Những người khách đang ngồi trong quán đa phần là từng đôi từng đôi, họ vừa ăn vừa chuyện trò vui vẻ. Cùng với tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương, phải nói là khung cảnh ở đây cũng tương đối ổn.
Tôi đang làm công việc ôm cây đợi thỏ, tôi xem có thể gặp được Mạc Văn Thành hay không.
Anh Thành, anh đến rồi!
Tiếng nói cất lên từ một nhân viên phục vụ khiến cho tôi phải chú ý, tôi quay đầu quan sát người thanh niên vừa mới đến.
Đây là một thanh niên trông rất xuất sắc, anh ta cao cũng bằng tầm tôi, trên người đang khoác một bộ véc, chân đi giầy da bóng loáng. Mái tóc được chải rất gọn gàng, khuôn mặt của anh ta ngũ quan cũng rất tiêu chuẩn, có thể nói là tương đối đẹp trai.
Nhưng đó mới chỉ là bề ngoài, nếu đứng cạnh sư muội, phải nói hai người rất đẹp đôi.
Nhưng mà trong con mắt của tôi, đây lại chính là một người cực kỳ nguy hiểm. Tôi quay đầu lại giả bộ tiếp tục ăn, không chú ý đến anh ta nữa. Những hành động quan sát của tôi vừa rồi không làm cho người khác phải chú ý, nếu một điểm này mà không làm được, xem ra tôi đã uổng phí mất mấy năm đại học rồi.
Mạc Văn Thành có lẽ đến để phân công công việc gì đó, anh ta nói xong mấy câu thì quay người đi luôn, quán ăn đang hoạt động bình thường, là chủ của quán hàng, đương nhiên anh ta không cần phải liên tục có mặt ở nơi đây.
Tôi đứng dậy, không nhanh không chậm gọi tính tiền, sau đó tôi bước theo phía sau Mạc Văn Thành. Anh ta trèo lên một chiếc xe rồi nổ máy phóng đi.
Tôi vội vàng chặn một chiếc xe taxi, chỉ tay vào chiếc xe của Mạc Văn Thành, tôi nói với người lái xe: Bám theo chiếc xe đó, nhưng đừng để họ phát hiện ra!
Vâng tôi hiểu, chắc anh muốn đi bắt vợ ngoại tình phải không? Người lái xe quay đầu nhìn tôi cười rồi nói.
Tôi dở khóc dở cười, lúc này làm gì còn tâm tình nào mà đùa được nữa, tôi rút ra đưa cho người lái xe ba tờ một trăm tệ.
Người lái xe nhận tiền rất nhanh, sau đó anh ta lập tức nhấn ga, chiếc xe bám theo xe của Mạc Văn Thành ở một khoảng cách đủ an toàn. Xem ra người lái xe này rất có kinh nghiệm, có lẽ anh ta đã làm việc này rất nhiều lần rồi.
Mạc Văn Thành có lẽ không phát hiện được ra tôi dang bám đuôi, xe của anh ta lái tới một ngôi biệt thự. Nhìn cánh cửa sắt lướn từ từ đóng lại, tôi như ngây người ra.
Cái tên Mạc Văn Thành này không phải là những người có tiền bình thường, hắn tán tỉnh sư muội, mục đích của hắn là gì? Nếu chỉ là yêu đương nhất thời, như vậy còn có thể chấp nhận được, không biết sư muội có biết hắn là kẻ có tiền không? Chắc là không biết!
Trong đầu tôi hiện lên muôn vàn câu hỏi.
Tôi bước xuống xe, người lái xe cũng cho xe chạy đi, không biết có phải là do anh ta sợ tôi đòi lại ba trăm đồng vì đoạn đường quá ngắn hay không?
Tôi ngước mặt lên nhìn bầu trời, không biết từ lúc nào mây đen đã giăng kín bầu trời, không gian tối sầm lại, xem chừng sắp có mưa to đến nơi rồi. trong lòng tôi mừng thầm, tôi lập tức hô một câu, tiểu nữ quỷ liền xuất hiện trước mặt tôi.
Tiểu nha đầu..... ta đặt cho ngươi một cái tên nhé, ta xem ngươi khuôn mặt tròn trĩnh, vậy đặt tên cho ngươi là viên viên nhé!
Tiểu nữ quỷ lắc lắc đầu biểu thị không đồng ý, cái mặt của nó nghếch lên trông rất đáng yêu.
Thôi được, ta thấy ngươi trông cũng giống như Tiểu Tiên nữ, vậy gọi ngươi là Tiểu Tiên nữ nhé, hơn nữa cái tên đó còn làm giảm đi được quỷ khí! Tôi đành phải đổi cho nó một cái tên khác.
Đến lúc này trên khuôn mặt tiểu nữ quỷ mới xuất hiện nụ cười, xem ra nó rất thích với cái tiêu Tiểu Tiên nữ.
Rõ ràng nó là quỷ, vậy mà lại muốn trở thành tiên nữ, đúng là đồ quỷ!
Trong đầu tôi thầm mắng, nhưng không nói ra miệng.
Tiểu nữ quỷ cũng giống như một đứa bé, phải nịnh rồi mới chịu đi làm việc.
Tiểu Tiên, ngươi nhìn xem, tòa biệt này là nơi ở của Mạc Văn Thành, hiện tại trời đang râm, ngươi có thể tự do hoạt động, ngươi hãy đi vào trong đó, xem hắn đang làm việc gì, có được không?
Tôi cúi người xuống nói với tiểu nữ quỷ.
Dạ được! Tiểu Tiên được tôi đặt cho một cái tên mới, nó vô cùng vui vẻ, đương nhiên nó lập tức đồng ý.
Đừng vội, trên người ngươi có quá nhiều quỷ khí, để ta giúp ngươi che đi quỷ khí, nếu chẳng may bên trong nhà hắn có bày bố cục thế gì đó, trên người ngươi đã được che đi quỷ khí, ngươi sẽ không bị những thứ đó làm cho bị thương.
Sau khi phong bế đi quỷ khí, ngay cả thuật sỹ có âm dương nhãn cũng không thể nhận ra ngươi, cho dù là quỷ cũng không thể nhận ra sự tồn tại của ngươi, chỉ có ta mới có thể nhìn thấy ngươi.
Tôi đưa tay chặn tiểu nữ quỷ lại.
Tiểu nữ quỷ rất nghe lời, nó liền lập tức dừng lại, rồi đưa mắt hiếu kỳ nhìn tôi.
Tôi mỉm cười lấy ra một đạo ‘Phong âm phù’ để phong kín âm khí trên người tiểu nữ quỷ, do vì có máu của tôi liên thông, cho nên tôi vẫn có thể nhìn thấy tiểu nữ quỷ.
Sau khi tôi hô một câu: Cấp cấp như luật lệnh! Đạo linh phù dán vào người tiểu nữ quỷ, tôi nhận thấy quỷ khí trên người nó tan biến, lúc này thân hình của nó trở nên trong suốt, chỉ có thể trông thấy hình bóng lờ mờ của nó, tôi tin người khác không thể nào nhìn thấy được.
Được rồi, ngươi đi đi! Tôi gật đầu nói.
Tiểu nữ quỷ nhoẻn cười, trong nháy mắt thân hình của nó bay vào trong ngôi biệt thự.
Tôi cố gắng tránh những nơi có gắn máy quay camera, tìm một nơi có thể quan sát được rồi nấp ở đó chờ đợi.
Nhưng mà cứ ngồi chờ đợi không phải là tính cách của tôi, tôi phải làm một điều gì đó, nhưng mà làm gì đây? Tôi sẽ tiến hành tâm niệm tương liên.
Tâm niệm của tôi sẽ tương thông với tiểu nữ quỷ, tôi có thể thông qua quỷ nhãn của tiểu nữ quỷ, nhìn thấy những vật mà tiểu nữ quỷ đang nhìn thấy.
Loại pháp thuật này được ghi chép trong Mao Sơn quỷ môn thuật, nó thuộc về một loại tiểu pháp trong môn dưỡng quỷ, chỉ cần dùng đến một đạo ‘Tương liên phù’.
Loại phù triện này tôi cũng đã được học qua, ngày trước sư phụ đã dạy chúng tôi, đồng thời cũng giả thích cho chúng tôi cách họa và sử dụng loại phù triện này.
Sử dụng loại phù triện này có một điều hạn chế, trước tiên con quỷ mà chúng tôi nuôi dưỡng phải hấp thu qua tinh huyết của chúng tôi, lấy máu huyết đó để liên thông, như vậy hai người mới liên thông được mới nhau.
Thứ hai là, tuy sử dụng loại phù triện này có thể liên thông với con quỷ mà mình nuôi dưỡng, có thể thông qua quỷ nhãn thấy và nghe được những thứ mà con quỷ đang nhìn thấy và nghe thấy, có thể giao lưu với nó một cách đơn giản, nhưng không thể khống chế được hành động của nó.
Thứ ba là, có sự hạn chế về thời gian, mỗi một lần tâm linh liên thông, tối đa chỉ trong vòng ba tiếng, sau đó phải cách mười ngày sau mới được tiếp tục sử dụng, nếu vi phạm vào điều cấm kỵ, khi đó sẽ bị tấn công ngược lại người sử dụng.
Họa phù xong, tôi liền cảm thấy tức ngực, tôi vội bấm tay làm một chỉ quyết, miệng đọc chú ngữ: Mao Sơn quỷ môn đệ tử Phương Cương, bái thỉnh lộ quá âm thần vi dẫn, chỉ dẫn để tử và Tiểu Tiên kiến lập tâm linh tương thông, cấp cấp như luật lệnh!
Cùng với tiếng đọc chú ngữ, chỉ quyết trên tay tôi không ngừng biến đổi, đồng thời tôi từ từ nhắm mắt lại, liền ngay đó một màn đen bao phủ lấy tôi.
Tôi cảm thấy như có một sức mạnh nào đó dẫn dắt linh hồn của tôi liên thông với một thứ quỷ vật, rõ ràng là tôi đang nhắm mắt, thế nhưng trong mắt tôi bắt đầu sáng lên.
Tôi biết, đây chính là những gì trong biệt thự đang hiện ra trước mắt Tiểu Tiên, tôi cảm thấy những thứ đồ vật mà tôi đang nhìn thấy to hơn bình thường một chút, nhưng tôi cũng đã kịp nhận ra, bởi vì Tiểu Tiên chỉ là một cô bé.
Chú! Sao chú lại xuất hiện ở đây?
Tiếng nói của Tiểu Tiên thì thào bên tai tôi.
Tôi mỉm cười đáp: Tiểu Tiên, đừng sợ, đây là ta đang thi triển pháp thuật, có thể giúp cho Tiểu Tiên nhìn thấy một số thứ, cũng là đi cùng với Tiểu Tiên.
Ôi! Hay quá! Sao chú lại làm được như vậy, Tiểu Tiên có học được không? Tiểu Tiên ngây thơ ngước đôi mắt hiếu kỳ lên hỏi tôi.
Tiểu Tiên ư? Không học được, bởi vì hiện tại Tiểu Tiên không có thực thể. nhưng mà không sao, sau này Tiểu Tiên đầu thai chuyển thế, ta nhất định sẽ đi tìm Tiểu Tiên, nhận Tiểu Tiên làm đồ đề, truyền thụ môn thuật này cho Tiểu Tiên! Tôi thuận mồm an ủi Tiểu Tiên.
Thật vậy sao? Chú nói lời phải giữ lấy lời đấy! Tiểu Tiên vui mừng đáp.
Tôi chỉ ừ một tiếng, không để ý thêm nữa.
Rất lâu sau tôi mới phát hiện ra, lời nói không được phát ngôn bừa bãi, bởi vì có những sự tình phát triển theo như lời bạn nói. cho nên, bình thường khi nói chuyện phải chú ý, không được hứa một cách dễ dàng, bạn không cho là thật, nhưng người khác lại cho đó là thật.
Tiểu Tiên đã vào đến trong biệt thự, ngôi biệt thự này được thiết kế theo phong cách tây âu, nó có tất cả ba tầng, nhìn lướt qua thì không thấy có vấn đề gì.
Nhưng sau khi Tiểu Tiên bay vào bên trong ngôi nhà, đột nhiên tôi cảm thấy bốn bề tối lại, nhiệt độ không khí đã giảm đi đến mấy độ, không đúng, phải mười mấy độ.
Hiện đang là mùa hạ, mà quan sát bốn phía xung quanh không hề thấy có điều hòa nhiệt độ, vậy mà không khí lại lạnh đi hơn chục độ, đây quả là điều quá bất thường.
Tôi mượn đôi mắt của Tiểu Tiên quan sát bốn phía xung quanh, qua đôi mắt quỷ của Tiểu Tiên, tôi phát hiện thấy trong ngôi biệt thự có âm khí, nhưng mà không phát hiện ra vật gì cả.
Tiểu Tiên lượn một phòng dưới tầng một, nhưng không phát hiện thấy bóng dáng của Mạc Văn Thành, thế là cô bé bắt đầu lần mò lên tầng hai, tầng ba. Mặc dù Tiểu Tiên đã lượn đi lượn lại mấy vòng, nhưng vẫn không trông thấy bóng dáng của Mạc Văn Thành đâu cả.
Thật là kỳ quái! Tôi lẩm bẩm.
Ngôi biệt thự rộng lớn thế này, theo lẽ thường nhất định phái có nhiều người phục dịch, chí ít thì cũng phải có người chuyên làm công việc quét dọn. nhưng mà trong ngôi biệt thự không hề thấy bóng dáng ai cả? Đây là điều quá bất thường! hơn nữa chính mắt tôi trông thấy Mạc Văn Thành bước vào trong này, xe ô tô của anh ta vẫn còn đang đỗ ngoài sân, vậy thì người đâu?
Tôi vô cũng kinh ngạc.
Tiểu Tiên, xuống tầng một, thử tìm xem có địa đạo hay tầng ngầm hay không?
Trong đầu tôi bật lên một ý nghĩ, mình đúng là quá dốt! những người có tiền, thông thường khi xây biệt thự, họ thường xây thêm một tầng ngầm, hoặc mật thất, mục đích là để cất giấu tài sản hoặc những thứ bí mật.
Vâng! Tiểu Tiên đáp lại một câu, sau đó nó bay xuyên qua tường rồi theo cầu thang bay xuống dưới tầng một.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT