của cảnh sát, cho nên cái thi thể này chúng ta không thể xử lý được!
Vì không thể xử lý được mắt trận, chúng ta sẽ không hoàn toàn phá được dẫn quỷ trận, nhưng sau khi báo cảnh sát, thi thể được mang đi, hiệu quả cũng sẽ phát huy.
Mất đi mắt trận, buổi tối, những con quỷ nước áo đỏ kia sẽ không thể tìm tới đây được!
Còn nữa, để bố trí được cục trận dẫn quỷ trận, bọn họ còn cần đến những hình người nộm có ghi ngày sinh bát tự của mọi người, những thứ này nhất định được chôn giấu ở trong Long Liễu thôn, nó có tác dụng khiến cho quỷ nước nhận biết được mọi người. một khi chúng ta còn chưa sử lý được những hình nộm này, những con quỷ hồn sẽ nhớ được mọi người, cho nên nhất định phải sử lý cẩn thận, đồng thời mọi người phải tự tay xóa đi ngày sinh bát tự của từng người. chỉ có như vậy mọi người mới không còn lên quan gì đến quỷ nước nữa. Cho dù dẫn quỷ trận chưa bị phá, mọi người đều có thể chuyển nguy thành an!
Còn về cái thi thể này, sau khi chúng ta từ Long Liễu thôn trở về, khi đó chúng ta hãy báo cho cảnh sát để sử lý. Trước mắt, chúng ta cần phải tới Long Liễu thôn để sử lý những hình nhân đã!
Tôi nhìn mọi người rồi chầm chậm đưa ra kế hoạch.
Hình nhân gỗ dán ngày sinh bát tự của chúng ta? thật là ác độc! Chu Tĩnh kinh sợ kêu lên.
Đúng vậy! Đám người này rất đáng chết! Sự giận dữ của các nữ sinh đã lên đến đỉnh cao.
Nhưng mà ngày sinh bát tự của chúng ta, làm sao bọn họ có thể biết được? mấy nữ sinh nghi ngờ nhìn nhau.
Đúng vậy, ngày sinh chúng ta ghi trong lý lịch đều là ngày tháng năm dương lịch, làm thế nào mà bọn họ lại có thể biết được?
Các nữ sinh tỏ ra rất nghi ngờ nhìn nhau.
Tôi xua tay nói với mọi người: Các cô nương, trong số bọn họ có Long kính tiên sinh, chỉ cần hao phí một chút dương thọ, ông ta có thể đoán ra toàn bộ ngày sinh bát tự của từng người.
Thật là đáng ghét!
Hiểu Lan nắm chặt tay vung lên, tôi biết, nếu như có long kính tiên sinh ở đây, nhất định bị cô gái này đánh cho bầm dập.
Hỗn loạn một hồi, tôi dẫn đầu đoàn nữ sinh rời khỏi ký túc xá nữ, chúng tôi đi tới Long Liễu thôn, nơi có vô vàn nguy hiểm còn đang chờ đợi chúng tôi ở phía trước.
Đúng vào lúc này, các nữ sinh nghe thấy những âm thanh kỳ quái vang lên.
Mấy nữ sinh đi phía trước bất ngờ run rẩy lùi lại, bởi vì lúc này trong phòng 304 đang vang lên những tiếng lạo xạo, âm thanh này nghe giống như có người đang dùng móng tay cạo lên gạch ngói, nghe vô cùng rợn tai.
Học trưởng! Chu Tĩnh bước lại gần chỗ tôi, cô ta kéo lấy ta tôi rồi lắp bắp nói: Chính.... chính là âm thanh này.... tôi đã từng nghe qua rồi!
Tôi không giằng tay Chu Tĩnh ra, lúc này tôi cần phải làm chỗ dựa cho Chu Tĩnh, đây là việc một người đàn ông nên làm. Tôi kéo tay cô ta lùi lại phía sau lưng, sau đó ra hiệu cho tất cả mọi nữ sinh đứng về phía sau lưng tôi.
Trong phòng 304 vẫn không ngừng vang lên những tiếng kêu ghê rợn, trong đầu tôi bất giác nghĩ đến cảnh trá thi dưới mộ khi Bạch Nham Lang đào mộ con nữ quỷ, trong lòng tôi hồ nghi bất định,
Chẳng lẽ thi thể Nhiệm Hà trong phòng 304 đã biến thành trá thi rồi? Không thẻ như thế được chứ, tôi cùng cô gái nhuộm tóc vàng đi vào trong đó, tôi đã bấm chỉ quyết không chế hơi thở của người sống, không để cho tiếp xúc với thi thể. hơn nữa, Nhiệm Hà chết cũng đã hơn hai tháng rồi! Thông thường biến thành trá thi chỉ trong khoảng thời gian bảy ngày sau khi chết,.....ngoại trừ hai cái đầu lâu ở thị trấn Tất Đóa Thủy bị người ta làm phép ra, mọi trá thi khác đều phải theo một quy luật như vậy.
Bất chợt tôi nhớ ra, đây là cục thế dẫn quỷ trận, bị quỷ trận ảnh hưởng, thi thể của Nhiệm Hà không hề thối rữa, hiện tại rất có khả năng đã biến thành trá thi rồi!
Tôi ra hiệu cho mọi người lùi lại phía sau, đồng thời quan sát nồng độ biến hóa của sát khí trong không khí, tôi nhận thấy sát khí đang ngày một nồng đậm hơn. Đây chính xác là hiện tượng trá thi, nhưng mà tại sao lại biến thành trá thi đây? Chỉ có mở cửa ra mới có thể biết được.
Tôi lấy từ trong ba lô ra một chiếc bình nhỏ, cẩn thận mở nút ra, tôi đổ ra một chút bột màu trắng.
Đây chính là một loại ‘Diêm pháp’, được dùng bằng muối to thiên nhiên, hồn hợp với một số phù triện đặc thù, sau đó lại luyện chế trên lửa. Loại pháp diêm này rất có tác dụng đối với trá thi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT