Ngô Bình: “Ồ, họ đều không băng tôi?”
Phương Lập giải thích cho cậu, Thất Tinh Trảm Đạo Đồ này là bí đồ Thánh phẩm, người tu luyện thường là những người giàu có, không dám tham công làm liều, phần lớn bí ấn đều là trăm ấn. Theo lịch sử ghi chép, người có thể đạt tới ba trăm ấn đã rất nổi bật, người đạt đến năm trăm ấn một ngàn năm mới xuất hiện một lần, dường như không có ghi chép nào. cho thấy có người đạt tới vạn ấn.
Ngô Bình khá ngạc nhiên, mình ngưng tụ vạn (chục nghìn) ấn bí khiếu cũng không có khó khăn gì, lẽ nào là có liên quan đến bí lực của trời mà mình lĩnh hồi? Hay là nguyên nhân nào. khác?
Phương Lập: “Dĩ nhiên còn có rất nhiều tu sĩ, mặc dù cũng tu luyện bí lực cấp Thần nhưng không hoàn thiện, càng không thể so được với công tử”.
Ông ta giải thích mặc dù có vài người cũng tu luyện bí đồ này nhưng chưa chắc đã có tư chất tốt, chỉ vì họ có dòng máu quý tộc, gia tộc có quyền lực, điều này làm nhiều người sở hữu bí đồ cấp Thánh cực kỳ bảo thủ trong việc tu luyện, không dám mạo hiểm. Thế nên có vài người tu luyện chỉ dám ngưng tụ một ấn bí khiếu, năm ấn bí khiếu, năm mươi ấn bí khiếu lúc tu luyện Thất Tinh Trảm Đạo Đồ thôi, những người tu luyện bí đồ cấp Thánh này
Hơn nữa, đa số những người tu luyện không thể tập hợp. được bảy loại bí lực cấp Thần, vì hai bí lực cấp Thần trong đó chưa từng được truyền ra ngoài, chỉ có một số rất ít thế lực siêu cấp có khả năng có được thôi. Hơn nữa tu luyện bí lực cấp Thần cũng khiến nhiều người nản lòng. Nói cách khác, thứ những người đó tu luyện không phải là truyền thừa cấp Thánh, mà thường là cấp Thánh bán Thần, công pháp cấp Huyền Thánh, thậm chí là công pháp cấp thấp hơn.
Biết được công pháp mình tu luyện rất quý giá, Ngô Bình tò mò hỏi ông ta: “Tiền bối ngồi không mà có được bí đồ Thánh cấp Nhân lẽ nào không phải có xuất thân từ thế lực lớn à”
Phương Lập lộ ra vẻ phức tạp nói: “Mặc dù gia tộc bọn tôi không phải gia tộc siêu cấp, nhưng cũng không phải ngồi không mà có được bí đồ Thánh Cấp Nhân. Còn tôi là thiên tài ngàn năm mới xuất hiện trong gia tộc”.
Dường như ông ta không muốn nói nhiều đến quá khứ của mình, Ngô Bình cũng không hỏi nhiều mà tiếp tục tu luyện Thất Tinh Trảm Đạo Quyết.
Thật ra với trình độ hiện tại của cậu, cậu đã hoàn thành Cơ Trúc tầng một. Cơ Trúc tầng một có ba phần, đó là mở bí khiếu, luyện bí, bí ấn. Lúc tu luyện bí mật, đầu tiên các tu sĩ của Thánh Cổ Đại Lục phải sử dụng bí lực mở bí khiếu dưới sự giúp đỡ của sư trưởng, sau đó lại luyện hóa bí lực, cuối cùng ngưng tụ bí ấn, bí khiếu lớn mạnh.
Tu luyện của Ngô Bình lại hoàn toàn khác, cậu tự mình mở bí khiếu rồi ngưng tụ bí lực, bỏ qua bước luyện bí này. Cậu đã từng tu luyện bí lực từ trước, hơn nữa cực kỳ quen thuộc với bí lực, cho nên bước này không quá quan trọng với cậu.
Tiếp theo là Trúc Cơ tầng hai, cũng có ba giai đoạn, đó là bí pháp, chân phù, bí thiên. Ngô Bình cũng từng tu luyện ba giai đoạn này, nhưng cũng không ngăn cản cậu tu luyện lại lần nữa.
Sau đó, Ngô Bình tiếp tục tu luyện bí pháp, bí pháp của Thất Tinh Trảm Đạo Quyết chỉ có một loại, tên là Trảm Đạo. Thập Tam Kiếm. Nhát kiếm thứ nhất của Trảm Đạo Thập Tam Kiếm có uy lực rất mạnh, nhát kiếm thứ hai trở nên mạnh hơn khi có uy lực của nhát kiếm thứ nhất làm bàn đạp.
Nói cách khác, nếu cậu có thể thi triển nhát kiếm thứ mười ba thì uy lực của kiếm này mạnh hơn nhát kiếm thứ nhất chín mươi lần.
Bí pháp có uy lực càng mạnh, quá trình tu luyện cũng càng khó hơn, Thất Tinh Trảm Đạo Quyết cũng thế. Lúc đầu Phương Lập chỉ tu luyện đến nhát kiếm thứ tư, người mạnh nhất trước. ông ta cũng chỉ tu luyện đến nhát kiếm thứ năm. Mà uy lực của nhát kiếm thứ năm chỉ bằng một phần sáu uy lực của nhát kiếm thứ mười ba.
Lúc này trời đã sáng, Ngô Bình không tu luyện tiếp nữa. Hôm nay là thứ ba, cậu phải chuẩn bị để đến Học viện Hoàng Gia tham gia sát hạch.
Khi cậu mặc thường phục xuất hiện ở cổng trường, Diệp. Ngưng Băng vẫn đang đợi cậu. Gương mặt xinh đẹp tràn đầy ý cười nói: “Mau đi thôi, hôm nay có rất nhiều người đến thi sát hạch đấy”.