Nhìn thấy đám người này, Ngô Bình mỉm cười, anh đứng lên bước xuống xe ngựa cười nói: “Các vị bình thân”.
Ba ngàn thánh vệ đứng dậy, mắt ai nấy cũng rơm rớm nước mắt nhìn chằm chằm Ngô Bình.
Ngô Bình nhìn thấy được vô vàn cảm xúc đồng cảm trong mắt họ, anh nói: “Tôi là thánh chủ của mọi người. Tôi sẽ cố gắng nhanh chóng trở thành Thiên Thánh, kế thừa ý chí của Thiên Đế, xây dựng lại thiên đình”.
“Thánh chú vô địch!”
“Thánh chú vô địch!”
Ba ngàn thánh vệ đồng loạt hét lớn.
Ngô Bình vung tay lên với mọi người hỏi: “Trong số các người, ai là thống lĩnh?”
Một người đàn ông bước ra, khí tức nằm giữa Thánh Hoàng và Thánh Vương, ông ta chắp tay lại nói: “Tôi là Vạn Quân xin chào thánh chủ”.
Ngô Bình gật đầu: “Vạn Quân, mặc dù tôi là thánh chủ nhưng không quen với nơi này, những việc cần làm tiếp theo sẽ do ông sắp xếp”.
Vạn Quân nói: “Tuân lệnh!”
Ông ta bảo mọi người xếp thành hàng, sau đó nói: “Thánh chủ, hành cung Thiên Đế không ở đây, thánh chủ hãy vào thành nghỉ nơi hai ngày, sau đó lại đến hành cung”.
Ngô Bình biết chuyện không dễ dàng như vậy, anh cũng không vội bèn nói: “Được”.
Cứ thế anh và Đường Tử Di được mời đến một cung điện rất sang trọng trong thành phố, mặc dù nơi này không phải là hành cung nhưng nó không thua kém gì cung Tử Hư mà anh đã thấy trước đó.
Bước vào trong cung, lập tức có một ngàn thị vệ đi vào, nhan sắc của họ không thay đổi, đều từng là thị nữ của Thiên Đế, bây giờ đều ăn mặc chỉnh tề để phục vụ Ngô Bình.
Sau khi làm quen sơ qua với vài người trong Thánh Vệ, Ngô Bình bèn hỏi đến những việc anh phải hoàn thành sau này.
Vạn Quân nói: “Thánh chủ, trong Thiên Cung, cậu sẽ nhận được truyền thừa của Thiên Đế và một phần bảo vật của Thiên Đế, có những thứ này, cậu có thể thử sức đột phá đến cảnh giới Thiên Thánh”.
Ngô Bình: “Người ở đây cũng không ít, trong số thế hệ sau của các ông không có ai từng thử sao?”
Vạn Quân vội nói: “Thiên Đế đã tính được đến ngày hôm nay từ trước rồi, chúng tôi nào dám tự ý thay đổi chứ”.
Ngô Bình: “Tôi thấy bên ngoài cũng có một bộ phận của thiên đình. Thiên đình ở đây cũng là một phần trong số đó. Vậy các ông có biết thiên đình phân thành bao nhiêu mảnh không?”
Vạn Quân: “Lúc đó chắc là chia thành ba mảnh, nơi này là một mảnh trong số đó”.