Cổ Thanh Liên nhìn cô ta chằm chằm, hỏi: “Liều thế nào?”

Liễu My nói: “Nếu có một người đàn ông yêu tôi đủ nhiều và bằng lòng nỗ lực vì tôi, có lẽ tôi có thể thoát khỏi bể khổ”.

Cổ Thanh Liên ngoảnh đầu đi, bình thản đáp: “Cô hi vọng Ngô Bình sẽ là người đó sao?”

Liễu My thản nhiên đáp: “Trực giác của tôi trước giờ luôn rất chuẩn, anh ấy chính là chân mệnh thiên tử của tôi. Trước khi gặp anh ấy tôi đã gặp rất nhiều nam tu ưu tú trong đó cũng có một số người có cách giúp tôi thoát khỏi thân phận thánh nữ nhưng tôi đều không đồng ý, vì tôi cảm thấy người đàn ông có thể giải cứu cho tôi vẫn chưa xuất hiện. Mãi cho đến khi tôi gặp được Ngô Bình”.

Cổ Thanh Liên cười lạnh lùng: “Cô tin vào trực giác đến vậy sao? Biết đâu anh ấy không hề yêu cô”.

Liễu My cười, nói: “Dù bây giờ không yêu thì sau này cũng sẽ yêu. Con người tôi không dám tự tin về chuyện khác nhưng việc khiến cho một người đàn ông yêu mình thì lại là chuyện không thể nào đơn giản hơn”.

Cổ Thanh Liên chau mày: “Ồ?”

Liễu My: “Thể chất của tôi là thể chất của Thiên Mi. Thật không dám giấu, đến cả mấy trưởng lão cố vấn của Đại Diễn giáo cũng thâm cho người chuyển lời đến tôi, chỉ cần tôi chịu gả cho họ thì họ sẽ giúp tôi thoát khỏi trói buộc của thân phận thánh nữ”.

Cổ Thanh Liên hừm một tiếng: “Ngô Bình không phải là một người đàn ông bình thường, sao có thể bị thu hút bởi một thân xác xinh đẹp chứ”.

Liễu My bật cười: “Tôi cảm thấy cô đã bắt đầu căng thẳng, điều này chứng tỏ tôi đã đúng”.

Cổ Thanh Liên bình thản nói: “Tôi chẳng có gì phải căng thẳng cả. Mặc dù tôi và anh ấy quen nhau đã lâu nhưng tôi cũng không chắc có thể giữ được trái tim của anh ấy. Anh ấy là thần long trên trời, sẽ có một ngày bay lên chín tầng mây, đến lúc đó chỉ có người có thể theo chân được anh ấy mới có thể đi cùng anh ấy xa hơn”.

Liễu My tắt nụ cười, thở dài: “Không sai. Nếu chúng ta không đủ mạnh và ưu tú thì cũng không cách nào. cùng anh ấy trải nghiệm nhiều thứ tuyệt vời hơn”. 

Lúc này Ngô Bình đã dồn tâm sức cho việc luyện đan, bắt đầu luyện Thiên Kiêu Đan.

Trong ký ức của cậu có cách luyện chế Thiên Kiêu Đan, vì vậy luyện lò đầu tiên đã rất thuận lợi. Lò này cậu luyện được bốn viên đan dược, hơn nữa tất cả đều là thượng thượng phẩm.

Lò thứ hai được năm viên đan dược, đều là đan cực phẩm.

Lò cuối cùng cậu đã thử dùng sức mạnh Cửu Dương Hóa Cấm, luyện được năm viên Thiên Kiêu Đan tuyệt phẩm.

Cậu luyện xong đan dược thì đã là hoàng hôn. Cậu đẩy cửa bước ra, hai cô gái đồng thời đứng dậy, đồng loạt lên tiếng.

“Em trai, sao rồi?”

“Công tử, thành công chưa?”

Ngô Bình cười, nói: Vận may không tồi”.

Cậu lấy ra hai viên Thiên Kiêu Đan tuyệt phẩm, tặng cho Cổ Thanh Liên và Liễu My mỗi người một viên rồi nói: “Mặc dù đan dược này không bằng Bát Môn Kim Thủy Đan hoàn chỉnh nhưng hiệu quả của nó cũng không khác mấy”.

Liễu My vui mừng: “Công tử, quý giá thế này, Liễu My không có gì để báo đáp”. 

Ngô Bình: “Đừng khách sáo, lát nữa còn phải nhờ cô giúp tôi vào thánh cảnh Đại Diễn mà”.

Liễu My gật đầu: “Không thành vấn đề”.

Cổ Thanh Liên nhìn viên đan dược, kinh ngạc nói: “Tiểu đệ, viên đan dược này trông thật hoàn mỹ, là đan dược cực phẩm sao?”

Ngô Bình: “Đan dược tuyệt phẩm, thuộc loại tuyệt bản đấy. Trong thiên hạ không có người thứ hai có thể luyện được một viên đan dược giống hệt như vậy đâu”.

Đan dược cực phẩm có thể giới hạn các loại thuốc. †rong khuôn khổ, luyện đan dược đến mức tinh tế nhất, đạt đến hiệu quả tuyệt vời nhất. Còn đan dược tuyệt phẩm là thứ được thăng hoa từ cơ sở của đan dược cực phẩm, tạo nên dược lực cực kỳ mạnh, những dược lực. dư này sẽ nâng hiệu quả của đan dược lên hẳn ba cấp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play