Ngô Bình: “Ra là Nguyệt cô nương, hân hạnh”.
Nguyệt Thanh Ảnh cười nói: “Sau này công tử có thể thường xuyên đến Thần Châu chơi”.
Cậu nói này có nghĩa là cô ấy đã cho cả hai cơ hội để trở nên thân thiết hơn.
Cô gái bên trái cười nói: “Công tử, tôi là Hà Tử Trần, xuất phân từ Hà Thị ở Thiên Nguyên, gia tổ là một trong các nguyên lão”.
Thiên Nguyên là một nơi gần như có thể sánh ngang với Thần Châu, nghe nói là nơi mà Tiên Giới Nguyên Sử gần với thiên đạo nhất nên đã sinh ra rất nhiều thiên kiêu.
Ngô Bình: “Hà cô nương, tôi nghe danh Thiên Nguyên đã lâu, nếu có cơ hội thì chắc chắn sẽ đến”.
Cô gái bên phải cười nói: “Tôi là Lý Thuần Như, đến từ Lý Thị ở Đông Hải, bố tôi là chưởng môn của Tiên Kiếm Môn”.
Ngô Bình thầm nghĩ lại thêm một thế lực lớn nữa, Đông Hải cũng thần bí và lớn mạnh hệt như Thiên Nguyên, mà mạnh nhất ở đó là Tiên Kiếm Môn. Thực lực của kiếm tiên ở đó rất mạnh".
Ngô Bình không ngờ thế lực đứng sau cả ba cô gái này đều lớn như vậy.
“Tôi cũng đã nghe đại danh của Tiên Kiếm Môn rồi, hân hạnh!", Ngô Bình nói.
Nguyệt Thanh Ảnh nói: “Công tử, lò luyện ở chỗ tôi, mời!”
Cô ấy vung tay lên, một lò luyện cao 20 mét đã xuất hiện ở phía trước. Bên ngoài lò có khắc các đường vân trận pháp. kỳ diệu, khí tức mạnh mẽ của nó khiến Ngô Bình cũng phải vô thức lùi lại.
Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Đây là... lò luyện đan Đạo. cảnh!”
Lò luyện cũng có thứ bậc, nhưng khác biệt lớn nhất giữa chúng là lò luyện phi Đạo cảnh và lò luyện đan Đạo cảnh.
Lò luyện đan Đạo cảnh có thể luyện chế ra trật tự đại đạo nên vô cùng chân quý, đến Ngạo Thế Đan Tong cũng không có lò luyện kiểu này, vì rất khó để tạo ra nó.
Đương nhiên lò luyện Đảo cảnh cũng có thể luyện chế ra đan dược đại đạo.
Nguyệt Thanh Ảnh cười nói: “Công tử, trong lò luyện này đã có một viên đan dược, anh có thể lấy nó ra được không?”
Ngô Bình tỏ vẻ đắn đo rồi nói: “Tạm thời tôi chưa làm được, muốn lấy viên đan dược kia ra thì tôi cần luyện đến cảnh giới Thần Anh đã”.
Nguyệt Thanh Ảnh ngạc nhiên nói: “Cảnh giới Thần Anh thì có thể lấy ra được ư?”, cô ấy cứ tưởng chỉ có thầy luyện đan Đạo cảnh thì mới làm được.
Ngô Bình gật đầu: “Chỉ cần đến cảnh giới ấy là tôi lấy được”.
Nguyệt Thanh Ảnh cảm thán: “Xem ra thực lực của công tử đã đạt đến trình độ đáng kinh ngạc rồi, đây là điểm giới hạn trong mỗi bước tu luyện, Thần Châu chúng tôi chỉ có vài người được như công tử thôi”.
Ngô Bình cười nói: “Quá khen!”
Nguyệt Thanh Ảnh lại vung tay lên, một lò luyện cao hơn ba mét khác lại xuất hiện. Chất lượng của lò này vẫn tốt hơn tất cả lò mà Ngô Bình có.
Anh sáng mắt lên nói: “Lò tốt, tuy không bằng lò Đạo. cảnh, nhưng cũng không kém hơn là bao”.
Nguyệt Thanh Ảnh cười nói: “Công tử, anh hãy dùng lò này rồi luyện chế vài đan dược giúp chúng tôi”.
Ngô Bình: “Được”.
Lý Thuần Như vung tay lên, một cánh cửa màu xanh xuất hiện trước mặt mọi người, cô ấy nói: “Công tử, đây là ruộng thuốc của tôi, sau cánh cửa này có một không gian, dược liệu đều ở trong đó”.
Dứt lời, cô ấy lấy một phương thức luyện chế ra rồi nói: “Mời công tử xem”.
Ngô Bình cầm lấy xem rồi nói: “Đây là đan dược cấp 12, tôi luyện được”.
Lý Thuần Như lập tức bước vào cánh cửa, ngay sau đó đã lấy đủ dược liệu mang ra cho Ngô Bình để anh luyện đan luôn.
Ngô Bình tìm một căn phòng yên tĩnh rồi bắt tay vào làm.
Ba cô gái đã sang phòng khác chờ, để tránh làm phiền anh.
Nguyệt Thanh Ảnh cười hỏi: “Các chị em, mọi người thấy Ngô công tử thế nào?”