Tiểu Tiên, ta không thể để cho cháu bị hồn phi phách tán, cháu phải tiếp tục sống, ta sẽ giúp cháu được đầu thai chuyển thế!

Tôi vội vàng niệm chú ngữ, đồng thời cắn rách đầu lưỡi, tiếp theo tôi phun một bụm máu lên thân hình đang trở lên mờ nhạt của Tiểu Tiên. Đây là tinh huyết của tôi, được hòa trộn với một hy vọng mãnh liệt, bằng mọi giá tôi phải cứu sống được Tiểu Tiên.

Thân hình đang dần dần mờ nhạt của Tiểu Tiên bông rùng mình một cái, sau đó hình ảnh của cô bé lại trở lên rõ nét, có điều lúc này Tiểu Tiên đã bị mất đi ý thức, nó vẫn nhắm mắt không tỉnh lại. nhưng tôi biết, tôi đã giữ lại được mạng sống cho Tiểu Tiên, cho dù tôi sẽ bị suy giảm đi năm năm dương thọ.

Bởi tôi đã niệm đến một loại cấm chú trong dưỡng quỷ thuật. dùng tinh huyết của chính mình cùng chúc nguyện để chữa thương thế cho quỷ hồn, lập tức sẽ có công hiệu, nhưng mức độ tổn hại sẽ rất lớn, ít nhất thì tôi cũng bị giảm đi năm năm thọ mệnh, nhưng tôi không hối hận!

Tôi vẫy tay một cái, hình bóng của Tiểu Tiên lập tức bị thu vào trong người giấy. Tiểu Tiên đã cứu tôi một mạng, kể từ nay về sau, Tiểu Tiên sẽ là thân nhân của tôi, tôi nguyện vì Tiểu Tiên mà hy sinh tất cả.

Ngũ quỷ câu hồn giáng, phá!

Bên tai tôi truyền đến một tiếng kêu đau đớn, không còn nghi ngờ gì nữa, lúc này Mạc Văn Thành đang phải chịu đau đớn đến tột độ, một khi giáng thuật đã bị phá, nó sẽ quay lại tấn công người thi giáng, Mạc Văn Thành có muốn sống được cũng không còn cơ hội nữa rồi!

Nghĩ đến đây tôi vô cùng vui mừng.

Đồ khốn! Ngươi dám phá giáng thuật của ta? ta sẽ khiến cho ngươi chết không có đất chôn! Giọng điệu âm độc của Mạc Văn Thành vang lên, giọng nói của hắn ta mang theo nỗi uất hận vô cùng.

Mạc Văn Thành, ngươi vẫn còn đủ sức lực để mắng người nữa hay sao? Bị giáng thuật tấn công ngược có vui vẻ không? Tôi nhếch mép nói, đồng thời thanh kiếm gỗ đào trên tay tôi tiếp tục chỉ vào người sư muội.

Cấp cấp như luật lệnh!

Cùng với sự thúc động của chú ngữ, một đạo phù chú trong lòng bàn chân của sư muội lại tiếp tục bốc cháy, công cuộc khu trừ tình giáng bắt đầu đi đến giai đoạn thứ hai.

Không! Không! Không! Ta chỉ còn thiếu một người cuối cùng này, ta không thể chịu thua được! Ha ha, ta sẽ giết chết ngươi!

Giọng nói uất hận của Mạc Văn Thành lại truyền tới tai tôi, trong mắt tôi lập tức nhìn thấy hơn chục luồng sương màu đen đỏ từ phương xa lao tới, những luồng sương này xuyên qua trận pháp lao thẳng về phía tôi.

Đây chính là sức mạnh của giáng thuật, nếu chẳng may bị trúng đòn, người trúng đòn lập tức sẽ bị chết.

Lập tức ba đạo khu quỷ phù được tôi quăng ra. Ba tiếng nổ trầm đục vang lên, những luồng sương đen đỏ lập tức bị biến mất, trong một chiêu này, cả hai đều ngang sức ngang tài.

Đủ các loại giáng thuật từ phương xa vẫn ào ào lao tới, tôi sử dụng phù chú và chú ngữ, đồng hời bước chân di chuyển theo bộ cương đạp đấu hóa giải từng đợt, từng đợt.

Bốn đạo phù trên người sư muội đã bốc cháy, chỉ còn lại một đạo phù cuối cùng tại mi tâm nữa là hoàn thành, đến lúc đó, bị giáng thuật tấn công ngược, Mạc Văn Thành tất phải chết!

Đương nhiên Mạc Văn Thành hiểu được điều này, hắn ta càng điên cuống tấn công, khiến cho tôi phải chống đỡ vô cùng vất vả.

Đến bây giờ thì tôi đã cảm nhận được, pháp lực của Mạc Văn Thành phải gấp hơn hai lần pháp lực của tôi, sở dĩ tôi có thể chống đỡ được, chẳng qua là tôi đã có sự chuẩn bị đầy đủ từ trước, không phải vào thế bị động như hắn ta.

Trong binh thư đã nói rõ, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. tôi đã biết rõ ràng về hắn ta, ngược lại đến tôi là ai hắn cũng không biết, cho nên mới rơi vào thế hạ phong.

Tuy rằng sư muội bị trúng phải giáng thuật của đối phương, nhưng mà đối phương lại không hiểu chút gì về thân phận và bối cảnh của sư muội. Mạc Văn Thành chỉ coi sư muội là một đối tượng phù hợp với mục tiêu, cho nên đã vội vàng manh động ra tay.

Vì muốn cho mỹ nhân đang ngủ trong quan tài mau chóng tỉnh dậy, hắn ta đã làm bấp chấp mọi thủ đoạn, cũng giống như tôi đối với sư muội, bất cứ giá nào tôi cũng dám đánh đổi.

Lúc này trong đầu của Mạc Văn Thành vô cùng sốt ruột, càng sốt ruột thì lại càng dễ sai lầm, Mạc Văn Thành không hề biết rằng tôi và sư muội là đồng đạo, cho nên mới dám hạ tình giáng, đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho hắn ta rơi vào thế bị động.

Còn một nguyên nhân nữa là tôi chủ động ra tay, còn hắn ta bị động đối phó.

Chỉ cần tôi không bị chết, tôi sẽ có thể khống chế mọi hành động của sư muội, không để cho Phương Nhu tiếp xúc được với hắn ta.

Nếu không có được tinh huyết của sư muội, hắn ta sẽ không hoàn thành được bước cuối cùng, nghĩ tới điểm này, thử hỏi làm sao mà hắn không sốt ruột cơ chứ?

Chính vì những nguyên nhân trên, cho nên sức tiến công của hắn ta bị ảnh hưởng nghiêm trọng, còn tôi thì có thể chống đỡ được những đợt tiến công của hắn ta.



Đồ khốn kia..... ngươi dám đối địch với ta, ngươi có biết đằng sau ta là ai không?.... ngươi dám đắc tội với ta, ta sẽ khiến cho ngươi phải đọa xuống mười tám tầng địa ngục, không bao giờ có cơ hội thoát thân!

Liên tục công kích mà không đánh bại được tôi, Mạc Văn Thành bắt đầu giở trò uy hiếp.

Mạc Văn Thành, ngươi đem sư môn ra để dọa ai cơ chứ? loại hành vi này của ngươi, chỉ cần sư môn của ngươi biết được, tất sư môn của ngươi cũng sẽ giết chết ngươi, chắc ngươi phải biết rõ điều này chứ? Tôi đáp lại.

Trong các giáng đầu đại tông sư đều rất trọng danh dự, nhưng đã bị hành vi của ngươi bôi bẩn lên danh dự rồi, ngươi thử nói xem, ngươi có mặt mũi nào nói chuyện này với sư môn không? Ha...ha...ha...!

Tôi chọc tức hắn ta, trong lòng rất thích thú, tôi vung thanh kiếm lên, một âm hồn đang lao tới lập tức hóa thành tro bụi.

Ngươi.....!

Hiển nhiên Mạc Văn Thành bị tôi nói đúng điểm yếu, hắn vội vàng phát động tiến công tôi, mà không phản bác được một lời nào.

Tôi đã đoán đúng, Mạc Văn Thành đã sử dụng tà pháp, phạm vào điều đại cấm kỵ của sư môn. Nếu không cho sư phụ biết còn tốt, nếu như để cho bậc trưởng bối biết được, không cần tôi phải ra tay, những giáng đầu sư kia cũng sẽ lấy mạng của hắn.

Vẫn là câu nói đó, không phải bất cứ giáng đầu sư nào cũng là kẻ xấu, có rất nhiều người đức cao vọng trọng, trong lòng luôn mang theo thiện niệm.

Pháp thuật và môn phái không có tiêu chuẩn của chính tà, chỉ có con người mới phân biệt chính tà.

Phi giáng, thúc động!

Trong tai tôi nghe thấy tiếng hô của Mạc Văn Thành, bất giác tôi giật mình kinh hãi.

Bởi phi giáng chính là phi đầu giáng, cũng chính là một thứ tà thuật tàn độc nhất, nghe nói trong số giáng đầu sư không có mấy ai dám luyện pháp môn này, bởi nó rất dễ khiến cho người chế luyện phải vong mạng.

Nhưng chỉ cần luyện thành, lực sát thương của nó vô cùng kinh khiếp

Ngươi biết sử dụng phi đầu giáng? Tôi ngạc nhiên hỏi hắn ta.

Ha...ha...ha..., ngươi lập tức sẽ hiểu được thôi, ta muốn xem ngươi rốt cuộc là ai? Ta nhất định sẽ giết chết ngươi!

Giọng nói ác độc của Mạc Văn Thành truyền tới khiến cho tôi tái cả mặt.

Cũng đúng vào lúc này, tôi có cảm giác như Tiểu Tiên đã tỉnh lại.

Tôi vô cùng mừng rỡ, bởi vì giáng đầu sư khi thi triển phi đầu giáng, khi chiếc đầu lâu đã ly rời thân thể, cái thân thể không đầu còn lại đó sẽ vô cùng yếu ớt, chỉ cần một đứa trẻ con cũng có thể giết chết được giáng đầu sư.

Mà lúc này Tiểu Tiên cũng đã tỉnh lại, chính là lúc tôi có thể thi triển nhiếp quỷ thuật rồi.

Việc không chậm trễ, tôi vội vàng thầm dặn dò Tiểu Tiên, sau đó đưa cho Tiểu Tiên một đạo phù.

Tiểu Tiên hấp thu được tinh huyết và năm năm dương thọ của tôi. lúc này cô bé đã hoàn toàn khỏe mạnh, nó lập tức cảm ứng được lời dặn dò của tôi, rất nhanh thân hình nó đã biến mất. Tiểu Tiên đã đến ngôi biệt thự của Mạc Văn Thành.

Tôi đưa cho Tiểu Tiên mang theo một đạo ngũ lôi phù, đó là một loại phù chú có tính công kích mạnh nhất.

Mạc Văn Thành không nuôi dưỡng hộ thân âm quỷ, tôi cho Tiểu Tiên tới nơi đó là hoàn toàn phù hợp.

Trong giáng thuật có rất nhiều môn phái, thủ đoạn của mỗi môn phái cũng đều không giống nhau, có rất nhiều loại giáng thuật, bao gồm linh giáng, chú giáng, quỷ giáng...vv.

Nhưng bất luận là môn phái nào đi chăng nữa, việc chế luyện phi đầu giáng đều bị quy kết là tà thuật

Nguyên nhân của nó rất đơn giản, các giáng đầu sư tu luyện phi đầu giáng, nhất định trong thời gian tu luyện môn tà thuật này, hàng ngày phải hút tinh huyết của thai nhi đang còn trong bụng mẹ để nân cao công lực. đây chính là một việc làm vô cùng thất đức, cho nên rất ít giáng đầu sư tu luyện môn tà pháp này.



Còn một điều nữa, trong quá trình tu luyện, các giáng đầu sư sẽ dùng đầu mình thoát ly khỏi cơ thể để đi tìm hút máu, vì giáng đầu sư sử dụng pháp lực để trấn áp sinh vật mà hút máu, những sinh vật đó rất khó có thể chạy thoát, nếu vận khí tốt thì còn chạy được, nếu vận khí không tốt thì phải bỏ mạng.

Những giáng đầu sư này sát sinh rất nhiều, thực sự tôi không thể tưởng tượng được rằng tôi đang phải đối mặt với một giáng đầu sư.

Mạc Văn Thành biết sử dụng phi đầu giáng, điều đó nói lên rằng, ngoài chín mươi tám người con gái đã chết trong tay hắn, còn có vô số những người đã phải bỏ mạng vì thuật phi đầu giáng của hắn ta.

Nghiệt chướng, đây tuyệt đối là nghiệt chướng!

Trong các môn phái giáng thuật tuyệt đối cấm các đệ tử luyện chế phi đầu giáng, bởi nó sẽ gây ra những việc thương thiên hại lý.

Mạc Văn Thành! Ngươi nhất định phải chết! tôi hét lên.

Từ nhỏ đến lớn, tôi chưa hề giết hại một ai, nhưng hôm nay Mạc Văn Thành sẽ phải chết trong tay tôi, bởi hắn không đáng được gọi là con người, gọi hắn là ma có khi còn không đủ tư cách nữa! Nếu trời xanh không ra tay trừng trị hắn, vậy thì tôi sẽ ra tay!

Vì muốn quấy nhiễu không cho hắn tác pháp, tôi phải làm một điều gì đó.

Tiểu Tiên mang theo ngũ lôi phù đã lọt vào trong biệt thự của Mạc Văn Thành, vì muốn bảo vệ cho Tiểu Tiên, nhiệm vụ của tôi là thu hút sự chú ý của hắn.

Tôi lấy ra mấy con gà trống, trong lòng thầm nói với mấy con gà: Tao xin lỗi nhé! Tiếp theo tôi dùng dao giết mấy con gà, sau đó đem tiết gà bôi đầy lên chiếc mõ, tôi bắt đầu ra sức gõ mõ.

Mấy đạo ‘Loạn thần phù’ đã được tôi quăng ra.

Đây là một loại phù triện chuyên dùng để làm rối loạn tâm trí đối phương, nó rất khó chế luyện. những đạo phù này đều là sư phụ để lại cho chúng tôi, cũng không có nhiều. Tôi chưa bao giờ họa thành công loại phù triện này, nhưng mà lúc này không còn thời gian để suy nghĩ nhiều nữa rồi. một tay tôi gõ liên hồi vào chiếc mõ, tay còn lại liên tục biến đổi chỉ quyết, trong miệng hô lên: Mạc Văn Thành, đại hạn của ngươi đã đáo đầu! Cấp cấp như luật lệnh!

Bùng! Bùng! Bùng!

Ba tiếng nổ vang lên, mấy đạo loạn thần phù bị nổ tung, mấy đạo hồng quang từ trong nhà xuyên vút qua màn mưa lao thẳng vào người Mạc Văn Thành, đây chính là cách quấy nhiễu tinh thần mạnh nhất đối với hắn ta trong lúc thi triển giáng đầu thuật.

A.....!

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Mạc Văn Thành tức tôi chửi: Thằng khốn kiếp, ngươi tưởng mấy đạo phù này có thể ngăn trở ta sử dụng phi đầu giáng hay sao? Phi đầu giáng của ta đã luyện thành, một khi đầu ta bay đi, cho dù là nước lửa, đao thương cũng không thể làm cho ta bị thương, ta sẽ cắn nát ngươi thành trăm mảnh!

Ta sẽ hút cạn máu của nhà ngươi, ha...ha...ha...! Trấn! Phi đầu giáng, xuất!

Mạc Văn Thành bạt mạng chống lại mấy đạo loạn thần phù, sau đó hắn tiếp tục thi triển phi đầu giáng.

Phi đầu giáng một khi đã xuất, chiếc đầu đó sẽ vô cùng nguy hiểm, nhưng sau khi đầu đã lìa thân thể thì cái thân thể đó sẽ ra sao? Nó chỉ còn là một khối thịt mà thôi!

Nhưng đúng vào lúc đó, bên tai tôi vang lên tiếng kêu của hắn ta: Không xong rồi!

Ùng oàng!

Một tiếng nổ xé màng nhĩ vang lên trong tai tôi, tôi biết, nhất định là Tiểu Tiên đã dùng ngũ lôi phù đánh vào đầu Mạc Văn Thành khi hắn ta chuẩn bị ly thể rồi, đây đúng là Tiểu Tiên đã lập được công lớn rồi! bất giác tôi vô cùng mừng rỡ.

Ngươi chính là dưỡng quỷ sư? ..... nhưng ngươi đừng vội đắc ý, sư phụ ta sẽ nhất định sẽ tìm được ngươi, ngươi cứ chờ chết đi, ta sẽ đợi ngươi dưới âm phủ! Ha...ha...ha....

Tiếng cười đau đớn tuyệt vọng trong tai tôi truyền tới, một lát sau thì hoàn toàn yên tĩnh....

Tôi biết, nhất định Mạc Văn Thành đã bị trọng thương rồi!

Một lát sau Tiểu Tiên yếu ớt bay trở về, nó vui mừng thông báo với tôi: Tiểu Tiên thành công rồi, Tiểu Tiên đã đánh cho hắn ta nát đầu ra rồi, tôi thành công rồi!

Tiểu Tiên vô cùng sợ hãi Mạc Văn Thành, nhưng đến giờ cô bé đã nhận ra, Mạc Văn Thành chỉ là một con hổ giấy, có thể dễ dàng sát hại, cho nên cô bé vô cùng vui sướng.

Tôi giơ một ngón cái lên khích lệ Tiểu Tiên, tiếp theo tôi bắt đầu lắc chuông, chân đạp bộ cương đạp đấu, thanh kiếm gỗ đào chĩa vào người sư muội, bắt đầu xuất động pháp quyết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play