Thanh Quan đi rồi, ông cụ Quý gọi quản gia tới rồi hỏi: “Trong nhà giờ còn bao nhiêu tiền?”  

 

Quản gia: “Lão gia, không tính ruộng điền cùng nhà cửa thì mình còn hơn năm triệu tiền Linh”.  

 

Ông cụ Quý gật đầu: “Ông hãy rút bốn triệu đi mua linh dược, hôm nay đi luôn”.  

 

Quản gia ngẩn ra: “Lão gia, tại sao lại mua linh dược ạ?”  

 

Ông cụ Quý cười nói: “Ông không cần biết, đi đi”.  

 

Quản gia là người rất trung thành nên không hỏi thêm nữa mà lên ngựa đi lấy tiền rồi chạy đi mua linh dược ngay.  

 



Lúc này, Ngô Bình vừa hoàn thành xong lò Bí Lực Đan thứ tư. Lần này, bí văn đã hoàn thiện hơn, dược lực cũng hơn một bậc.  

 

Khi mở lò, có sáu tia sáng bay ra, Ngô Bình bắt lấy rồi ngưng tụ chúng thành sáu vien đan dược.  

 

Nhìn đan dược trong tay, anh mỉm cười nói: “Cấp bốn cực phẩm, tốt lắm!”  

 

Sau đó, anh lại luyện chế thêm một lò nữa. Lần này, anh đã khắc ba loại bí văn lên đan dược. Điều này có nghĩa là uống nó vào, người uống có thể hấp thu ba loại bí lực.  

 

Thành phẩm là năm viên đan dược, anh quan sát một lát rồi cười nói: “Cấp năm thượng thượng phẩm”.  

 

Ngô Bình luyện chế một lèo năm lò, anh bắt đầu thấy mệt nên chuẩn bị ngồi nghỉ.  

 

Một tiêu sư chờ bên ngoài nhìn thấy Ngô Bình đi ra thì vội chạy lại nói: “Tiêu đầu, tổng tiêu đầu gửi thư đến”.  

 

Ở thế giới này có một món pháp khí có thể vận chuyển thư xuyên không gian, nhanh chóng gửi cho người nhận.  

 

Người bình thường không thể sử dụng pháp khí này được, nhưng tiêu cục Uy Hổ thì có một cái chuyên dùng để truyền tin.  

 

Ngô Bình cầm lấy phong thư rồi mở ra thì thấy có đến sáu trang. Đại ý là tiêu cục vẫn bình thường, gần đây mới nhận hai chuyến hàng lớn và kiếm được khá nhiều tiền. Sau đó đến lời cảm ơn Ngô Bình, đồng thời hỏi anh tình hình ở bên này.  

 

Ngô Bình có thể cảm nhận được sự quan tâm cùng nhớ nhung của Hàn Tuyết Kỳ qua bức thư này. Đọc xong, anh quay lại phòng viết thư hồi âm, kể lại tình hình ở đây cùng những lời hỏi han quan tâm.  

 

Viết xong, anh bảo tiêu sư kia đi gửi thư.  

 

Tiêu sư đó nhận sư xong thì nói: “Tiêu đầu Ngô, tổng tiêu đầu bảo gì thế? Nói là nhớ anh à?”  

 

Ngô Bình đá người đó một cái: “Hỏi vớ vẩn, đi đi!”  

 

Người kia chạy mất dép ngay.  

 

“Xem ra phải tăng tốc đi gửi hàng cho xong thôi’, anh rất muốn biết bên trong hàng mình đang vận chuyển có thứ gì.

Sai người đi gửi thư xong, Ngô Bình nghỉ ngơi một lát rồi tiếp tục luyện chế Nhập Bí Đan.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play