Ngô Bình nhíu mày, Tử Họa là người của Tử Long Phong, tuy thân phận hạ nân, nhưng đánh chó phải ngó mặt chủ, trưởng lão thượng viện này lại dám tùy ý động đến người của cậu như vậy, chuyện này không đơn giản!

Cậu nói: “Tôi biết rồi.

Ngô Bình cũng không đến thượng viện ngay, cậu vẫn chưa quen với Chí Tôn Kiếm Đường, vì vậy đến tìm Nhan Vũ Sương trước.

Ngô Bình đến khiến Nhan Vũ Sương vừa kinh ngạc vừa vui mừng, cô ta cười nói: “Cậu Ngô, tôi đi tìm anh hai lần, nhưng anh đều đóng cửa, nền tôi không làm phiền anh nữa”.

“Vũ Sương, tôi có vài chuyện mời nhờ cô chỉ giáo". Cậu cười nói: “Có thời gian không?”

Nhan Vũ Sương vội vàng gật đầu: “Đương nhiên có thời gian, chỉ giáo thì không dám nhận, tôi biết gì sẽ nói hết cho anh”.

Ngô Bình: “Thượng viện có bao nhiêu đệ tử, người quản lý thượng viện là ai?”

Nhan Vũ Sương cười nói: “Cậu Ngô hỏi đúng người rồi, từ đầu tôi đã là đệ tử của thượng viện rồi, sống ở đó cũng hơn nửa năm".

Cô ta nói với Ngô Bình, thượng viện có đến mấynghìn đệ tử. Mấy đệ tử này đều đến từ các tông môn lớn nhỏ khắp Vạn Kiếm Tiên Giới, cùng với một bộ phận là đệ tử và con cháu của các trưởng lão Chí Tôn Kiếm Đường. Trưởng lão quản lý thượng viện gọi là trưởng lão Thượng Viện, quyền lực trong tay lớn nhất trong số các trưởng lão là trưởng lão Thủ Tịch, mọi chuyện lớn nhỏ trong thượng viện về cơ bản đều do trưởng lão Thủ Tịch quyết định. Hiện tại, trưởng lão Thủ Tịch tên là Mộ Dung Tập, Mộ Dung Tập là thành viên của một nhà Mộ Dung, một trong bảy thế gia lớn. Nhà Mộ Dung có sức ảnh hưởng rất lớn với toàn bộ Chí Tôn Kiếm Đường này.

Nghe thấy cô ta nhắc đến thế gia, Ngô Bình nhớ đến 'Tư Thanh Sơn, bèn hỏi: “Vũ Sương, trong bảy thế gia lớn, có phải còn có nhà họ Tư không?”

Nhan Vũ Sương cười nói: “Đương nhiên rồi. Lão tổ nhà họ Tư Vô Lượng Kiếm Tôn chính là một trong tứ đại kiếm tổ của Vạn Kiếm Tiên giới, còn là người thành lập chính của Chí Tôn Kiếm Đường nữa. Để mà nói chính xác thì nhà họ Tư trong bảy thế gia lớn thì xếp trong ba nhà đứng đầu”.

Ngô Bình khá bất ngờ: “Chỉ xếp trong ba nhà đứng đầu thôi sao? Tôi còn tưởng, với sức ảnh hưởng của Vô Lượng Kiếm Tôn thì nhà họ Tư trở thành thế gia đệ nhất rồi”.

Nhan Vũ Sương vội lắc đầu: “Vô Lượng Kiếm Tôn đương nhiên có sức ảnh hưởng lớn, nhưng ông ấy mãi vẫn không có người kế thừa. Người nhà họ Tư hiện tại, thật ra là con nuôi mà Kiếm Tôn đã nhận nuôi năm trăm năm trước. Có thể bởi vì không phải huyết mạch của Kiếm Tôn nên nhà họ Tư mãi vẫn không sinh ra được nhiều thiên kiêu, vì vậy tuy tổ tiên dư dả, nhưng cuối cùng cũng bị đẩy vào thế dưới trong bảy thế gia lớn. Đương nhiên, đồ tử đồ tôn của Vô Lượng Kiếm Tôn rất nhiều, bọn họ dù ít dù nhiều cũng sẽ nguyện ý giúp nhà họ Tư. Nếu không có mấy người này giúp đỡ thì nhà họ 'Tư muốn bước vào trong bảy thế gia lớn cũng khớ”.

Ngô Bình không ngờ, tiên tổ nhà họ Tư lại chỉ là con nuôi của Vô Lượng Kiếm Tôn.

Nói đến đây, Nhan Vũ Sương thấp giọng nói: “Cậu Ngô, tôi nghe nói thật ra Vô Lượng Kiếm Tôn có một người con gái, nhưng sau này không biết vì sao lại mất tích, bên ngoài có đủ kiểu suy đoán”.

Ngô Bình: “Vũ Sương, hôm nay trưởng lão thượng viện đã bắt một nha hoàn của tôi, chuyện này khiến tôi cảm thấy rất kỳ lạ”.

Nhan Vũ Sương ngây người, cô ta hỏi: “Có phải là sư muội Tử Họa đánh Mộ Dung Chấn bị thương mà bị nhốt vào nhà lao không?”

Ngô Bình cười nói: “Cô cũng nghe rồi sao?” Nhan Vũ Sương: “Tôi biết chuyện này, nhưng không biết Tử Họa là nha hoàn của cậu Ngô”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play