Năm đó Vân Trác chỉ là trẻ mồ côi, mười mấy tuổi vẫn chưa được ăn no, hay bị người khác ức hiếp. Là Bá Đạt nhận nuôi anh ta, dạy anh ta tu hành, cho anh ta tài nguyên, cuối cùng còn giúp anh ta gia nhập tông môn nhất phẩm, trở thành đệ tử nội môn.

Trong lòng Vân Trác quả là có cảm kích Chu Bá Đạt, nhưng địa vị anh ta càng cao thì loại cảm kích này lại càng trở nên nhạt nhòa, thậm chí anh ta còn có chút khinh thường cha nuôi Chu Bá Đạt này. Nếu không phải anh ta còn đang nhớ thương đến Chu Ngạo Quân từ nhỏ đã khiến anh ta mê mẩn, thì hän cũng chẳng còn khách khí với Chu Bá Đạt rồi.

“Vân Trác”. Chu Bá Đạt cười nói: “Có một tên nhóc không biết tự lượng sức mình, lại dám quấy rầy Ngạo Quân. Bây giờ cậu ta đang ở chỗ của Ngạo Quân, Ngạo Quân là vợ tương lai của con, chuyện này con phải đích thân xử lý”.

Vân Trác nhíu mày: “Người nào lại dám có ý đồ với Ngạo Quân!”

Chu Bá Đạt: “Chäc chản là người bình thường, tự con xem rồi xử lý đi”.

Vân Trác gật đầu: “Được, cha nuôi, con đi ngay:

Lúc này Ngô Bình còn đang luyện công, cậy còn muốn luyện tập thêm nhiều bí pháp hơn, nâng cao thêm pháp lực, để chuẩn bị cho Chân Phù Cảnh và Bí Thiên Cảnh sau này. Pháp lực càng mạnh, bí lực lĩnh ngộ được càng nhiều, chân phù cũng càng mạnh.

Lúc này, cậu ngưng tụ mỗi loại bí lực thành bí ấn, bí ấn này tương lai chính là nòng cốt của chân phù. Ngô Bình hiện tại sớm đã có suy nghĩ to gan, cậu muốn ngưng tụ một loại chân phù xưa nay chưa từng ai làm được. Chân phù này sẽ dung hợp toàn bộ bí ấn, bí pháp, những bí pháp này lại có thể tổ hợp thành bí pháp mạnh hơn. Toàn bộ pháp lực đều có thể bổ sung lẫn nhau, rất nhiều pháp lực cũng có thể tổ hợp thành pháp lực mạnh hơn nhiều!

Đương nhiên, muốn làm được như vậy thì vô cùng khó, thậm chí có thể nói là khó như lên trời. Đầu tiên, Ngô Bình phải lĩnh ngộ được một lượng lớn bí lực, đồng thời còn phải ngưng tụ bí ấn. Ngoài ra, cậu còn phải lĩnh ngộ Thiên Chi Bí Lực! Thiên Chi Bí Lực có thể kết hợp được bí lực và bí pháp, là bí lực nòng cốt, không có nó thì mọi thứ đều là hư vô!

Ngô Bình đúng lúc đáp ứng đủ mọi điều kiện bên trên, vì thế cậu muốn thử xem. Một khi kế hoạch này thành công thì cậu sẽ trở thành người đầu tiên đạt được Chân Phù Cảnh! Khắp thiên hạ này, từ cổ chí kim, tu sĩ ở cảnh giới này đều không thể so sánh được với cậu!

Tu luyện không được bao lâu, thì cậu đã nghe thấy có người vào sân viện, trong đó không có của Chu Ngạo Quân. Nơi này dù sao cũng không phải chỗ của mình, cậu lập tức ngừng tu luyện, chuẩn bị ra ngoài xem xem.

Ngay lúc này, cậu nghe thấy âm thanh vừa cao ngạo vừa lạnh lùng vang lên: “Người nào dám lén chạy đến nhà họ Chu, bò ra đây cho tôi!”

Bỗng nhiên có tên to cao đẩy cửa phòng xông vào. Lúc này đúng lúc Ngô Bình đi đến phòng khách, mấy người kia vừa nhìn thấy cậu thì quát lớn một tiếng muốn đè cậu xuống.

Ngô Bình không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cậu cũng sẽ không tùy tiện bị người ta giữ lấy, tay khế vung lên, mấy người kia đã bị một luồng sức mạnh sâu không lường nối đánh bay đi.

Phía sau lại có một người tiến vào, chính là Vân Trác. Vân Trác nhìn thấy Ngô Bình lại còn có công phu, anh ta cười lạnh nói: “Anh cũng biết chút công phu nhỉ, thú vị đấy!”

Anh ta nhìn Ngô Bình với ánh mät như mèo nhìn chuột, nói: “Các anh lui xuống hết đi”.

Ngô Bình nhìn anh ta, hỏi: “Anh là ai?”

Vân Trác kiêu căng nói: “Đệ tử nội môn Thần Đồ Môn, Vân Trác! Anh mau quỳ xuống câu xin đi, tôi có thể cân nhắc không giết anh!”

“Tạ sao anh muốn giết tôi?” Ngô Bình cũng không tức giận, vẻ mặt vô cảm hỏi.

Vân Trác: “Anh dám có ý đồ với Ngạo Quân, cô ấy là người phụ nữ của Vân Trác tôi, anh nói xem anh có đáng chết hay không?”

Ngô Bình: “Ồ? Cô ấy có phải là người phụ nữ của anh hay không thì liên quan gì đến tôi?” Cậu cũng không muốn giải thích nhiều với người không biết lễ nghĩa như vậy.

Vân Trác cười lạnh: “Anh xuất hiện ở đây thì đáng chết!”

Ngô Bình nhướng mày: “Chưa gì anh đã muốn tôi chết, anh có bản lĩnh đó sao?”

“Thử thì biết!”. Dứt lời, Vân Trác đè vào bên hông thì có luồng khí đen bay ra, bay về phía Ngô Bình.

Thần Đồ Môn am hiểu thuật nuôi quỷ, dưỡng quỷ, mỗi một đệ tử Thần Đồ Môn đều nuôi rất nhiều quỷ vật lợi hại bên mình. Ví dụ như thứ Vân Trác mới phóng ra, chính là một lệ quỷ đã sống ba trăm năm, thực lực tương đương với tu sĩ Bí Anh Cảnh!

Lệ quỷ này vừa lại gân Ngô Bình thì mặt đất đã xuất hiện một bàn tay lớn màu vàng vươn ra, một bóng người màu vàng giữ lấy lệ quỷ, dùng sức näm lấy, bỗng vang lên tiếng thét thảm thiết, lệ quỷ ba trăm năm tu hành đã bị bóp nát thành một luồng khói đen, giết chết không còn gì!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play