(Đọc truyện tại Watt.pad: KimHoang33 đừng đọc ở trang reup nhé!)
--------------
Khi Tiết Hải trốn đi, sắc mặt Tả Doanh Doanh đột nhiên tái lại, lập tức trừng mắt nhìn Bạch Thu, nhưng Hạ Trường Phong lại nhìn thẳng vào cô ta.
Hạ Trường Phong vốn tưởng rằng Tả Doanh Doanh kỳ quái, nhìn cô ta không phân tốt xấu giận chó đánh mèo cảm thấy ghê tởm.
Người trong thôn không cho là chuyện lớn, có người nói với cha mẹ nhà họ Tả rằng, Tả Doanh Doanh sẽ nhận Tiết Hải làm con nuôi.
Hai ông bà Tả biết chuyện vội vàng chạy tới hỏi trưởng thôn giải thích: "Gia đình chúng ta đang hạnh phúc, sao các người có thể lừa Tả Doanh Doanh đi nuôi con của người khác, tôi không đồng ý!"
Lời nói kia là đang hướng về Hạ Kiến Quốc.
Mọi người xung quanh không ngờ mọi chuyện lại phát triển như vậy, liền nói: "Là con gái ngươi có lòng tốt muốn nuôi Tiết Hải, nhưng trưởng thôn chúng ta vẫn chưa đồng ý."
Ba mẹ Tả không hài lòng với việc trước đây Tả Doanh Doanh chia tay với Tống Trí Thành, khi nghe tin cô ta chủ động nuôi con, ông càng khó chịu nói: "Mày điên rồi à!"
Tả Doanh Doanh đã lâu biết cha mẹ mình bùn nhão không thể dựa tường, không ngại giẫm lên họ để tỏ vẻ lương thiện: "Cha mẹ, Tiết Hải thật đáng thương, thằng bé rất đáng thương con thật sự không thể nhìn được nữa ... Con sẽ nuôi nó, con sẽ làm việc nhều ăn ít đem lương thực tiết kiệm được chia cho nó một phần."
Mọi người xung quanh chưa kịp cảm kích vì sự cống hiến cao cả của cô ta thì họ đã thấy mẹ Tả nổi khùng lên: "Sao lại sinh ra một cái *** như vậy. Cô đang cười nhạo bà già này không sinh được con trai?"
Vừa nói ra những lời này, Bạch Thu không khỏi bật cười, Tả Doanh Doanh mặt mày đỏ bừng rồi tái xanh như đánh đổ bảng màu, trong thôn rất coi trọng hiếu thuận, con không nói cha sai.
Trong thôn làm ruộng đổi cm, nên càng nhiều con trai càng tốt, vợ chồng nhà họ Tả tuy không keo kiệt nhưng cũng có vùng cấm không được đụng vào, chính là chủ đề sinh con trai.
Tả Doanh Doanh muốn xây dựng hình tượng người có tấm lòng nhân hậu, nhưng không ngờ rằng cha mẹ mình sẽ nói như vậy .
Bạch Thu nói nhỏ với những người bên cạnh: “Tại sao Tả Doanh Doanh ở bên ngoài không cho ba mẹ mặt mũi.” Giọng của cậu tuy không lớn nhưng ai cũng có thể nghe thấy!
Người phương Bắc luôn nhìn mặt, bỏ đi cha mẹ Tả thì càng ngày càng không hài lòng với Tả Doanh Doanh.
Tả Doanh Doanh khi nghe lời khiêu khích của cậu tức giận: "Cậu làm việc xấu lại không cho người khác làm việc tốt?"
Bạch Thu chớp chớp mắt, giống như bị cô ta làm cho sợ hãi, nói: "Em... em không có ngăn cản chị làm chuyện tốt mà."
Những người xung quanh cho rằng Bạch Thu rất ngoan, khi thấy cậu bị người khác ức hiếp người xung quanh bất bình nói: “Bạch Thu làm sao không làm việc thiện, Tiết Hải nuốt rất nhiều nước chút nữa nghẹn chết cũng là nhờ Bạch Thu ấn ra… ”.
Bạch Thu nói: "Đây là mà em phải làm, không có gì đáng khoe khoang."
Khi cậu nói ra lời này, những người xung quanh đều chợt nhận ra, Tả Doanh Doanh không lương thiện lắm, chuyện tốt còn chưa làm đã ồn ào muốn mọi người biết.
Tả Doanh Doanh ăn mệt vô cùng tức giận, nhưng trước mặt mọi người cô ta cũng không thể nổi điên.
Bố mẹ Tả mắng cô ta mất trí.
Nhìn thấy xung quanh càng ngày càng nhiều người, Hạ Kiến Quốc tức giận hét lên: "Làm ầm ĩ cái gì. Điều cút đi làm việc, lười biếng làm việc còn ra vẻ đáng thương. Bây giờ ở xem cuộc vui, một tiếng kêu to hơn một tiếng. Hôm nay thu hết đất này về, làm không xong không được về nhà ”.
Hạ Kiến Quốc tuy vẻ mặt nghiêm túc nhưng cũng không dễ nổi nóng, bây giờ mọi người nhìn thấy ông thật sự tức giận, không ai dám nói nữa.
Hạ Trường Phong nói: "Ba, Tiết Hải tạm thời ở nhà chúng ta!"
Hạ Trường Phong là trưởng thôn nhỏ, Hạ Kiến Quốc ra ngoài học, trong thôn do anh quản, ở thôn rất có uy tín, anh vừa mở miệng việc này xem như đã sắp xếp xong.
Hạ Kiến Quốc cũng biết mọi người không có ý định nuôi Tiết Hải, ông là cán bộ thôn có tinh thần trách nhiệm cao, mà Tiết Hải lại là huyết thống duy nhất của Tiết Mai để lại, cho nên ông thật sự không thể buông tay không quản đứa nhỏ chín tuổi này được, nói: "Vậy con về trước thay quần áo đi." Sau đó nói: "Tiểu Bạch cùng đi." Ông thấy mấy người con trai cộng lại không cẩn thận như Bạch Thu, giao đứa nhỏ cho người khác ông không yên lòng.
Sau đó để mọi người làm việc, vừa rồi người trong thôn tán gẫu, làm Hạ Kiến Quốc nổi giận, bây giờ xã tăng nhiệm vụ, nói làm không xong, thì không ai được về nhà.
Tất cả mọi người phẫn nộ đối với vợ chồng nhà họ Tả : "Đang yên đang lành nhất định phải cùng đối chấp với thôn trưởng, ngươi có bệnh à?" Việc nhiều như vậy biết làm đến khi nào.
Rõ ràng là họ ăn cơm tập thể, họ lười biếng thì người khác sẽ làm nhiều hơn, lúc đầu ai cũng khinh thường họ, nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện này, họ càng khinh bỉ họ hơn.
Hai người không dám cãi nhau với dân làng, ngược lại còn hướng về Tả Doanh Doanh, nếu cô ta không nhất định đem Tiết Hải về nuôi thì bọn họ đã không làm vậy.
Tả Doanh Doanh cũng tức giận, vừa rồi thật là một cơ hội tốt, không chỉ có thể tỏ ra ân cần trước mặt mọi người, còn có thể nuôi Tiết Hải, bản thân Tiết Hải ba mươi cân lương thực, còn là một đứa nhỏ chín tuổi không ăn được nhiều như vậy. Lương thực và danh vọng, quan trọng hơn là cha của Tiết Hải đang đến tìm con trai mình giờ thì tất cả đã hết.
Gia đình họ đổ lỗi cho nhau.
Hai người nhà họ Tả nhìn thấy cô ta còn dám mạnh miêng, càng tức giận nói: "Mày định làm cái trò gì vậy, đầu tiên chia tay với Tống Trí Thành, rồi nuôi con của người khác, tao với ba mày đều là những người thông minh sao lại sinh ra đứa đầu đất như mày?
Họ nói to đến nỗi dân làng xung quanh cũng nghe thấy.
Tất cả mọi người đều sững sờ, lượng thông tin nhiều quá, không biết Tả Doanh Doanh và Tống Trí Thành đang hẹn hò, vậy mà đột nhiên biết được họ đã chia tay ...
Tống Trí Thành sắp trở thành giáo viên công nông xã, lúc đầu còn cảm thấy nhà họ Tả Tả Doanh Doanh là trúc xấu sinh măng tốt, nghe được cô ta như vậy, liền đem đánh giá cao thu hồi. Vợ chồng nhà họ Tả nói đúng, Tả Doanh Doanh đầu óc không tỉnh táo lắm.
Tả Doanh Doanh bị mắng tức giận đến phát khóc, trước kia khi Tả Doanh Doanh khóc thì dân làng sẽ giúp cô ta xử tội vợ chồng nhà họ Tả vô điều kiện, nhưng bây giờ cũng không có mấy người an ủi cô ta!
Có một thím duy nhất an ủi: “Đừng tiếp tục nói về Tả Doanh Doanh, tôi nhìn thấy nó rất tốt.” Sau đó nói với Tả Doanh Doanh: “Con thấy Đại Căn nhà tôi thế nào?” Đại Căn là cháu của bà ta, cháu của bà ta cũng giống với Tiết Hải sinh ra không có mẹ, trong thôn có nhiều nam ít nữ. Tìm mẹ cho Đại Căn cũng rất khó.
Tả Doanh Doanh nói: “Đại Căn rất tốt, con rất thích.” Cô muốn tạo ra hình tượng một người tử tế, dù không thích thằng nhóc đó cũng phải giả vờ như vậy.
Người thím kia nói: "Đại Căn nhà ta cũng rất thích con. Nếu không con làm mẹ của nó đi, vừa vặn con yêu thích nó, trong thôn rất ít người yêu thích mấy đứa nhỏ như con."
Tả Doanh Doanh: ...
Thím kia lại nói: "Con đừng ngại, nếu con đồng ý, mẹ sẽ cho con thêm năm mươi đồng mẹ sẽ không để con phải khổ."
Tả Doanh Doanh hồi lâu không nói lời nào, không phải là thẹn thùng, cô ta tức giận đến mức tim đau! Nhìn thấy bà thím tươi cười, không khỏi nói: "Ngươi nhìn không tốt lắm, ngươi..." tưởng mình xinh đẹp! ”Cô còn không có nhìn lọt Tống Trí Thành, có thể nhìn một cái chân bùn sinh con sao?
Thím kia không ngờ rằng một người tốt tính như Tả Doanh Doanh mà lại trở mặt. Trong lúc nhất thời cũng giận:" Cô đứa nhỏ nào thế mà có thể nói lời nói như vậy."
...
Bạch Thu đưa Tiết Hải về nhà họ Hạ, Tiết Hải tỏ vẻ rất ỷ lại vào Bạch Thu vẫn luôn nắm tay cậu, về đến nhà thôn trưởng liền được sắp xếp vào phòng của Tiểu Tam và Tiểu Tứ.
Tiểu Tam Tiểu Tứ nghe vậy rất hoan nghênh: "Em có Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không, cùng nhau chơi đi."
Tiết Hải gật đầu.
Quần áo của Tiểu Tam Tiểu Tứ quá nhỏ cho Tiết Hải mặc vào, trên người nó chỉ có một mảnh quần áo còn ướt, Bạch Thu nói: "Anh đi lấy quần áo cho em!"
Tiết Hải ngoan ngoãn chờ đợi.
Bạch Thu vừa vào trong phòng gần như hét lên, Hạ Trường Phong đang cởi quần áo bị nước làm ướt dính sát trên người, cậu còn chưa có chuẩn bị ...
------------
(Trên con đường đau cột sống này mỗi một lượt vote, bình luận của bạn sẽ là động lực để tui viết tiếp~.)