Ba năm trước, chính là lúc Đế Tử Nguyên vừa được phong làm Nhất phẩm Thượng tướng quân, Thái tử được vua Gia Ninh xem trọng, vị trí trữ quân vững như Thái sơn. Cửu hoàng tử Hàn Chiêu mới chỉ mười ba tuổi, còn chưa xuất cung để xây vương phủ, làm mưa làm gió trong cung cũng được xem là bá chủ.
Khi đó Cẩn chiêu nghi vẫn chưa có chỗ chống lưng, còn có tiếng là hiền lành nhu nhược, liên luỵ Hàn Vân bị khinh thường trong cung, mặc dù là nhi tử của vua Gia Ninh nhưng mùa đông trong cung Định Vân còn không có nổi một cái bếp lò. Mùa đông năm ấy Cẩn chiêu nghi bị nhiễm phong hàn, dù có ngự y chẩn trị nhưng rốt cuộc vẫn không tận tâm, thường xuyên qua lại liền làm lỡ bệnh tình. Chỉ còn mấy ngày nữa là đến Tết, trong cung bận rộn chuẩn bị thọ yến cho Thái hậu và yến tiệc chúc mừng cho bá quan, căn bản không rảnh để quan tâm đến cung Định Vân. Thấy bệnh của Cẩn chiêu nghi ngày càng nặng, mặc dù Hàn Vân hiểu chuyện nhưng dù sao cũng vẫn còn nhỏ, hoảng sợ không biết làm gì, vì thế một mình nó lặng lẽ rời khỏi cung Định Vân, dựa theo ký ức đến Thái Y phòng mời thái y, nhưng không ngờ chạy quá nhanh, đụng phải Cửu hoàng tử Hàn Chiêu đang nghịch chim gỗ trong ngự hoa viên, làm rơi ngọc Hoà Điền mà hắn đang chơi trong tay.
"Tiểu tử thối không có mắt, ngươi ở cung nào? Gan lớn thật, dám làm vỡ ngọc Hoà Điền mà phụ hoàng cho ta!" Trong đại thọ của vua Gia Ninh nửa năm trước, Đông Khiên đã tặng ngọc Hoà Điền làm thọ lễ. Hàn Chiêu thích ngọc thạch, cầu xin nửa năm mới được miếng ngọc này, đang vui vẻ thì không ngờ lần đầu lấy ra chơi đã bị người khác làm vỡ. Hắn nhất thời tức giận, định nhấc chân đạp Hàn Vân đã ngã ra đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT