Chương 4493

Báo Thất Lang hừ lớn một tiếng: “Cậu thật quá ngông cuồng”.

Ngô Bình: “Đừng nói dông dài nữa, ra tay đi”.

Anh ta vừa dứt lời thì xông về phía Ngô Bình, hai người đánh xáp lá cà, toàn dùng quyền cước. Thể chất của Báo Thất Lang vô cùng cường tráng, vì anh ta vốn có huyết mạch mạnh nhất, động tác nhanh nhạy, sức mạnh vô biên.

“Ầm”.

Lần đụng độ đầu tiên, Ngô Bình và Báo Thất Lang đều bị đánh lùi về sau, mặt Ngô Bình không chút cảm xúc, còn Báo Thất Lang thì bỏ bừng. Anh ta vẫn còn đang trong quá trình loại bỏ tác động từ chiêu đó của Ngô Bình với mình. Xét cao thấp của đòn này thì thực lực của Ngô Bình mạnh hơn nhiều so với Báo Thất Lang.

“Sao hả? Đánh nữa thôi?”, Ngô Bình lên giọng.

Báo Thất Lang thầm thấy kinh hãi, nhưng lại sợ xấu hổ nên nói: “Tôi sợ cậu chắc? Tiếp đi”.

“Ầm”.

Báo Thất Lang biến thành một con báo khổng lồ, mắt sáng như sao, cơ thể cao ngàn trượng, vung móng vuốt, vồ về phía Ngô Bình.

Ngô Bình cũng biến thành một người khổng lồ cao mấy ngàn trượng, đá qua một đá.

Một âm thanh lớn vang lên, con báo bị Ngô Bình đá văng, nhưng cẳng chân anh cũng bị báo vồ chảy máu.

Hai người họ đánh nhau mấy chiêu, Ngô Bình bị thương hai chỗ, nhưng Báo Thất Lang thì thảm hơn, bị gãy hết bảy cái xương, vẹo sống mũi, gãy bốn cái răng, mắt trái bị đánh không mở ra được.

Ngô Bình hỏi: “Anh phục chưa? Tôi mới dùng năm phần sức mạnh thôi đấy”.

Báo Thất Lang giận dữ nói: “Không phục, tiếp đi”.

Anh ta điên cuồng hú lên, một luồng sức mạnh đáng sợ bỗng toát ra từ khắp cơ thể, khiến khí tức của anh ta lập tức tăng lên mấy lần.

Vương Mẫu thở dài: “Cuối cùng thì Thất Lang cũng đã dùng đến sức mạnh của Long Nguyên rồi”.

Ngô Bình nheo mắt: “Không ngờ anh còn có tuyệt chiêu, tốt lắm, tôi sẽ dùng hết sức mình đánh với anh một trận”.

“Ầm”.

Anh biến thành một người khổng lồ cao vạn trượng, thi triển võ học mạnh nhất, đấm một đấm về phía Báo Thất Lang.

Báo Thất Lang không sợ, nhào qua, người và báo giằng co với nhau. Khi hai bên gặp nhau, Ngô Bình cảm giác được một luồng sức mạnh kỳ dị đập vào cơ thể anh. Anh giật mình, đấy là gì?

Chính vào lúc anh nghĩ mình sắp bị đánh bại thì năng lượng cửu sắc trong cơ thể anh bỗng tuôn ra, chạy vào trong cơ thể của Báo Thất Lang, biến thành vô số tia sáng, quấn chặt lấy một viên ngọc đang phát sáng.

Báo Thất Lang ngơ ngác, lập tức hống lên giận dữ: “Cậu dám ăn cắp Long Nguyên của tôi”.

Anh ta muốn dốc sức phản kháng nhưng đáng tiếc đã quá muộn rồi, Long Nguyên bị kéo vào trong cơ thể Ngô Bình, nằm trong đan điền của anh.

Báo Thất Lang không còn Long Nguyên thì khí tức liền yếu đi, bị Ngô Bình đấm văng ra xa.

“Trả Long Nguyên lại cho tôi”. Anh ta giận dữ hét lên, liều mạng xông qua.

Lúc này, sức mạnh Long Nguyên bị những tia sáng cửu sắc lấy ra, sau đó truyền vào trong cơ thể Ngô Bình khiến khí tức của anh cũng lập tức tăng vọt.

Báo Thất Lang đơ người, dừng tấn công, nhìn Ngô Bình bằng ánh mắt vô cùng căm phẫn.

Ngô Bình rất khó xử, anh vốn không muốn cướp thứ đó đi, nhưng năng lượng cửu sắc trong cơ thể không chịu sự khống chế của anh, cứ nhìn thấy là muốn nuốt chửng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play