Chương 4526

Cảnh giới Linh Khu có bảy cảnh giới nhỏ, sau Linh Binh là đến Linh Uy. Cảnh giới này đả thông linh lạc và linh mạch trên toàn thân để mở linh hải, và còn có thể chuyển hoá thanh thuật thành một phần sức mạnh của cơ thể và trữ trong linh hải. Linh thuật tu hành càng nhiều thì linh uy càng mạnh, khi linh uy mạnh đến một trình độ nhất định thì còn có thể thay đổi cấu tạo vật chất.

Linh thuật tu luyện càng mạnh thì linh uy càng lợi hại.

Tu luyện ở cảnh giới Linh Uy không hề đơn giản, bước thứ nhất là nối liền linh mạch và linh lạc, cùng lúc đó đả thông linh lạc ở bên ngoài là một việc rất khó. Dẫu sao linh lạc cũng rất nhỏ, nó là sức mạnh kết nối linh mạch với các bộ phận của cơ thể.

Khi đả thông linh lạc, Ngô Bình phát hiện mình đả thông 12 linh mạch xong thì có thể mở toàn bộ linh lạc trong người. Trong khi đó, các tu sĩ khác muốn mở linh lạc thì không thể thuận lợi như anh được, có người chỉ mở được ba linh mạch, người thì mờ được năm, thậm chí hầu hết chỉ mở được một.

Phẩm chất linh lực của Ngô Bình rất cao nên đương nhiên đả thông linh lạc cũng dễ hơn mọi người, anh chỉ mất hơn hai ngày là đã đả thông hết linh lạc trong người, điều này khiến linh lực toàn thân hình thành một hệ thống sức mạnh, hệ thống này vừa xuất hiện thì anh đã thuận lợi mở được linh hải luôn.

Linh hải là nơi tích trữ linh nguyên, đồng thời còn có thể sinh ra linh lực nhiều hơn. Một khi có linh hải rồi thì dù đánh nhau lâu cũng không bị mất sức.

Đương nhiên linh lạc với linh hải chỉ là điều kiện, mục tiêu cuối cùng vẫn là tu luyện linh thuật để giúp linh uy lớn mạnh hơn. Anh đã tu luyện linh thuật Truy Hồn Thủ cấp bảy. Lúc này, Ngô Bình huy động toàn bộ sức mạnh trong người để tạo thành một bàn tay lớn trong cơ thể, nó trôi nổi trong linh hải của anh. Đây chính là Truy Hồn Thủ, sau đó khi thực lực và linh lực của Ngô Bình tăng lên, uy lực của Truy Hồn Thủ cũng sẽ mạnh mẽ theo.

Sau khi Truy Hồn Thủ xuất hiện, quanh người Ngô Bình hình thành một loại linh uy, nó bắt nguồn từ linh lực mạnh mẽ, cũng từ uy lực của Truy Hồn Thủ.

Chờ Ngô Bình luyện thành thì đã là chín ngày sau, vậy là anh đã đến thế giới này 25 ngày rồi.

Truy Điện: “Anh hãy tu luyện thêm nhiều linh thuật hơn, ở đây không còn gì để mình ở lại nữa rồi, chúng ta đến thành Ngũ Đế tiếp thôi”.

Ngô Bình: “Ừ, đi tiếp thôi!”

Tạm biệt chủ nhà trọ xong, Ngô Bình cưỡi Truy Điện tiếp tục đến thành Ngũ Đế.

Trên đường, thi thoảng họ gặp vài tên cướp, nhưng không nguy hiểm nên chỉ bốn ngày sau là Ngô Bình đã đến thành Ngũ Đế.

Khi anh đứng trước cổng thành thì thấy toà thành này rất lớn, thành Chương so với nơi này thì đúng chỉ là con kiến gặp con voi.

Ai muốn đi qua cổng thành Ngũ Đế thì đều bị chặn lại hỏi, họ cần thông báo thân phận cùng mục đích đến đây, không thì sẽ không được vào và bị bắt lại.

Ngô Bình mới đến đây nên chưa có thân phận, anh xếp sau một hàng người thật dài rồi nhỏ giọng hỏi Truy Điện: “Làm sao bây giờ? Ta tạo thân phận giả à?”

Truy Điện: “Không cần, trong túi tôi có ít đồ, cậu lấy ra đi”.

Trước khi ra ngoài, Truy Điện luôn mang theo một cái túi, nó bảo Ngô Bình treo lên yên ngựa. Anh lấy cái túi xuống rồi mở ra thì thấy có một tấm lệnh bài cùng một phong thư.

Trên tấm lệnh bài có viết một chữ Bổ, mặt sau thì được khắc một con dấu phức tạp. Anh không khỏi tò mò hỏi: “Đây là thứ gì thế?”

Truy Điện đắc ý nói: “Là lệnh bài của Bổ đầu đấy, Bổ đầu là một chức quan, có nó rồi thì cậu chính là quan rồi”.

Ngô Bình cười nói: “Ngươi lấy đâu ra thứ này thế?”

Truy Điện: “Tôi có một đời chủ nhân là Tổng bổ đầu nên mới có”.

Ngô Bình: “Bổ đầu ấy cũng chết rồi à?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play