Sắc mặt Hàn Diệp trầm xuống, giọng nói lạnh đi: "Câu nói này của tướng gia quá lạnh lùng rồi, lẽ nào mười mấy mạng người của Tần gia chỉ xứng với bốn chữ 'người người vui vẻ' của tướng gia? E rằng tướng gia đến nhầm chỗ rồi, không bằng tướng gia về phủ nghĩ xem nên thỉnh tội như thế nào với phụ hoàng và văn võ bá quan đi, cũng có thể giữ lại thể diện cho Khương quý phi và Cửu đệ."
Nghe thấy Hàn Diệp trào phúng, Tả tướng không hề khó chịu, thản nhiên nhấp một ngụm trà, đặt chén trà xuống, một tiếng kêu lanh lảnh vang lên, nói: "Điện hạ, mặc dù đã nhiều tuổi, nhưng lão thần rất tỉnh táo, hôm nay thực sự không đến nhầm Đông cung. Cứ tra vụ án của Tần phủ đi, lão thần gánh vác được. Nhưng nếu đã là tra lại án cũ thì không bằng tra đến cùng, dạo này lão thần ở trong phủ rất rảnh rỗi, vì thế đã nghĩ ra một vụ án khác."
Ông ta dừng lại, nhìn Hàn Diệp, đáy mắt lạnh lẽo thoáng qua một tia quỷ dị, nói: "Đến bây giờ, chuyện điện hạ bị thích khách bắt cóc khỏi Đông cung vẫn chưa tra được rõ ràng. Không bằng cùng dâng tấu lên bệ hạ để điều tra lại, cũng có thể giấu một bí mật nào đó giống như vụ án của Tần phủ!"
Bàn tay đang cầm tấu chương của Hàn Diệp khựng lại, chậm rãi nâng mắt: "Lời này của tướng gia có ý gì? Thích khách năm đó đã bị truy sát sạch sẽ, hà tất phải tra lại?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT