Khu trục tình giáng, trong Mao Sơn quỷ môn thuật của chúng tôi có một phương pháp rất độc đáo, nhưng vẫn cần phải khai đàn thiết pháp. Mà về phương diện này, tôi mới chỉ là nắm được về lý luận, chưa hề có thực tiễn. khai đàn tác pháp chính là cách không đấu pháp với Mạc Văn Thành. Một khi tôi bị thất bại, sẽ dẫn động đến giáng đầu sư công kích, khi đó nếu tôi không chết cũng trọng thương.
Ngược lại, nếu tôi khu trục được tình giáng thành công, như vậy cái tên Mạc Văn Thành đáng chết sẽ phải chết!
Một khi tà thuật bị phá, người thi thuật có muốn sống cũng khó.
Sức phản lại của thi dầu giáng vô cùng ghê gớm, không cần phải nói, những người trong đạo thuật đều có thể biết được.
Trước mắt, tôi nắm được một yếu tố, đó là tôi ở chỗ tối, Mạc Văn Thành ở chỗ sáng.
Đối phương không hề biết đến sự tồn tại của tôi, bất thình lình có người tác pháp khu tình giáng, ít nhất về phương diện phản ứng hắn ta còn chậm hơn tôi. trong khoảnh khắc đó chính là thời gian quyết định thắng bại của đôi bên.
Vì sư muội, tôi chấp nhận nguy hiểm!
Tranh thủ lúc Mạc Văn Thành còn chưa đề phòng, tôi sẽ phát huy đủ mười thành công lực để phá pháp, tôi cũng hiểu rất rõ, càng kéo dài thời gian, thời cơ chiến thắng của tôi càng ít đi.
Tất cả mọi thứ pháp khí cần thiết đều đã được tôi chuẩn bị đầy đủ, đương nhiên kiếm gỗ đào thì không thể thiếu được, mấy chục đạo phù chú đã được tôi đặt vào đúng các vị trí cần thiết, một lát nữa thôi, khi tôi bắt đầu phát động tấn công, nó sẽ phát huy được uy lực của ‘Phục ma bí trận’.
Những nơi trong trận pháp, tôi đã chôn xuống những chiếc cọc làm bằng gỗ đào, đây đều là những trận pháp mà ngày trước đã được sư phụ truyền dạy, ngày trước tôi cũng đã bầy đặt thành công những trận pháp này.
Dùng gỗ đào để bày đặt trận pháp, uy lực của trận pháp sẽ tăng lên rất nhiều.
Phục ma bí trận là một loại trận pháp có uy lực mạnh nhất để khu trục giáng đầu thuật, ngày trước sư phụ đã nói rất nhiều về tính trọng yếu của loại trận pháp này, mà tôi còn nắm được trận pháp này giỏi hơn cả chiêu hồn trận.
Đương nhiên không thể so sánh được với sư phụ, nếu sư phụ tôi mà sử dụng trận pháp này, cho dù là giáng đầu sư giỏi nhất trên thế gian, chỉ cần nghe tên cũng đã phải bỏ của chạy lấy người rồi! mà tôi sử dụng loại trận pháp này, mới chỉ đạt được ba phần mười của sư phụ.
Trước khi thúc động trận pháp, tôi họa lên trên trán một đạo huyền âm phù, tiếp theo tôi khai mở âm dương nhãn.
Cách không đấu pháp, cần phải khai mở âm dương nhãn, như vậy mới có thể quan sát được những đòn công kích của đối phương, nếu không khai mở âm dương nhãn, có khi bị trúng đòn của đối phương cũng không biết.
Âm dương nhãn, âm nhãn có thể nhìn thấy những thứ tà vật như ma quỷ, còn dương nhãn có thể nhìn thấy hình thế, hướng tới của những đòn tấn công.
Ví dụ trong quá trình thúc động đòn tấn công, nếu như khai mở dương nhãn, khi đó sẽ có thể nhìn thấy rõ ràng, đối phương đang tấn công mình như thế nào, trên thực tế, nó diệu dụng vô cùng.
Làm xong các bước chuẩn bị, tôi bước tới vách tường phía sau bài vị của sư phụ, tôi mở ngăn bí mật lấy cuốn Mao Sơn âm dương quỷ môn thuật ra.
Trong ánh đèn vàng của đèn điện, tôi lật giở lại cuốn sách một hồi, tôi muốn tìm ra những ghi chép về phương pháp chống lại giáng đầu thuật, tiếp theo tôi dừng lại ở phần ‘Ngự thi bí thuật’, trong đó có ghi chép cách ngự thi đấu pháp với người khác.
Ngự thi bí thuật là một tuyệt chiêu chuyên dùng để phá trừ giáng đầu thuật.
Điều đáng tiếc là tôi chưa hề luyện chế thi thuật, cho nên cơ bản không có giá trị gì. Xem ra trong cuốn bí kíp này không còn những biện pháp khác nữa rồi. cũng đúng thôi, những thứ cần dạy thì sư phụ đã dạy cho chúng tôi rồi.
Đúng lúc tôi vừa đinh gấp cuốn bí kíp cất đi, đột nhiên có một cơn gió thổi tới, cuốn sách bị gió lật giở đến một trang nói về thuật dưỡng quỷ.
Tôi đưa mắt nhìn vào, bất chợt đôi mắt của tôi sáng lên. Trong môn pháp dưỡng quỷ sát địch có một bí thuật được gọi là Quỷ nhiếp thuật.
Tôi vội vàng ghé mắt vào đọc, bí thuật ‘Quỷ nhiếp thuật’ này chính là lợi dụng những quỷ hồn do chính bản thân nuôi dưỡng, nó sẽ mang theo đạo pháp tới tấn công địch thủ.
Đây là một chiêu rất nguy hiểm về pháp thuật, nếu như sử dụng không hợp lý, con quỷ hồn mà mình nuôi dưỡng sẽ bị tan hồn nát phách. Nhưng nếu sử dụng tốt, sẽ có một tác dụng xuất kỳ bất ý, có thể lấy yếu thắng mạnh.
Về nguyên tắc cơ bản, khi áp dụng pháp thuật này, đúng vào giờ phút quan trọng nhất, hai bên đang trong lúc không phân biệt thắng bại, quỷ hồn mà mình nuôi dương sẽ mang theo phép thuật, nấp bên cạnh đối phương, xuất kỳ bất ý tung ra một đòn tấn công, khiến cho đối thủ sẽ bị trọng thương.
Điều cần phải chú ý là, tốt nhất là phía địch không có những con quỷ hồn được nuôi dưỡng đang bảo vệ bên cạnh, nếu không, rất dễ bị phát hiện.....
Trong phần pháp môn này nói về phương pháp sai khiến quỷ hồn tác chiến, lần đầu tiên tôi đã không chú ý đến, bây giờ nghĩ lại, bất giác tôi vô cùng vui mừng, nếu chiếu theo pháp môn này, Mạc Văn Thành nhất định sẽ bị bại trận.
Nghĩ đến trang sách bị gió bất ngờ lật đến, tôi nghĩ rằng sư phụ đã hiển linh rồi. tôi quỳ xuống khấu đầu trước linh vị của sư phụ. Tôi phát thệ trước linh vị của sư phụ, suốt đời sẽ bảo vệ sư muội, sau đó mới đem cất cuốn sách vào chỗ cũ.
Rời khỏi gian nhà nơi cuối vườn, tôi đi đến gian phòng nơi sư muội đang bị trói, tôi chuẩn bị khai đàn tác pháp để khu trừ tà giáng.
Lần này tôi sẽ chính thức khai đàn tác pháp, quyết đấu với giáng đàu sư, tôi buộc phải bố trí pháp đàn theo một cách nghiêm túc, trước tiên tôi sẽ thúc động phục ma bí trận.
Sư phụ đã để lại cho tôi và sư muội những thứ pháp bảo quý báu, chẳng hạn như kiếm gỗ đào và la bàn, đây đều là những thứ đồ vô giá. Chính vì nó là những thứ đồ vô giá, cho nên sư phụ mới đem chôn xuống dưới đất cho chúng tôi.
Những thứ pháp bảo này tuy không được gọi là bảo bối, nhưng mà sư phụ đã sử dụng chúng cả một đời, cho nên nó đã có được tinh thần thiên cương chính khí của sư phụ tôi nhập vào trong đó.
Vì muốn tăng thêm khả năng chiến thắng, tôi mang hết những thứ pháp bảo tới phòng của sư muội. nếu như trận đấu pháp này mà tôi thất bại, sư muội của tôi sẽ chết, mà tôi cũng sẽ gần đất xa trời. cho nên tôi không còn con đường lựa chọn nào khác, lúc này tôi như người đang đứng trước bờ vực thẳm rồi.
Thực ra tôi không hề có địch ý với những pháp sư của các môn phái khác, bởi chính tà đều là do mục đích sử dụng pháp thuật, nếu đã không biết có người lợi dụng pháp thuật để hai người thì thôi, nhưng nếu tôi đã biết, tôi nhất định sẽ chống lại towid cùng, tôi sẽ không bao giờ lùi bước.
Đừng nói tôi chỉ là một pháp sư vừa mới ra ràng, cho dù sư phụ tôi là một cao nhân vô cùng lợi hại, sư phụ cũng không thể chịu nổi những lời chỉ chích của tất cả các môn phái trong thiên hạ, nếu như sư phụ tôi có những hành vi bất chính. Hiện tại Mạc Văn Thành đã có những hành vi bất chính, lợi dụng pháp thuật để hại người, cho nên tôi không thể không ra tay được.
Có một câu nói, ân oán giang hồ do giang hồ giải quyết, cho dù tôi có báo cho cảnh sát, rằng Mạc Văn Thành sử dụng pháp thuật để hại chín mươi mấy cô gái, nhưng mà việc này liệu chính quyền có quản không? Cho dù họ có nghe theo thì phải điều tra chứng cứ như thế nào?
Cho dù họ có tìm ra mật thất, nơi tiến hành pháp thuật, cho dù có tìm ra chín mươi mấy bức ảnh cùng mấy chiếc lọ, nhưng mà những thứ đó có thể đem ra làm chứng cứ không? Cho nên tốt nhất là tôi tự ra tay giải quyết.
Nhìn thấy tôi khoác đạo bào chuẩn bị khai đàn tác pháp, sư muội không ngừng lắc đầu ra hiệu không được làm.
Tôi biết, trong lòng sư muội hiện nay, tôi đã trở thành một kẻ xấu, bởi vì tôi đang làm trở ngại đến hạnh phúc của sư muội và Mạc Văn Thành, nhưng tôi đành phải chấp nhận nỗi oan khuất này.
Bởi vì hiện nay sư muội đang bị ảnh hưởng của tình giáng, căn bản không thể nhìn nhận được vấn đề theo cách thức bình thường, nếu như tôi bị dao động bởi phản ứng của sư muội, tôi mới là một kẻ ngu xuẩn nhất.
Nhìn sư muội không ngừng giãy giụa trên giường, hận thù trong lòng tôi đối với Mạc Văn Thành càng dâng lên đến cực điểm.
Tôi bắt đầu bày bài vị của Tam mao chân quân lên pháp đàn, ngày trước mỗi khi sư phụ khai đàn tác pháp, sư phụ đều bày bài vị này lên pháp đàn. Có điều khi đó tôi vẫn còn chưa gia nhập vào môn phái, mỗi khi sư phụ khai đàn tác pháp, sư phụ đều dùng một tấm lụa vàng che bài vị lại. cho đến bây giờ tôi mới biết đó là bài vị của tam mao chân quân.
Theo như ghi chép của Mao Sơn quỷ môn thuật, tôn tượng mà sư phụ bắt chúng tôi phải quán tưởng mỗi khi họa phù, đó chính là ‘Quỷ nha tử’, tổ sư đời thứ nhất của môn phái, nghe sư phụ nói lại, tổ sư quỷ nha tử đã được đứng trong hàng ngũ tiên nhân rồi.
Đương nhiên đó chỉ là do sư phụ tôi nói lại, còn có thật hay không tôi cũng không được rõ. Kỳ thực tam mao chân quân là ba huỵnh đệ, vì muốn giản lược, cho nên trong môn phái chỉ lập một bài vị, nếu không, mỗi lần khai đàn tác pháp sẽ phải dùng đến ba chiếc bài vị, như vậy thì thật là phiền phức.
Ngoại trừ tấm bài vị này ra, khi khai đàn tác pháp còn cần rtaats nhiều các loại linh bài, đều là những loại lệnh bài dai chừng ba mươi cm, rộng bốn cm, hai mặc đều ghi đầy những phù văn. Nội dung phù văn của những tấm lệnh bài này đều không giống nhau, có những loại là hai mươi tám vì tinh tú. Có loại là ngũ lôi hiệu lệnh, lại còn những lệnh bài ghi tên húy của những vị thần tiên. Chẳng hạn như võ tài thần, đông nhạc đế quân, cửu thiên huyền nữ...tất cả đều là dùng để mượn uy lực của những vị chính thần này để trừ diệt ma tà.
Sư phụ có tổng cộng một trăm linh tám loại lệnh bài, tôi đem bày hết tất cả lên pháp đàn, bởi tôi cũng không biết, khi đấu pháp lệnh bài nào là có thể cứu được tính mạng của tôi.
Tôi tìm lấy loại chu sa tốt nhất, đồng thời còn dùng cả ‘Thượng thanh đại động ấn chương’ cùng sáu con gà trống để ở một bên, một bình đồng tử niệu hòa máu chó để ở một bên, nhưng thứ này trên thực tế không hề dùng tới, nhưng tôi vẫn để bên cạnh pháp đàn để cổ vũ thêm tinh thần.
Một bó cờ ngũ phương, mấy chục đạo phù chú để ở trên pháp đàn, thứ này tôi sẽ cần phải dùng đến.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT