Ngô Bình cực kỳ ngạc nhiên: “Thiên Đế từng đến vũ trụ chính? Ông ấy có từng đem gì về không?”
Vạn Quân: “Đúng thế, nhưng những thứ đó đều được cất giữ trong rương báu của Thiên Đế. Thánh chủ, nếu cậu trở thành Thiên Thánh thì có thể mở các rương báu đó ra”.
Nói chuyện với Vạn Quân được một lát, một người phụ nữ trung niên bước đến, cung kính nói: “Thánh chủ, mời cậu chọn ra vài thị nữ trong số này để phục vụ hằng ngày cho cậu”.
Ngô Bình nói với Đường Tử Di: “Tử Di, em chọn vài người giữ lại bên cạnh đi”.
Đường Tử Di gật đầu: “Vâng, để em xử lý”.
Những thị nữ này đều là người đời sau của thánh vệ và thị nữ, từ nhỏ đã được huấn luyện các lễ nghi của thị nữ, những người này đều đã được chọn ra, ai trong số họ cũng đều rất ưu tú.
Tuổi của những thị nữ này, nhỏ thì khoảng mười lăm mười sáu tuổi, lớn thì khoảng mười chín hai mươi tuổi, ai nấy cũng đều có nhan sắc cực kỳ xinh đẹp, ăn mặc chỉnh tề, các cô ấy đều mong mình có thể được thánh chủ chọn.
Đường Tử Di chọn ra hai mươi bốn người trong số đó, các thị nữ này đều rất biết nghe lời.
Mấy ngày nay Ngô Bình cũng có chút hiểu biết về thành Thánh Vệ, vì trong thành là do thánh vệ quản lý nên thống lĩnh là người có địa vị cao nhất, dưới sự cai quản của ông ta, nơi này tựa như chốn thần tiên, không có sự áp bức, càng không có việc bắt nạt. Đương nhiên cũng chỉ có Thánh Nhân mới có thể làm được thế, nếu đổi lại là người bình thường thì chắc chắn sẽ là một cảnh tượng khác.
Sau đó ngày hôm sau, anh ra lệnh cho mọi người ra ngoài thu thập dược liệu. Thế là hàng triệu người xuất phát đi khắp nơi tìm kiếm dược liệu.
Những người này có thể không biết dược liệu là gì, có người trực tiếp nhổ cả cỏ đưa cho Ngô Bình. Đến chiều ngày hôm đó, đủ loại dược liệu khác nhau được chất thành đống đặt trước mặt Ngô Bình.
Anh lướt mắt nhìn sơ qua thì nhận ra đa số đều không phải là dược liệu, thế là vung tay lên dời hết đám cỏ dại sang một bên, còn lại đều lơ lửng giữa không trung, lần lượt bay đến trước mặt anh.
Gặp được dược liệu nào phù hợp, anh ngửi hương vị của nó, cảm nhận dược lực, sau đó quyết định xem có giữ lại hay không.
Phải biết những dược liệu này đều sinh trưởng dưới ánh sáng của vũ trụ chính, hấp thu năng lượng của vũ trụ chính, thế nên bản thân nó cũng vô cùng phi thường.
Hai ngày sau, Ngô Bình chọn ra ba trăm bảy mươi sáu loại dược liệu, sau đó bảo mọi người phân biệt và ghi lại những dược liệu anh đã chọn, đồng thời tiếp tục ra ngoài đi tìm. Cứ thế năng suất tìm kiếm dược liệu đã được cải thiện rất nhiều.
Trong khi mọi người đi tìm dược liệu, cuối cùng anh cũng đã đi đến hành cung Thiên Đế cùng với vài vị Thánh Vương.