Ngô Bình bước lên các bậc đá, anh vừa đi được một đoạn thì tới một vùng đất bằng phãng. Cũng có mấy nha hoàn ở đây, một trong số đó nói: “Công tử, đây là vòng một, thử độc. Trước mặt công tử đang có mười chất độc, anh cần tự phân biệt và uống chúng. Chỉ cần uống xong hết mà không bị trúng độc thì sẽ qua vòng”.

Ngô Bình nhìn các chất độc ở phía trước, gần như dạng nào cũng có, từ thuốc nước, thuốc khói, bột, ánh sáng, nói chung đủ mọi hình dạng.

Anh quan sát một lát rồi đổ một chất độc dạng bột vào chất độc ánh sáng, ngay sau đó chất độc ánh sáng đã phát sáng cao hơn rồi chuyển từ màu lục sang lam. Anh uống luôn, sau đó lại hít chất độc dạng khói và uống các chất độc khác.

Các nha hoàn cũng phát sợ với hành động của Ngô Bình, sao anh có thể uống tuỳ ý như vậy?

Song, điều khiến họ ngạc nhiên là Ngô Bình uống hết các. chất độc xong lại chẳng hề hấn gì, ngược lại còn chuyến hoá chất độc thành chín loại dược lực có lợi cho cơ thể.

Đương nhiên vẫn còn chút chất độc, nhưng không đủ mạnh để gây nguy hiểm gì. Một lát sau, có hai lưồng khói màu vàng phun ra từ mũi Ngô Bình, đó chính là khí độc tàn dư.

“Rất tốt, các chất độc này được tách từ một viên đan dược ra. Nhưng viên đan dược ấy có khiếm khuyết, không thì các chất độc này còn nguy hiểm hơn nhiều”.

Nghe thấy Ngô Bình nói vậy, các nha hoàn đều sáng mắt lên, một người nói: “Công tử đã qua vòng này nên sẽ nhận được một thẻ màu tím”.

Ngô Bình lại nhận thêm một tấm thẻ màu tím nữa, anh hỏi: “Hai cái thì có tác dụng gì?”

Một nha hoàn nói: “Công tử mà tích được ba thẻ thì có thể lên thẳng đỉnh núi để gặp các cô nương ạ”.

Ngô Bình gật đầu nói: “Vậy sang vòng hai thôi”.

Nha hoàn kia nói: vòng này ạ”.

Công tử, đang có một công tử khác ở

Ngô Bình nhớ tới đệ tử của Dược Vương Các gì đó nên nói: “Ừ”.

Anh lại đi thêm hơn trắm mét đến một vùng đất băng phẳng thứ hai. Lúc này, có một người đàn ông đang ngây ngẩn đứng nhìn một lò luyện đan.

Có mấy luồng năng lượng đang vận chuyển trong lò, có thể thấy đan dược sắp được luyện xong rồi, nhưng lại bị ngưng ngay bước mấu chốt nhất.

Trông thấy Ngô Bình, một nha đầu bước tới nói: “Công tử, khảo hạch của vòng này là lấy được đan dược từ trong lò ra, nhưng chỉ có đúng một cơ hội thôi”.

Người đang đứng trước lò có dáng người không cao, da thì trắng, giờ đang chăm chú nghiên cứu cách lấy đan dược ra.

Ngô Bình nghe xong thì tiến lên quan sát trước, sau đó tung một chưởng vào thên lò, người kia bực mình nói: “Đừng có gây r‹

Song, ngay sau đó, nắp lò đã mở, Ngô Bình kết 36 loại đan quyết bằng hai tay, ba luồng đan khí đã năm gọn trong lòng bàn tay anh và biến thành ba viên đan dược.

Các nha hoàn đều vui tới mức vỗ tay rồi nói: “Chúc mừng công tử đã qua vòng hai”.

Đệ tử của Dược Vương Các nhăn mặt hỏi: “Còn lò nào khác không?”

Nha hoàn nói: “Xin lỗi Ngôn công tử, chỉ có một cái này thôi”.

Ngôn công tử tức tối nhìn Ngô Bình: “Anh không biết thế nào là thứ tự trước sau à?”

Ngô Bình bình thản nói: “Anh có đứng thêm cả vạn năm thì cũng không lấy đan dược ra được đâu. Chẳng lế anh định bắt tôi chờ anh ngần ấy năm à?”

Ngôn công tử nổi giận nói: “Tôi sắp nghĩ ra cách rồi”.

Ngô Bình: “Thế à? Nếu anh mà cố lấy đan dược ra thì sẽ bị phản phệ đấy”.

Ngôn công tử cười mỉa: “Bị đan dược phản phệ ư? Đúng là nực cười!”

“Không tin à?”, Ngô Bình nằm tay lại, đan dược toả sáng rồi bay lên một đỉnh núi.

Đan khí như đao đã chém đỉnh núi thành hai, mãi sau một nửa đỉnh đã trượt xuống tạo thành một tiếng động lớn.

Cảnh tượng này khiến Ngôn công tử phải ngây người rồi nói: “Không thể nào!”

Ngô Bình: “Đây là một viên Kiếm Khí Đan, là đan dược dành cho kiếm tu tu luyện”.

Nha đầu kia cười nói: “Công tử đã nhìn thấu được lai lịch của viên đan dược này nên sẽ nhận được một thẻ tím”.

Ngô Bình đã có đủ ba thẻ nên cười nói: “Tôi được lên thẳng rồi đúng không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play