Hàn Liên cười ha he, xoa tay, nói: “Mau lên, mau lên. Hắn không phải muốn huynh đánh thắng người trên võ bảng hay sao. Đệ đã thắng Triệu Thế. Đương nhiên là thay thế thứ hạng của anh ta, sư huynh đánh thắng đệ không phải là được rồi sao. Đương nhiên, đệ hiểu đấy, nhường cái gì đó... ha ha ha ha.

Nói đến cuối cùng, giọng của Hàn Liên trở nên rất nhỏ.

Cửu Thiên ngẩng đầu liếc nhìn hai khôi lỗi thanh đồng này, chiêu này có thể được không? Có điều có thể thử.

Linh Bối nghe kế hoạch của hai người, che miệng cười trộm. Hai tên khốn này, thật là có cách.

Đột nhiên, Hàn Liên thẳng người dậy, nhìn Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên sư đệ, đệ vừa rồi đánh không tệ. Nhưng vẫn có chút vấn đề, vẫn là để sư huynh tới chỉ điểm cho đệ. Tránh cho đệ sinh lòng kiêu ngạo, trong mắt không có ai”

Cửu Thiên nhịn cười, cầm trọng kiếm ra nói: “Vậy sao? Vậy tại sao Hàn Liên sư huynh vừa rồi bị đánh thảm như vậy?"

Mặt của Hàn Liên cũng không đỏ, nói: “Sư huynh vừa rồi là nhường tên đó mà thôi, đệ coi là thật à? Xem chiêu, sư huynh dạy sư đệ kiếm pháp.

Hàn Liên khế phất tay, Bích Thủy Trường Thiên Kiếm rơi ở bên cạnh trực tiếp bay về trong tay, nhìn thấy chiêu này không ít người sáng mắt lên.

Sau đó, Hàn Liên lao tới, đâm một kiếm nhẹ về phía Cửu Thiên.

Cũng không nhìn thấy canh kình gì cả, nhưng ngay sau đó, Cửu Thiên lại giống như trúng mấy chục kiếm mà run lên, sau đó trực tiếp nằm trên đất.

“Hàn Liên sư huynh, huynh siêu quá, đệ không phải là đối thủ của huynh. Sư đệ nhận thua!”

Cửu Thiên dùng giọng nói giống như trọng thương nói.

Hàn Liên cười to mấy tiếng, xoay đầu nói với hai thủ vệ thanh đồng này: “Nhìn thấy chưa? Cửu Thiên đánh bại cường giả võ bảng cũng không phải là đối thủ của ta, ta có thể đi vào rồi chứ.”

Hai khôi lỗi thanh đồng nhìn nhau, đầu thanh đồng của bọn họ hoàn toàn không hiểu là chuyện gì.

Nhưng quy tắc là quy tắc, chỉ cần lên võ bảng, hoặc đánh bại võ giả trên võ bảng thì có thể đi vào.



Trầm mặc một lúc, hai khôi lỗi thanh đồng cùng lúc nói: “Ngươi có thể đi vào.”

Hàn Liên xoay đầu nháy mắt với Cửu Thiên, sau đó cười ha hả đi vào tháp tu luyện.

Một màn này, các học viện ở xung quanh xem đều sôi sục.

“Làm cái gì vậy? Hắn ta sao lại đi vào rồi?”

“Kỹ năng diễn xuất dở tệ như vậy, hai cái đồ ngốc các người nhìn không ra sao?”

“Còn có loại cách này có thể đi vào à. Ta bây giờ đi tìm Lâm sư huynh.

Cửu Thiên từ từ đứng dậy phủi bụi trên quần áo. Các học viên ở xung quanh có người nhanh chóng đi gọi người, có người vẫn đang kháng nghị đầy tức tối. Nhưng tất cả chuyện này đều không liên quan gì tới Cửu Thiên.

Linh Bối chớp mắt nhìn Cửu Thiên nói: “Người của Nhất Nguyên viện các anh đều xấu xa như vậy sao?"

Cửu Thiên cười nói: “Cái này không gọi là xấu xa. Có chút thông minh vặt mà thôi.”

Linh Bối khẽ mỉm cười, nụ cười của cô ta rất đẹp, rất trong sáng, khiến người ta như tắm trong gió xuân.

Linh Bối vỗ vai của Cửu Thiên, nó: “Được rồi, anh cũng mau đi vào đi. Nếu có thể, nhớ giúp tôi chọn một loại võ kỹ."

Cửu Thiên mỉm cười nhìn Linh Bối nói: “Không bằng cô đi cùng với tôi vào trong. Diễn thêm lần nữa cũng có thể mà

Linh Bối lắc đầu nói: “Không cần đâu. Tôi nghe thầy hướng dẫn từng nói, trong tháp tu luyện lấy được võ kỹ cũng phải có thực lực, chút thực lực này của tôi đi vào cũng không lấy được, vẫn là phải dựa vào ngươi. Tôi đợi anh ở bên ngoài.”

Cửu Thiên nhìn đôi mắt trong trẻo của Linh Bối, khẽ gật đầu nói: “Được. Vậy tôi đi vào đây, khi nào ra ngoài tôi sẽ mời cô ăn cơm. Linh Bối nói: “Anh phải dẫn tôi tới Nhất Nguyên viện của các anh ăn một bữa. Tôi muốn nhìn xem linh thú tên Tiểu Hắc đó của anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play