Mấy tháng cuối cùng khi Lam Trĩ tám tuổi, nó từ Liên Hoa Ổ trở về vào một buổi sáng sớm cuối mùa xuân. Người hầu già đến Vân Mộng đón nó nói Hàm Quang Quân đã chờ ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, đợi đến khi ngự kiếm hạ xuống đất, đứng trước sơn môn không phải là Lam Vong Cơ, mà là Lam Hi Thần vốn nên ở Kim Lân Đài.
Người hầu kia giao nó cho Lam Hi Thần. Lam Hi Thần nắm lấy tay nó, giống như khi dẫn nó đi Lan Lăng, Lam Trĩ im lặng đi trên đường, bước lên bậc thang đá dài dằng dặc. Đi được một nửa, ánh nắng buổi sáng vàng rực xuyên qua cành lá, loang lổ rọi xuống những viên gạch đá trắng có vết rong rêu, rốt cuộc nó thấp giọng nói: "Tông chủ ... con nhận lỗi".
Lam Hi Thần nhẹ nhàng nở một nụ cười. Hắn nói: "A Trĩ gọi ta là gì?"
Giọng hắn không có vẻ tức giận, nhưng ẩn ẩn có một chút gì đó than thở hơn là tức giận, Lam Trĩ nghe không hiểu, nhưng biết cảm xúc kia cũng không phải là nhằm vào nó, vì thế càng nhỏ giọng hơn sửa lại lời nói: ".... Bá phụ".
Lam Hi Thần nói: "Lần sau đi bất kỳ nơi nào, nhớ phải thông báo trước, nếu không Vong Cơ sẽ lo lắng".
Lam Trĩ nói: "Dạ".
Lam Hi Thần lại hỏi: "Ngươi không hỏi ta dẫn ngươi đi đâu sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play